Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
  3. Chương 142: Đạo Kiếm Ý Thứ Tư
Trước /544 Sau

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 142: Đạo Kiếm Ý Thứ Tư

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");  

 Tô Mân mang Trần Mục đến Liệt Dương cốc. 

 Vừa đến khu vực gần đó đã có thể cảm giác được sóng nhiệt đập vào mặt, xung quanh là núi hình vòng, một tấc cỏ cũng không mọc bên trong Liệt Dương cốc được, sóng nhiệt cuồn cuộn. 

 Trần Mục đứng trên bầu trời, trong mắt lóe ra kim quang nhàn nhạt, hắn nhìn năng lượng thuộc tính hỏa ở xung quanh, nơi này giống như mặt trời rớt xuống nhân gian. 

 "Nhiều năm trước có Liệt Diễm Thần thạch rơi vào nơi này, năng lượng thuộc tính hỏa ở đây so với những nơi khác nồng đậm hơn nhiều, có thể trợ đỡ con tu luyện." 

 "Sư phụ." 

 "Ngài về nghỉ ngơi trước đi." 

 Trần Mục khom người hành lễ, Tô Mân khẽ cười nói: "Nếu mệt thì đến Trích Tinh phong uống trà." 

 "Vâng ạ." 

 Trần Mục mỉm cười gật đầu. 

 Hắn tung người nhảy vào trong Liệt Dương cốc. 

 Sóng nhiệt cuồn cuộn ập tới, thân thể cứ như là đang ở trong ngọn lửa vô hình, Trần Mục mạnh mẽ ngồi xếp bằng, sử dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp để tu hành. 

 Trần Mục chịu sự thiêu đốt, da thịt toàn thân cũng đã phiếm hồng lên, hắn tĩnh tâm ngưng thần, quan sát năng lượng thuộc tính hỏa xung quanh. 

 Có được kiếm thể bá đạo và Niết Bàn Hô Hấp pháp, Trần Mục có thể tu luyện ở Liệt Dương cốc, hơn nữa nơi này ẩn chứa năng lượng còn nhiều hơn so với Ngạo Kiếm phong. 

 Nhưng muốn lĩnh ngộ đạo kiếm ý thứ tư thì cũng không đơn giản như vậy, Trần Mục ngồi xếp bằng ba ngày ba đêm ở Liệt Dương cốc cũng không có chút dấu vết nào. 

 Bá Đạo Kiếm và Hạo Nhiên Kiếm Ý đều là hư vô mờ mịt, chỉ có Lôi Đình Kiếm Ý, Trần Mục có thể nhìn thấy năng lượng của lôi đình xung quanh, mặc dù không thể hấp thu năng lượng của lôi đình, nhưng có thể dẫn dắt và khống chế. 

 Năng lượng thuộc tính hỏa xung quanh chỉ có thể hấp thu, lại không cách nào dẫn dắt và khống chế được. 

 Kiếm ý có thể tăng cường thân thể, huy động năng lượng trong thiên địa, muốn nắm giữ cực kỳ khó khăn. 

 Ba tháng sau. 

 Trần Mục vẫn còn ngồi xếp bằng ở Liệt Dương cốc. 

 Cảnh giới của hắn đã đạt tới Bát phẩm Kiếm Hậu hậu kỳ, nhưng vẫn không thể nắm giữ đạo kiếm ý thứ tư. 

 Trần Mục bắt đầu hoài nghi thiên phú của mình, hắn rời khỏi Liệt Dương cốc, ngự kiếm đến Trích Tinh phong, Tô Mân đang ngồi trước chòi trúc hóng mát. 

 "Sư phụ." 

 "Có tiến bộ, ngồi đi." 

 Trần Mục ngồi đối diện Tô Mân. 

 Ấm trà đặt trên bàn đã khô cạn, Trần Mục nhìn sương mù đang ngưng tụ trong trời đất, vô số nước sương lao về phía ấm trà. 

 Sau đó, ấm trà bắt đầu nóng lên. 

 Trần Mục sử dụng Pháp Nhãn Kim Đồng, hắn nhìn thấy các loại năng lượng trong thiên địa đang di chuyển đều đặn, xung quanh ấm trà được bao bọc bằng năng lượng thuộc tính hỏa. 

 Đây cũng không phải là năng lượng của Tô Mân phóng thích, mà là năng lượng ông ta đang điều động trong thiên địa. 

 Tô Mân rót cho Trần Mục một chén trà nóng, nở nụ cười hiền lành nói: "Kiếm ý đều là dựa vào thiên phú và cơ hội, cưỡng ép lĩnh ngộ kiếm ý thì thật không đúng." 

 "Nhưng sư tỷ đều có thể làm được." 

