Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
  3. Chương 189: chap-189
Trước /253 Sau

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Chương 189: chap-189

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 189: Chương 122.3

Vậy mà, khi mà kế hoạch này vẫn còn trong trứng nước thì phương Bắc đã truyền tin đến đúng như Nhạc Sở Nhân dự liệu.

Trong một đêm, Diêm Tự quân đi tuần tra liền phát hiện mấy miệng giếng xuất hiện khá lỳ lạ, xung quanh giếng giá lạnh lạ thường, nhưng nước giếng lại sôi sùng sục, giống như chỉ là hơi nước bình thường.

Mới nhìn thì giống ôn tuyền, nhưng thực chất lại không phải ôn tuyền. Có một binh sĩ muốn thử nước có ấm hay không, đã đưa một ngón tay vào trong nước, kết quả bị tổn thương do quá lạnh. Đến hiện tại ngón tay kia vẫn chưa có tri giác, càng trị liệu lại càng nặng hơn, chỉ sợ không giữ được ngón tay kia.

Chuyện này vừa xảy ra, Tề Bạch cùng Phí Tông vội vàng báo cho Bộ Binh, đồng thời phái người ra roi thúc ngựa đến Nam Cương, cái giếng quỷ dị như thế này chỉ có Nhạc Sở Nhân mới có thể giải quyết được.

Khi nhận được tin tức kia, Nhạc Sở Nhân cũng đã đoán ra đây tuyệt đối là âm mưu của Bùi Tập Dạ. Nàng không đến biên cương phương Bắc, hắn giải quyết xong chuyện của Tây Vương liền có thời gian “chơi” với nàng.

“Thương thế của ta đã tốt hơn phân nửa, ngày mai ta sẽ quay trở lại biên quan.” Diêm Cận sắc mặt tối tăm, âm thanh âm trầm.

Phong Duyên Thương ngồi trên ghế chủ tọa, một thân bạch y sạch sẽ, bên cạnh hắn là một chiếc lò sưởi, kể cả khi ở trong doanh trướng, hắn không bao giờ cách lò sưởi quá xa.

“Cũng được, Nhưng những chiêu trò của hắn người bình thường khó có thể giải quyết được.” Giọng nói của hắn vẫn ôn hòa như gió xuân nhưng sắc mặt tối tăm, ẩn ẩn tức giận.

Nhạc Sở Nhân ngồi bên cạnh, trên tay là lá thư của Tề Bạch, nghe bọn họ nói chuyện, nàng không khỏi lắc đầu: “ Thế nên để ta đi đối phó hắn là tốt nhất.”

“Không được.”

“Không được.”

Hai giọng nói đồng thời bác bỏ ý kiến của nàng, Nhạc Sở Nhân nhướn lông mày, liếc mỗi người một cái: “ Vậy hai vị có kế sách nào hữu hiệu hơn không? Hiện tại chỉ là kế thăm dò của hắn, lần sau không biết hắn lại bày ra chiêu trò hèn hạ nào. Nếu vì thế mà khiến đại quân bị tổn thất, vậy đúng là lợi bất cập hại. Lại nói, đối với ta thì chỉ là một cái nhấc tay. Hắn một lòng muốn cùng ta quyết đấu, đánh đến kẻ chết người sống, vậy thì tại sao chúng ta không thỏa mãn hắn một lần, tránh việc hắn cứ dây dưa không dứt như vậy.”

“Mong muốn của hắn không chỉ là quyết đấu với nàng, lòng dạ hắn thâm sâu, chúng ta không thể để hắn được như ước nguyện.” Diêm Cận trầm giọng, hơn nữa còn không một chút khách khí nói Bùi Tập Dạ xấu xa.

Nhạc Sở Nhân không có gì để nói, việc hắn xấu xa là thật, không những vậy lại còn hết sức độc ác, mặc kệ hắn làm ra việc gì, nàng đều không cảm thấy ngoài ý muốn.

“Diêm Tướng quân nói đúng, Bùi Tập Dạ lòng muông dạ thú e đến cả người dân bình thường cũng biết.” Phượng mâu xinh đẹp tràn ngập lạnh lẽo, muốn giang sơn lại muốn cả mỹ nhân, hắn mơ cũng đẹp quá rồi đấy.

Nhạc Sở Nhân im lặng, tay khẽ sờ gáy, nàng cảm thấy bản thân không có gì để nói. Nếu cứ tiếp túc thế này, Bùi Tập Dạ mà nổi cơn điên e rẳng sự việc còn bết bát hơn nữa, đến lúc đó muốn kết thúc cũng hết sức khó khăn.

Hai người họ không đồng ý, nàng cũng không muốn nói tiếp cái đề tài này.

Thương thế Diêm Cận lành rất nhanh, hoạt động hằng ngày đều không thành vấn đề, chỉ là không được sử dụng võ công. Hắn mang theo năm trăm binh lính Diêm Tự quân rời Nam Cương,

Đọc nhanh tại mTruyen.net

Quảng cáo
Trước /253 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lời Hứa Của Anh Là Biển Xanh Của Em

Copyright © 2022 - MTruyện.net