Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Beta đứng trên nền gạch ẩm ướt của phòng tắm, dòng nước chảy xuống dọc theo sống lưng lại bị bàn tay chậm chạp lau đi.
Tuyến thể ở sau gáy nóng ran nhưng Beta chỉ nghĩ là do mình phơi nắng trên sân thượng, cậu không để ý mà dùng khăn lau qua rồi mặc quần áo vào, trên đầu quấn khăn bước ra ngoài.
Cố Gia Thụ đang mở tủ quần áo thay đồ, đường cong cơ thể gợi cảm cùng với cơ bắp săn chắc thể hiện rõ sức mạnh của một Alpha.
Trương Kỳ An thấy có chút ngại ngùng, dù trên danh nghĩa là Beta nhưng tính cách của cậu vốn nhút nhát, trên cơ thể lại ẩn chứa những bí mật mà người khác không biết. Cậu mím môi ngồi xuống bàn học của mình, bụng dưới vẫn hơi khó chịu nhưng cậu cũng không để ý, chỉ lấy máy sấy ra sấy tóc. Trong tiếng ồn ào lớn Trương Kỳ An cúi đầu, phía sau gáy lộ ra trước tầm mắt của Alpha, sau khi bị hơi nước bao trùm tuyến thể càng trở nên sưng đỏ hơn.
Cố Gia Thụ lặng lẽ tỏa ra pheromone của mình, không khí lập tức tràn ngập mùi rượu Rum. Beta không ngửi thấy mùi hương vẫn ngoan ngoãn ngồi ở xa, bàn tay trắng nõn nâng máy sấy tóc, cổ tay run rẩy.
Alpha cũng không vội vàng, quay người cầm chiếc cốc thủy tinh trên bàn, yết hầu chuyển động vài cái như đang tận hưởng thời gian nghỉ ngơi trước khi săn mồi. Giây tiếp theo, hắn nghe thấy tiếng máy sấy ngừng lại.
"Chuyện, chuyện gì vậy..."
Trương Kỳ An khẽ mở miệng, tay lướt qua sau gáy, lông mày nhíu chặt vì cảm thấy nóng rát. Tuyến thể như bị chích một mũi kim bơm vào thứ không phải của mình, cảm giác sưng đau xen lẫn ngứa ngáy lan tỏa khắp nơi, kèm theo đó là cảm giác bồn chồn ở sâu trong bụng như đang có thứ gì đó sắp trồi lên, nơi riêng tư co rút thậm chí còn chảy ra nước.
Đây là điều chưa từng xảy ra, Beta hoảng hốt khiến đôi mắt gần như bị bịt kín sương mờ. Cậu bất lực ôm lấy sau gáy rồi lại ấn vào bụng, nhìn về phía người duy nhất còn lại trong phòng.
Cố Gia Thụ nhanh chóng tiến lại gần Beta đang hoảng loạn, tỏ ra nghiêm túc như đang thực sự lo lắng cho cậu lắm.
"Sao vậy? Bụng vẫn còn khó chịu à?"
Alpha dựa sát lại, tay đặt lên vai Beta. Cảm giác nóng rát ở sau gáy vẫn còn đó, thậm chí còn dần trở nên tệ hơn, cuối cùng Beta cũng không kìm nén được mà bật khóc nức nở, cậu nhìn về phía Alpha đáng thương mím môi, mặt mày ủ rũ.
"Cố, Cố Gia Thụ, tôi, sau gáy đau quá, cậu giúp tôi xem đi, hức..."
Khi nói chuyện khóe mắt Beta chảy xuống những giọt nước mắt tròn vo, lấp đầy sự tủi thân của Trương Kỳ An.
Yết hầu của Alpha nuốt ực vài cái, khàn giọng an ủi cậu.
"Không sao, tôi sẽ xem giúp em, chắc không có gì nghiêm trọng đâu."
1Hắn bảo Beta cúi đầu vén mấy sợi tóc che tuyến thể ra, đúng như dự đoán tuyến thể đã sưng lên rất nhiều. Pheromone của Alpha thúc giục tuyến thể non nớt chưa phát triển tỏa ra mùi hoa nhài nồng nàn hơn, càng khiến chủ nhân của nó tủi thân mà rơi lệ.
