Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: mèo suni
Tạ Uẩn Ninh cần lấy kim cài áo, nhìn qua, dạ một tiếng. Một câu chuyện nằm trong một chiếc nhẫn, thật đúng là làm người ta không tin được.
Thương Vũ trở lại, anh muốn đi xuống trước. Mặc kệ Lê Lạc và Thương Vũ có quan hệ gì, đầu tiên cô là người phụ nữ của anh, là người của anh.
Tạ Uẩn Ninh xuống lầu, đông thời Thương Vũ cũng tiến vào. Ánh mắt hai người giao nhau, ánh đèn trong phòng khách quá sáng, khiến mắt hơi bị chói. Trên ghế sô pha trong góc phòng khách, Lê Lạc và Thương Ngôn đang chia nhau cầm bộ điều khiển, chơi trò thi đấu thể thao. Hai người chơi rất vui, nhìn không chớp mắt màn hình TV.
Ở cửa lớn, Thương Vũ đến tủ để giày, đổi giày diendan.le.quy.don đi trong nhà rồi đi vào; Tạ Uẩn Ninh đút tay vào túi quần, từ từ đi xuống. Hai người gặp nhau, Thương Vũ cười nói: "Xin lỗi, về trễ."
Tạ Uẩn Ninh khách sáo đáp: "Anh rể bận rộn, là tôi và Lê Lạc quấy rầy rồi."
Thương Vũ cười một tiếng: "Tới nhà ăn một bữa cơm, làm gì mà quấy rày." Nói xong, nhìn hai người đang ngồi trên ghế sô pha, nói với Tạ Uẩn Ninh: "Không ngờ Lê Lạc và Thương Ngôn có thể chơi chung với nhau."
.........Giọng điệu này, giống như một người cha già.
"Không có biện pháp." Tạ Uẩn Ninh cười nhẹ một tiếng, chuyển mắt về phía Lê Lạc, nói: "Lê Lạc còn nhỏ, khiến anh rể chê cười rồi."
"Ha ha." Tay Thương Vũ đặt ở bả vai Tạ Uẩn Ninh: "Có chê cười gì đâu chứ, rõ ràng là chuyện tốt."
A! Tạ Uẩn Ninh hừ nhẹ một tiếng, không đáp lại Thương Vũ.
Đói với phần lớn đàn ông mà nói, tuổi của phụ nữ càng nhỏ càng tốt, ý Thương Vũ nói chính là cái này. Vốn dĩ, anh có thể hừ mũi coi thường lời nói này, nhưng bây giờ lại không có tư cách phản bác.
Nghĩ đến suy đoán của chị họ lần nữa, nếu chuyện đó là sự thật, thì thật sự khiến anh muốn chết đi cho xong.
Chẳng lẽ anh có thể chỉ cần con gái, không cần cha vợ sao?
Ở ghế sô pha, Thương Ngôn nghe âm thanh cha mình đã về, quay đầu lại gọi một tiếng: "Cha, cha đã về."
Chỉ trong hai giây, Thương Ngôn đã chuyển mắt sang chỗ khác, trong trò chơi Lê Lạc lập tức "thiên hạ thủ vi cường". Sau đó bị Thương Ngôn nói là thâm hiểm.
Thấy hình ảnh chị em vui vẻ hoà thuận, Tạ Tịnh Di đang xuống lầu bị kích thích nặng nề, trở nên đau đớn. Bữa tối còn chưa được mang lên, Thương Vũ và Tạ Uẩn Ninh nhìn Lê Lạc và Thương Ngôn chơi trò chơi.
Dù sao cũng đến nhà người ta làm khách, dù Lê Lạc còn muốn chơi thêm, nhưng cũng buông hộp điều khiển xuống, chủ động chào hỏi với Thương Vũ. Nhưng, cô vẫn không chào theo danh phận là bạn gái Tạ Uẩn Ninh, mà chào Thương Vũ một tiếng chú Thương.
Thương Vũ đã sớm thích ứng với việc Lê Lạc gọi mình là chú Thương, ánh mắt tươi cười đồng ý, nói với Lê Lạc: "Có thời gian