 "Huyết mạch của sư tỷ con rất đặc biệt." 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Trần Mục bỗng nhiên nghĩ đến vật chất màu vàng trong cơ thể muội muội, chẳng lẽ Trần gia cũng là huyết mạch đặc biệt, nhưng mà vật chất màu vàng trên người bọn họ rất ít, gần như là không có, chỉ có vật chất màu vàng trên người muội muội là nhiều hơn một chút. 

 Trần Mục trầm giọng nói: "Sư phụ, đạo lý mà người nói với con lúc trước, con vẫn không hiểu rõ lắm." 

 Tô Mân cười giải thích: "Người tu hành phóng thích khí tràng, có thể dùng khí tràng áp chế đối thủ, ở trong khí tràng của mình có thể có được sự tăng cường." 

 "Trong thiên địa cũng có khí tràng, chính là do năng lượng thiên địa tạo thành, nắm giữ kiếm ý thì có thể nắm giữ khí tràng có liên quan đến đạo kiếm ý này." 

 Trần Mục bừng tỉnh, khó tránh kiếm ý có tác dụng tăng cường, thì ra là như vậy. 

 Bản thân tự phóng thích khí tràng đương nhiên không thể nào so sánh được với khí tràng của thiên địa. 

 "Vạn vật trong thiên địa đều có hô hấp, đi cảm ứng, lắng nghe, cộng hưởng chúng." 

 Tô Mân lại giải thích điểm nghi ngờ của Trần Mục. 

 Trần Mục ngồi trên ghế trầm tư, một lát sau hắn đã lĩnh ngộ được, đứng dậy hành lễ nói: "Đa tạ sư phụ đã chỉ điểm." 

 Hắn không uống trà. 

 Trực tiếp ngự kiếm trở về Liệt Dương cốc. 

 Tô Mân nhìn Trần Mục, trước kia hắn chỉ biết quan sát năng lượng thuộc tính hỏa xung quanh, mà không thật sự đi lắng nghe, cảm ứng chúng. 

 Trần Mục ngồi xếp bằng ở Liệt Dương cốc, hắn tĩnh tâm cảm ứng năng lượng thuộc tính hỏa trong thiên địa, tiếng gió xung quanh bị lọc ra, trời đất an tĩnh, chỉ có những hạt lửa rậm rạp mà mắt thường khó thấy, chỉ có thể dùng cảm ứng để phát hiện. 

 Những hạt này đang chuyển động không có quy tắc, nhưng sau khi Trần Mục cẩn thận cảm nhận chúng, lại phát hiện các hạt đang di chuyển một cách đều đặn, có âm thanh hô hấp. 

 Một tháng sau. 

 Có ánh lửa ngút trời trong Liệt Dương. 

 Vô số thiên kiêu nhìn về phía bên kia. 

 Vẻ mặt của cường giả tông môn đều chấn động. 

 Tô Mân uống trà, ông ta hài lòng gật đầu, bốn tháng đã nắm giữ kiếm ý, cũng không phải Hỏa Diễm Kiếm Ý bình thường, mà là Thuần Dương Kiếm Ý mạnh hơn, thiên phú không kém Khương Phục Tiên. 

 Trần Mục nắm giữ được Thuần Dương Kiếm Ý, đúng lúc phù hợp với linh lực của bản thân, có thể khiến cho lúc thi triển kiếm kỹ bộc phát ra uy lực càng mạnh. 

 Sau khi nắm giữ kiếm ý, Trần Mục không rời khỏi Liệt Dương cốc, mà là mượn năng lượng ở nơi này tiếp tục đột phá Cửu phẩm Kiếm Hậu. 

 Hai mươi ngày sau. 

 Trần Mục đột phá đến Cửu phẩm Kiếm Hậu sơ kỳ. 

 Lần này Trần Mục đã tu luyện được gần năm tháng, trên đường đi ghé vào Trích Tinh phong ngồi một lát, hắn cũng hiểu vì sao cường giả tiền bối thường xuyên bế quan mấy năm, thậm chí là mấy chục năm. 

 Trần Mục trở lại Ngạo Kiếm phong. 

 Những bông hoa và cỏ trên núi đã được xử lý. 

 Hắn ngửi thấy mùi của Khương Phục Tiên, chắc là nàng ta tới nơi này nghỉ ngơi, thuận tiện quét dọn. 

 Trần Mục đi vào hậu sơn, tắm trong dòng suối lạnh lẽo, bây giờ thời tiết lạnh lẽo, bầu trời có tuyết rơi nhưng dòng suối vẫn chưa đóng băng. 

 ... 

 Trần Mục tắm rửa xong. 

 Thay áo trắng sạch sẽ. 

 Hắn ngự kiếm đến Trích Tinh phong.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /544 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thiều Quang Đến Chậm

Copyright © 2022 - MTruyện.net