Lần phân hóa thứ hai thường chỉ xảy ra ở một nhóm Beta nhất định, do vấn đề về gen nên nhóm Beta đến độ tuổi thiếu niên sẽ không biểu hiện đặc điểm giới tính của Alpha hay Omega, lúc xét nghiệm gen lại đưa ra kết quả là Beta. Nhưng khi trưởng thành, nhất là vào khoảng 20 tuổi cơ thể của nhóm Beta đó sẽ đột ngột bước vào giai đoạn phân hóa, sau đó phân hóa thành Alpha hoặc Omega bình thường.
Trong y học được gọi là phân hóa lần hai, là một trường hợp phân hóa đặc biệt khá hiếm gặp.
Lúc này Beta đang ở giai đoạn nhạy cảm của quá trình phân hóa lần hai, chỉ cần một chút pheromone của Alpha cũng đủ kích thích tuyến thể của cậu, thúc đẩy nó bước vào tình trạng "trưởng thành giả" có các triệu chứng tương tự như kỳ động dục, sẽ khao khát pheromone của Alpha, đặc biệt là những người có độ xứng đôi cao.
Cố Gia Thụ đương nhiên biết điều này, nhìn thấy tuyến thể đáng thương trước mắt không những không thu hồi pheromone cực lớn của mình mà còn vòng tay qua cổ Beta, hơi thở ấm áp phả vào tuyến thể mẫn cảm.
"Có vẻ sưng lên rồi... Tôi có thể chạm vào được không, chỉ nhìn thôi thì khó phán đoán quá..."
Giọng điệu của Alpha đầy vẻ áy náy, cứ như đang thực sự khám bệnh cho Beta.
"Được, được, Cố, Cố Gia Thụ, cậu nhẹ nhàng thôi nhé..."
Giọng mũi của Beta nặng nề, mí mắt mỏng manh bắt đầu sưng tấy lên, cậu quá sợ hãi, từ nhỏ tính tình đã yếu đuối lại không có chủ kiến, gặp phải tình huống này chỉ biết bám chặt lấy người mà mình có thể dựa vào.
Alpha đắc ý cong môi, giả vờ dùng ngón tay cái ấn vào tuyến thể vài lần, hài lòng khi cảm nhận được cổ của đối phương run rẩy vài cái. Lúc nói chuyện với Trương Kỳ An, hắn lại đổi giọng khác.
"Trương Kỳ An... tuyến thể của em hơi sưng... tôi lại gần ngửi thử, hình như em có pheromone hoa nhài đó." Alpha do dự, dường như không biết nên nói tiếp như thế nào.
Trương Kỳ An cũng đơ người, sực tỉnh lại mới vội vàng hỏi: "Ý cậu là sao? Tôi, tôi không hiểu lắm..."
"Tôi chưa học lớp sinh lý bao giờ, nhưng tôi là Beta làm sao có pheromone được chứ, chẳng phải Beta không có pheromone sao? Tôi, tôi thật sự không hiểu... xin lỗi..."
1Trương Kỳ An vừa nói vừa muốn khóc, từ nhỏ cậu đã sống ở vùng quê hẻo lánh, lên đại học mới có cơ hội tiếp xúc với thành phố hiện đại nhưng vì nghèo khó nên không ai muốn chơi cùng, cậu phải chịu đựng cảm giác cô đơn một mình giờ hình như còn mắc phải một căn bệnh lạ.
Những tủi hờn từ trước tích tụ trong lòng Beta, nhanh chóng biến thành dòng nước mắt tuôn trào.
"Hic, tôi, tôi bị sao vậy, làm sao, làm sao bây giờ, Cố Gia Thụ, hức hức, có phải là, có phải là mắc bệnh gì nghiêm trọng rồi không?"
Cậu vừa khóc vừa mếu máo ôm lấy cánh tay của Alpha vào trong lòng ngực, thật sự coi hắn như chỗ dựa duy nhất của mình.
