Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Với hôm nay, tôi hẳn là nên thưởng cho cậu một chút.” Vừa nói xong, liền đem La Thượng Thần sát lại gần. Đối phương phía trước còn chưa kịp phản ứng, liền bị hôn.
Đối mặt với tình trạng xảy ra thình lình, La Thượng Thần hoàn toàn choáng váng.
… Cái gì…
Hàn Vũ Thiên lời lẽ như công thành chiếm đất, cuồng bạo mà kịch liệt, đầu lưỡi khiêu khích gắn bó, đùng một cái xâm nhập quấn quanh đầu lưỡi La Thượng Thần, lại giống như đang đùa giỡn.
La Thượng Thần thường ngày khôn khéo, đầu óc thoáng chút đã trống rỗng, theo bản năng mà giãy dụa đẩy Hàn Vũ Thiên ra, nhưng lại hoàn toàn không thể chống lại, chỉ có thể phát ra những âm thanh kháng nghị nhỏ vụn đứt quãng.
“Ngô…. ưm…”
Chưa bao giờ cùng người này thân mật như thế, huống chi là hôn nhau nóng bỏng cuồng nhiệt đến như thế này. La Thượng Thần ngoại trừ đầu óc bãi công, ngay cả hô hấp cũng quên, sức lực hình như cũng giảm, vẫn là Hàn Vũ Thiên phát hiện La Thượng Thần bởi vì thiếu dưỡng khí mà mặt đỏ lên mới cười cười buông ra.
Phản ứng của La Thượng Thần làm Hàn Vũ Thiên cảm thấy rất tốt. Người trước mắt bởi vì hành động vừa rồi mà vẻ mặt ửng hồng, lại bởi vì thiếu dưỡng khí mà tựa vào trong lòng mình, toàn thân vô lực, đây chính là cái mà người bình thường luôn cao ngạo lại quật cường như cậu sẽ không bao giờ biểu hiện ra ngoài… Chính là sự yếu đuối.
Đợi cho đầu óc La Thượng Thần bình thường trở lại, mới phát hiện tư thế của mình và Hàn Vũ Thiên có nhiều ái muội, cậu sợ tới mức lấy tay đẩy Hàn Vũ Thiên ra, nhưng lại bởi vì mất đi chỗ dựa, nếu Hàn Vũ Thiên không giữ chặt tay cậu, có khả năng cậu sẽ ngã ngồi ở đó, tư thế cũng sẽ rất chướng tai gai mắt.
“Cảm… Không đúng! Tôi… Anh…” Vốn định nói lời cám ơn nhưng chợt nhớ lại chuyện vừa rồi, La Thượng Thần không biết nên nói cái gì cho đúng.
Đáp lại cậu là một trận cười trầm thấp nhưng lại rất gợi tình. “… Cậu thật sự là đáng yêu a, Thượng Thần.”
“Cái gì… Hàn Vũ Thiên anh!” Thật sự chưa thấy qua, lại quá đáng như vậy với cậu, La Thượng Thần vừa xấu hổ, giơ tay lên, định thưởng cho Hàn Vũ Thiên một cái tát nhưng lại lập tức bị chế trụ.
“Hư… Nói quá lớn sẽ bị người khác phát hiện…” Hàn Vũ Thiên nói bên tai La Thượng Thần, tiếp theo lại chạm nhẹ vài cái.
“Anh! Ngô…” La Thượng Thần vốn mím chặt miệng nhưng vì muốn nói vài câu phản bác mà hé mở, hành động như vậy làm cho Hàn Vũ Thiên bắt lấy cơ hội lại hôn cậu tiếp.
Đối với tình trạng này, cho dù đây chính là lần đầu hôn môi, nhưng gặp phải Hàn Vũ Thiên cao thủ tình trường như vậy, La Thượng Thần vẫn là không thể chống đỡ được, lại một lần nữa bị kỹ xảo cao siêu hôn nên thở hổn hển, hoàn toàn nói không ra lời.
“Thượng Thần…”
“Ưm…” Cái gì, cái gì… La Thượng Thần còn chưa hồi phục trạng thái…
“Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai gặp.” Cúi đầu cười khẽ, Hàn Vũ Thiên ghé bên tai cậu nhỏ giọng. Nhưng đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, có chứa ý cười bồi thêm một câu: “Lần sau… nhớ đừng nín thở.”
Khi La Thượng Thần hoàn toàn thanh tỉnh, tiếng xe của Hàn Vũ Thiên đã đi xa dần.
La Thượng Thần hít một hơi thật sâu, áp lực nghĩ là sẽ xúc động mà mắng to, hai tay nắm chặt thành quyền khẽ run, thu phóng vài lần vẫn không thay đổi, phẫn hận lấy tay lau mạnh môi mình một bên mắng, phản phản phúc phúc…
“Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó… Tại sao…” Vì cái gì lại như vậy… Hàn Vũ Thiên rốt cuộc trong đầu đang nghĩ cái gì?
Vấn đề này làm La Thượng Thần thấy phức tạp, kể cả sau khi vào nhà rửa mặt, chải đầu, đánh răng xong, thậm chí đã nằm thẳng ở trên giường mềm mại thoải mái, cậu vẫn là không bỏ xuống vấn đề này được.
Cuối cùng, cậu quyết định không suy nghĩ nữa, vì bất luận cậu có nghĩ thêm cũng không thể biết được Hàn Vũ Thiên muốn làm cái gì.
Chẳng lẽ thật sự theo lời người kia nói, chính là ‘thưởng’ sao? Như vậy người kia cũng quá đề cao bản thân rồi! Đem hôn làm quà thưởng…. Chính mình cũng không phải nam sủng của hắn, nhận được lễ vật như vậy làm sao cao hứng lên được?
Đúng vậy! Nhất định là như vậy! Việc này toàn bộ đều là Hàn Vũ Thiên tự cho là mình đa tình! Nhưng lần sau… cẩn thận một chút thì tốt hơn. Không có việc gì vẫn là nên tránh gặp hắn!!
La Thượng Thần cảm thấy lúc trước đối với người kia có chút cảm tình tất cả đều là sh*t a! Hoàn toàn là bản thân nhất thời không bắt bẻ mới có thể mang độ chán ghét hắn giảm xuống! Hiện tại… Hiện tại!! Hàn Vũ Thiên với cậumà nói không phải là con người, cậu muốn đem người kia ngang bằng với độc xà mãng thú!! Trăm ngàn lần không tiếp cận mới là thượng sách!!!