Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khoảng thời gian tươi đẹp luôn trôi qua rất nhanh, đầu năm mới tới rất mau, trưởng bối cũng đều đi về, năm mới tuổi trẻ đều phấn đấu! Tất cả đều trở về quỹ đạo vốn có!
Mặc dù là ông chủ, Lục Tiểu Mã vẫn giả vờ bị chứng sợ hãi, người này luôn làm biếng, ngay cả đứng có lẽ cũng có thể ngủ!
Trước cửa công ty có đốt pháo, tiếng ầm làm cho Lục Tiểu Mã thanh tỉnh lại một chút.
Nhân viên công ty ai nấy cũng uể oải suy sụp, vừa nhìn là đã biết do di chứng lên mạng chơi cờ tỷ phú suốt đêm! Chỉ có bác gái kế toán tinh thần tràn trề, nói năm mới tốt lành, sau đó còn tự mình làm bánh hoa quế cho mọi người!
(bánh hoa quế a.k.a hoa quế cao:)
Mọi người vội vàng rùng mình, vỗ vỗ hai má mình, muốn tỉnh ngủ lại, sao còn không bằng một bác gái cơ chứ, thật là quá mất mặt!
Ngày đầu đi làm quả nhiên là rất nhàn, mọi người tụ tập lại cùng nhau đánh lộn, kể chuyện ăn Tết!
“Ôi, mệt chết lão nương rồi!” Hạ Nhã Thiến đến muộn nửa giờ, vẫn rất bình tĩnh mà đi tới.
Mọi người xoát xoát nhìn chằm chằm vào cô, ném một ánh mắt khiển trách tới, sao có thể đến muộn vậy chứ, thật quá đáng, chúng tôi cũng muốn đến muộn, hừ!
Lục Tiểu Mã từ trong đám người chui ra, cười nham hiểm, khá lắm coi như cũng tự đưa mình vào rọ của ông chủ đây, “Ồ, ngày đầu tiên cư nhiên lại dám đi làm trễ, tiền thưởng năm nay trừ bớt, nói hoặc làm gì đi xem nào, làm cho ông chủ hài lòng, ông chủ có thể cân nhắc không thèm tính toán với tiểu nha đầu nhà ngươi.” Tiểu Mã hèn hạ giả làm địa chủ, diễn rất đã, phi thường được nhận tượng người vàng Oscar!
Hạ Nhã Thiến không hề áy náy, một mặt cười trên nỗi đau của kẻ khác, “Ông chủ anh tới muộn, vẫn là nên lo cho cái mạng nhỏ của mình đi!”
Mọi người đều kinh ngạc, ố ồ, nói thế nghĩa là sao?!
Tiểu Mã bĩu môi, “Ngày đầu đi làm, đã hù dọa lão tử, nghĩ dọa được lão tử là dễ lắm sao?!”
Vì thế Hạ Nhã Thiến phát huy tác dụng của nữ gián điệp, nói ra thông tin tình báo mình nghe được, cô cùng Hồ thị phó tổng Vương Lượng tình cảm rất tốt, buổi sáng theo thường lệ đón cô đi làm, xuất môn muộn bị kẹt xe, tắc đường, trong lúc đó Vương Lượng có nói, phần mềm hệ thống an toàn của Hồ Trạch Thành bị trục trặc, muốn gọi một người từ công ty Tiểu Mã đi sửa, thậm chí là Hồ boss còn muốn ông chủ công ty phải đi, lí do là, “Để đảm bảo thông tin mật của tập đoàn không bị tiết lộ ra ngoài, ông chủ đến đáng tin cậy hơn một chút!” Lí do này đúng là rất có sức thuyết phục, mọi người cũng không có ý kiến. Vương Lượng cũng tự nhiên mà tiện thể nhắn cho bạn gái biết tin.
Lúc mới nghe được, Hạ Nhã Thiến cũng rất kích động, thật đúng là trời giúp đại hủ nữ ta, tổng tài phúc hắc cuối cùng cũng gặp rồi đùa giỡn ông chủ sao, trở lại củi khô bén lửa, nhất kiến chung tình gì gì đó, nghĩ đã thấy kích động rồi phải không?!
Cũng không phải là đại sự gì, công ty nào chẳng thường có tình huống như vậy, mấu chốt là lần này đối tượng không giống những lần khác, boss nào cũng được, lại cố tình là Hồ boss, đây chính là điều tối kị của Tiểu Mã đó!
