Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hồi đó Trương Kỳ An từng đi học ở một ở vùng quê xa xôi gần biên giới, nơi đó thường xuyên có những kẻ buôn bán ma túy lảng vảng.
Cậu từng tận mắt chứng kiến dáng vẻ tiều tụy của một người nghiện ma túy rất nặng. Lúc đó cậu còn nhỏ tuổi nên bị khuôn mặt méo mó của người đó doạ sợ, bàn tay nắm chặt viên kẹo đứng đờ ra tại chỗ, cho đến khi bị bà ngoại kéo tay đi cậu mới loạng choạng bước ra khỏi cái chỗ bị bóng tối bao phủ.
Bà ngoại nói cho cậu biết hút chích ma túy giống như một vạch kẻ đỏ không được phép chạm vào, chạm vào một lần thôi cũng sẽ nghiện, khi nghiện rồi nó sẽ biến thành cơn ngứa len lỏi trong tận xương tủy không ai có thể chịu đựng nổi. Chỉ cần không chạm vào lần nào mới không bị cám dỗ, không bị hủy hoại.
Nhưng bây giờ Trương Kỳ An không hề đụng vào ma túy, đã bị pheromone của Cố Gia Thụ dụ dỗ dang rộng đôi chân của mình.
Giai đoạn phân hóa lần hai sắp kết thúc cũng là lúc các đặc điểm Omega của cậu hiện ra càng rõ rệt, hương hoa nhài đã sắp không thể che giấu được nữa, Trương Kỳ An thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng đến cơ sở xác nhận mình là Omega luôn rồi.
Cố Gia Thụ lại nói cho cậu biết bây giờ chưa phải lúc thích hợp, đưa cho cậu một loại thuốc ức chế đặc biệt để che giấu pheromone ngày càng nồng nàn.
Trương Kỳ An vẫn sống dưới thân phận của Beta, mặc dù ngoại hình bên ngoài đã thay đổi rất nhiều.
Đương nhiên cũng có những Alpha nhạy cảm phát hiện ra bạn học của mình có điều gì đó không ổn. Bởi mùi hoa nhài thoang thoảng trên người Beta, làn da trắng mịn nõn nà và khuôn mặt xinh xắn mà bọn họ ngày càng trở nên nhiệt tình với cậu hơn.
Beta cũng không tệ, dù sao chịch sướng là được, huống hồ Trương Kỳ An trông chẳng khác Omega là bao.
Những ánh mắt dâm dục luôn lượn lờ trên cơ thể của Trương Kỳ An, nhưng không một tên Alpha nào thành công, thậm chí cả người trong cuộc còn không nhận ra ý định của bọn họ.
Cố Gia Thụ chiếm hữu tất thảy mọi thứ của Beta, hắn ăn ngủ cùng cậu, thậm chí đến cả lúc đi vệ sinh còn muốn chen chúc vào cùng một phòng với cậu, giống như nhân vật Grandet keo kiệt đang bảo vệ khư khư kho báu của mình.
Beta không tham gia hoạt động nào cũng ít khi bước chân ra khỏi cửa, hai người luôn dính lấy nhau trong ký túc xá, thậm chí còn dùng chung một loại nước hoa.
Nếu thỉnh thoảng có những sự kiện cần tham dự, hai người cũng phải đi kè kè với nhau. Sự quan tâm của Cố Gia Thụ dành cho Trương Kỳ An đã sắp vượt qua cả Omega của mình, đây là sự thật đã rõ như ban ngày mà ai ai cũng nhìn thấy.
Lúc phòng học lạnh lẽo hắn sẽ lấy khoác áo của mình khoác lên người Trương Kỳ An, lúc cậu ngủ hắn sẽ che đi ánh nắng mặt trời, lúc cậu muốn uống nước hắn sẽ mở nắp bình nước của mình cho cậu uống, ngay cả lúc đi đường cũng ôm cậu vào trong lòng, bàn tay nắm lấy vòng eo thon gọn như đang cảnh cáo những kẻ ngu ngốc muốn bén mảng tới gần cậu.
Có một lần Trương Kỳ An cảm thấy không khỏe chắc là vì bị đau bụng, cậu cắn môi đặt ngón tay lên cánh tay của Cố Gia Thụ, rồi nhíu mày khẽ nói gì đó vào tai Alpha, dáng vẻ mềm yếu như một nhánh cây tầm gửi yếu ớt, ủy mị đến nỗi chẳng có Beta nào lại như thế.
Vậy mà Alpha vẫn rất kiên nhẫn cúi đầu lắng nghe sau đó bế cậu lên, bàn tay nâng nhẹ đầu cậu và cánh tay nâng đỡ cơ thể Beta. Giọng nói của hắn dịu dàng an ủi cậu, lặp đi lặp lại một câu duy nhất "bé cưng không sao đâu" trong khi bước chân sải bước vừa nhanh vừa vững, mãi cho đến khi bọn họ đã đi xa mấy người xung quanh vẫn còn cảm thấy nhức nhối vì sự dịu dàng ấy.
Còn Beta thì sao, dường như đã quá quen rồi nên nằm gọn trong lòng Cố Gia Thụ, cánh tay gầy yếu choàng lấy cổ hắn, đầu cúi thật thấp có lẽ là vì đau cũng có lẽ chỉ đang muốn nhõng nhẽo mà thôi.
Cố Gia Thụ và Trương Kỳ An là bạn bè rất thân, đây là điều mà ai cũng biết.
Mặc dù tất cả bọn họ đều không hiểu được tại sao một Beta trông quá đỗi bình thường lại được một Alpha cấp cao để ý, từ gia thế, thân phận đến ngoại hình của bọn họ đều không xứng đôi.
Người bình thường chắc không thể hiểu được suy nghĩ của những người có tiền có thế, điển hình như con cháu của một dòng dõi danh giá như Cố Gia Thụ. Ai mà ngờ được đằng sau một Alpha cấp cao trông bề ngoài thì đạo mạo điềm tĩnh, lại ẩn chứa một dục vọng kiểm soát và chiếm hữu cực cao đối với bạn đời, đến cả cơ thể của đối phương cũng muốn định hình lại theo ý mình.
Chiếc mặt nạ của hắn đang đeo quá hoàn hảo, đến nỗi mọi người đều quên mất rằng những người đứng trên đỉnh kim tự tháp vốn dĩ đã không còn bị những quy tắc gò bó, là những người nắm giữ quyền lực tuyệt đối.
Dáng vẻ thân thiện bình dị của hắn trở thành tấm bình phong che giấu tốt nhất lúc này, mọi người đều nói Cố Gia Thụ tốt bụng giúp đỡ bạn bè, đưa Beta ra khỏi bóng tối.
Không ai để ý đến những cử chỉ nhỏ thân mật tràn đầy mập mờ của bọn họ, sự lúng túng của Beta cũng bị biến thành những phản ứng ngượng ngùng.
Mọi người tô vẽ Cố Gia Thụ quá đẹp đẽ đều trở thành đồng phạm của hắn.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");