Beta không biết gì cả lại còn yếu đuối đến thế, Cố Gia Thụ cảm thấy không thể tốt hơn, ôm lấy Trương Kỳ An vỗ về lưng của cậu.
"Không có gì nghiêm trọng đâu Kỳ An, em đang phân hóa lần hai thôi, có lẽ một hoặc hai tháng nữa em sẽ trở thành Omega"
1Trở thành Omega, nghe thấy câu đó Trương Kỳ An lại muốn khóc òa lên.
"Nhưng mà tôi là Beta mà, Beta làm sao có thể trở thành Omega được, tôi, tôi không biết làm Omega, hơn nữa..."
Beta vừa nói vừa nức nở, rất đáng thương, "Tuyến thể của tôi đau quá, có phải là sắp hỏng rồi không…"
Cậu không biết gì hết, vì những tiết học giáo dục sinh lý mà nhà nước quy định ở vùng quê nhỏ bé chỉ dạy cho có hình thức, thầy cô không muốn dạy và học sinh cũng không muốn nghe. Sau khi biết mình là Beta, Trương Kỳ An càng thẳng tay gạch bỏ những tiết học đó ra khỏi thời khóa biểu của mình, thay vào đó là dành thời gian làm bài tập.
Cậu như một tờ giấy trắng có thể tùy ý vẽ lên, ngốc nghếch đến đáng sợ.
"Em đang phát dục nên sẽ thấy hơi đau, nhưng phân hóa thứ hai khá hiếm gặp, nếu không có sự giúp đỡ của Alpha thì quá trình phân hóa có thể gặp nguy hiểm."
Alpha ôm lấy Beta, vẻ mặt lộ ra vẻ khó xử.
Cậu mở to mắt, cần sự giúp đỡ của Alpha nhưng cậu không có bạn bè sao có Alpha nào chịu giúp cậu chứ.
Trương Kỳ An cố nắm chặt lấy tay Cố Gia Thụ, dù lúc này lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi cũng không nắm được tay của Alpha, nhưng vẫn cố chấp nắm lấy ngón tay cái của Cố Gia Thụ, sợ hắn sẽ không muốn giúp mình.
1Alpha đương nhiên biết ý của Beta, rõ ràng dương vật dưới háng cũng đã cương cứng đến mức làm quần căng lên, bàn tay lớn cũng đang mân mê eo thon của Beta, nhưng vẫn trầm ngâm một lúc lâu làm ra vẻ đang suy nghĩ.
Vẻ mặt hắn dịu dàng, lịch sự nắm lấy tay Beta, giọng nói trầm ổn mang dáng vẻ của một Alpha đáng tin cậy,
"Tôi đương nhiên sẵn lòng giúp em, Kỳ An."
1"Nhưng trước khi em hoàn thành quá trình phân hóa, tôi khuyên em nên giữ kín việc mình đang phân hóa lần hai để đảm bảo an toàn, tốt nhất là đừng để trường học biết, tôi cũng sẽ cố gắng giúp đỡ để em mau chóng phân hoá xong."
Beta vội vàng gật đầu, ánh mắt tràn đầy biết ơn và ngưỡng mộ.
Cố Gia Thụ thật sự là một người tốt.
Trương Kỳ An nghĩ vậy, an tâm để Alpha lau khô nước mắt của mình.
Nếu không phải cậu quá lười suy nghĩ, hoặc biết một chút kiến thức sinh lý, hoặc có một vài người bạn Omega thì sẽ không để mặc bản thân đang trong quá trình phân hóa ở bên cạnh Alpha, thậm chí còn ngây thơ nhờ Alpha giúp đỡ mình vượt qua giai đoạn phân hóa lần hai.
Cậu quá ngây thơ, kiến thức hạn hẹp khiến cậu dành cho mọi người sự thiện ý chân thành nhất, huống chi là một người tài giỏi như Cố Gia Thụ, từ tận đáy lòng Trương Kỳ An luôn dành cho người như vậy sự tin tưởng vô cùng lớn.
"Vậy chúng ta bắt đầu điều trị nhé?"
Cậu nghe thấy hắn nói thế.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");