Mọi người thi nhau vỗ vai, khích lệ nói: Tự lo lấy thôi, anh cũng đừng có quá tự ti, tuy rằng vương bá khí không bằng Hồ boss người ta, nhưng cũng tính là một ông chủ, ở đây có chúng tôi nhiều người như vậy trông coi công ty, anh cứ yên tâm mà đi đi, chớp mắt một cái là xong rồi, đi sớm về sớm, nha!
Bởi vì bị nhiều lần bị hủ nữ Hạ Nhã Thiến tẩy não, ngay cả thẳng nam cũng triệt để bị lây nhiễm loại tư tưởng “Tiểu Mã vừa thấy mặt Hồ boss tất nhiên sẽ bị công hãm ngay lập tức.”, cho nên đem sự tình sửa máy tính đơn thuần nghĩ đến gian tà, phức tạp, sức mạnh của hủ nữ quả nhiên là quá đáng sợ!
“Lão tử mới không thèm đi, mấy người ai tùy tiện đi đi, cư nhiên lại dám hoài nghi nhân phẩm nhân viên của chúng ta, con mẹ anh ta chứ, ai lạ gì thông tin mật của bọn họ, giả vờ chính trực!” Tiểu Mã vô cùng có chí khí, y muốn ta đi ta liền đi, không phải là quá mất mặt sao!
Mọi người liên tục khéo léo từ chối, Hạ Nhã Thiến lại càng khuếch đại mà nói, “Người ta nhưng lại chỉ đích danh anh đi, honey nghe ta nói, nếu như anh không đi, Hồ boss đích thân đến mời, chúng tôi cũng không muốn bị liên lụy.” Một tiếng “honey” nũng nịu kia làm mọi người nổi hết cả da gà, Emma, tự nhiên lại đổi phong cách gì đó, thật quá khủng bố.
Đương nhiên lời này là do Hạ Nhã Thiến nói bừa, rất chi là không có tình nghĩa đồng nghiệp, vì đồng nhân văn của mình, cứ như vậy bán đứng Tiểu Mã. Đương nhiên, Hồ boss nói không chừng sẽ làm như vậy, chung quy vì theo đuổi vợ nhỏ mà nhanh chóng thành lập một hội nghị!
Nói đến đoạn này Tiểu Mã liền giận, phẫn nộ đập bàn, “Mấy người đều từng người lừa tôi cái gì, lại dám buôn bán làm ăn với Hồ cặn bã đó, không thì tại sao lại có cái chuyện này xảy ra.” Cư nhiên lại dám đào hố cho ông chủ của mình nhảy xuống, thật quá đáng, tiền thưởng năm nay không phát nữa, Tiểu Mã phẫn nộ hạ quyết định, vô cùng có phong độ của ông chủ!
Mọi người đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, ai nha, thời buổi này, quan tâm những thứ như vậy làm gì, người ta nhiều tiền như vậy, không kiếm lời mới ngu phải không? Làm gì mà tâm nhãn nhỏ vậy, không thì lấy đâu ra tiền mua bia với gà rán để ăn đây!
Đúng vậy, đúng vậy, mọi người liên tục phụ họa, nói rất có đạo lí!
“Các người đều câm miệng hết cho lão nương!” Hạ Nhã Thiến lại chống nạnh gào thét, vô cùng có phong độ nữ lưu manh.
Các nam đầu bào đều thức thời kéo khóa miệng, cúi đầu xuống, tất cả nghe chỉ thị của đại vương.
“Đừng nghe anh ta viện cớ! Kì thật là do anh ta sợ gặp Hồ tổng người ta nốc ao ngay lập tức, cho nên không dám… đi!” Thiến Thiến không chút lưu tình một lời trúng hồng tâm!
Mọi người chợt hiểu ra, ố ồ, có đạo lý! Đại vương thông minh hơn người!
Lục Tiểu Mã hóa thành ngựa hung hăng, căm tức nhìn mọi người, mắt tóe lửa, trong không khí dường như lan tràn âm thanh “tích tích” của dòng điện, “Mấy người bớt dùng phép khích tướng đi, lão tử sao có thể sợ y, đúng là chuyện cười Liên Hợp Quốc!”
“Không sợ thì anh đi đi, làm lớn chuyện làm gì! Phần mềm của chúng ta vốn là muốn đổi mới, mọi người phân công hợp tác, phần bên tập đoàn Hồ thị vốn là anh phụ trách mà. Chung quy anh là ông chủ… vĩ đại của chúng tôi, khách hàng lớn nên để anh phụ trách.” Triệu Đại Đảm nói bâng quơ, không phải chỉ là Hồ thị hay sao, làm lớn chuyện làm gì! Đặc biệt cường điệu chữ “vĩ đại”, hảo tâm bồi thêm cho đồng chí Tiểu Mã một cước.
“Đi thì đi, xem ai sợ ai, hừ!” Tuy rằng Tiểu Mã biết thừa đây là phép khích tướng nhưng vẫn đấu không lại mọi người, cứ như vậy mà tiến vào bẫy, ưỡn ngực làm bộ đáp ứng!
Vừa mới đồng ý xong, Lục Tiểu Mã liền do dự, cũng có chút hối hận, sao lại nhảy vào hố rồi! Có thể đổi ý không? Lục Tiểu Mã chống tay lên cằm tự suy xét đến tính khả thi, thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình, khả năng này chắc chắn bằng 0!
Vì vậy, đồng chí Tiểu Mã bị mọi người bán chỉ có thể cau mày về phòng làm việc của mình, suy nghĩ biện pháp giải quyết. Bởi vì suy nghĩ đến mức quá nghiêm túc, suýt nữa va vào cửa phòng làm việc.
Hay là đi tìm Tiểu Khởi? Thời khắc mấu chốt bạn gay tốt nhất định phải ra trận, nghĩ lại đành thôi, Phong boss kinh khủng như vậy, hơn nữa loại chuyện này nói ra có chút mất mặt. Lục Tiểu Mã cuồng loạn vò mái tóc của mình, quyết định, đi thì đi, lão tử sao có thể sợ Hồ cặn bã này, cùng lắm thì cuối tuần đi, ngược lại y cũng không ở đó, ai sợ ai, hừ hừ!
Cứ vui vẻ như vậy mà quyết định!
Bên ngoài bọn Hạ Nhã Thiến tán gẫu đến là high.
“Thiến Thiến, chuyện cười năm mới này của cô hơi quá rồi, hay là nói rõ với Tiểu Mã một chút, dù sao người ta phát lương cho chúng ta, không nói ra cũng được sao?!”
“Lầu trên +1”
“Lầu trên +10086”
…
“Ngọa tào, các người đều cảm thấy lão nương đang nói đùa, tôi nhàm chán như vậy sao?”
Cô có lúc thật sự tẻ nhạt, đương nhiên đồng nghiệp nam sẽ không dám nói ra!
“Chẳng lẽ là thật?” Nhóm đồng nghiệp nam chấn động, liên tục vì ông chủ của mình mà thắp một ngọn nến.
“Phí lời!”
“Nếu vậy tôi đi là được rồi.” Thời khắc mấu chốt Triệu Đại Đảm quả nhiên nghĩa khí!
“Có thể, nếu như anh muốn sớm mồ yên mả đẹp. Có điều, anh yên tâm, cha mẹ anh chúng tôi sẽ giúp anh chăm sóc, cứ an tâm mà ra đi đi.”
“Đùa gì vậy, tôi đi làm gì, chỉ là nói đùa thôi, đừng cho là thật, haha!” mạng nhỏ quan trọng hơn.
Nhìn từng đồng nghiệp nam không chịu được kích thích, Thiến Thiến chỉ tiếc không rèn sắt thành thép, đành trấn an nói, “Các anh lo lắng cái khỉ gì chứ, Hồ boss là người tốt, cảnh tượng trúc mã trúc mã gặp nhau này đáng lẽ phải vây xem, tiện thể bắn pháo hoa trúc mừng chứ? Nói không chừng Hồ boss tâm tình tốt sẽ thưởng cho chúng ta, người ta nổi tiếng là ra tay hào phóng, tiền boa đều là mấy vạn, chẹp chẹp…”
Ố ồ, nói thật như vậy, mọi người uống máu gà, mắt lòe sáng nhân dân tệ, xoa xoa tay hỏi, “Thật sao? Làm sao cô biết, từng gặp Hồ tổng rồi?”
( uống máu gà: lên tinh thần, hưng phấn)
“Đùa gì vậy, đương nhiên… là chưa! Đồng nhân trên Internet đều viết như vậy, tôi cũng chỉ là tìm tư liệu sống, vài ngày nữa đào một cái hố, chỉ cần viết một truyện là nổi tiếng, đến lúc đó tôi kí tên cho các anh, tuyệt đối đừng khách khí.” Hạ Nhã Thiến chống cằm mộng tưởng trở thành tác gia nổi tiếng.
Mọi người:…
“Mọi người yên tâm, tôi cược một xe dưa chuột cùng một xe ngô, Tiểu Mã lần này đi sẽ có kết quả không tưởng tượng nổi!”
Mọi người ha ha cho có lệ, hủ nữ thật đáng sợ, có thể không do dự mà bán ông chủ của mình đi, nhất định phải tránh xa ra!
Ngày đầu đi làm vì chỉ tán gẫu nên rất nhanh trôi qua, giờ tan tầm, Lục tham ăn lại gần Thiến Thiến ở bên cạnh, mở to đôi mắt sũng nước, không chớp lấy một cái.
Hạ Nhã Thiến tự nhiên cảm thấy lạnh gáy, không có chuyện gì tự nhiên lại phát bệnh thần kinh, đây gọi là bán manh mà, sao lại quỷ dị như thế.
“Anh tránh ra cho lão nương, đừng quấy rầy tôi hẹn hò!”
“Tôi không quấy rầy cô, cô nhanh đi đi, có điều tôi còn chưa gặp Vương Lượng, làm ông chủ của cô, tôi nhất định phải giao cô tận tay cho anh ta, tiện thể khen ngợi cô một phen! Khen cô xinh đẹp ôn nhu, hiền lành có tố chất, thấy thế nào?” Tiểu Mã trái lương tâm lộ ra một hàm răng trắng muốt, quả là một ông chủ tốt.
Hạ Nhã Thiến trợn mắt trắng, cản trước mặt kẻ tham ăn, “Anh gặp khó khăn, tôi sẽ giúp anh hỏi Vương Lượng một chút, lúc nào Hồ boss không có mặt, được chưa?”
Là một hủ nữ thông minh nhạy bén, Hạ Nhã Thiến sao có thể không biết ý đồ của Tiểu Mã.
Đạt được mục đích, Lục Tiểu Mã cười đến là vui vẻ, vỗ vỗ vai Thiến Thiến, “Đồng chí tốt, có giác ngộ! Năm nay cho cô 100 khối tiền thưởng, không cần cám ơn, cô rất đáng được thưởng! Hẹn hò đi, nhớ ăn ít một chút, chú ý giữ hình tượng đừng có hù người ta chạy mất! Gặp lại sau!” Nói một hơi, Tiểu Mã khôi phục bản chất, vui vẻ vô cùng.
Đùa sao, đến lúc ăn, nhất định phải ăn thật ngon để an ủi!
Hạ Nhã Thiến đứng tại chỗ, tay không bóp nát hồ đào trên bàn, quả là nữ trung hào kiệt, nội lực bức người!
(hồ đào or hạch đào/ óc chó:)
Chuyện hệ thống thăng cấp này rất gấp, Hồ boss lúc bình thường đều ở công ty, tính tới tính lui cũng chỉ có cuối tuần là hợp với tiêu chuẩn của Tiểu Mã. Kết quả là, Tiểu Mã quyết định hi sinh buổi chiều cuối tuần chơi game quý giá, giúp Hồ boss quét hệ thống, quả là vô cùng chuyên nghiệp!
Thứ sáu trước khi tan làm, Lục Tiểu Mã đeo túi, vẫy tay, bi tráng mà căn dặn “Di ngôn lúc lâm chung”: “Các đồng chí, nếu như tuần sau không thấy tôi, nhớ tới cục cảnh sát kiện Hồ cặn bã, vì tôi… báo hận…” Cuối cùng, rất chuyên nghiệp mà giả vờ phun ra một búng máu.
Mọi người hoàn toàn không thèm phản ứng, nhìn chằm chằm màn hình máy tính, nên làm gì thì làm việc đấy, ngón tay gõ gõ bàn phím, thiết kế chương trình! Hiển nhiên là đã quá quen với cơn động kinh của ông chủ, không phải chỉ là sửa chữa hệ thống sao, sợ hãi như vậy làm gì? Không trách bị người ta đè ở dưới, vĩnh viễn cũng không ngóc đầu lên được!
Câu cuối cùng ý là sự nghiệp mãi bị thụt lùi ở dưới rất thuần khiết, không phải là cái kia kia, mọi người không nên nghĩ quá, chúng tôi đều là thanh niên thuần khiết! Kiêu ngạo ưỡn ngực!
Lục Tiểu Mã không được đáp lại bĩu môi, tình đồng nghiệp nồng cháy thế đấy! Quả nhiên là đều ném cho chó ăn rồi! Hừ!
Nhấc chân ra khỏi công ty, đến muộn về sớm gì gì đó, làm ông chủ chính là không có kỉ cương như thế đấy!