Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bia Đỡ Đạn Phản Công
  3. Chương 1303: Kết thúc bia đỡ đạn 03
Trước /1350 Sau

Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1303: Kết thúc bia đỡ đạn 03

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Edit: Baby

Beta: Sakura

Lúc trước Lý Duyên Tỷ nói rất đúng, nếu lúc ban đầu Bách Hợp có thể khiến anh yêu cô thì có lẽ sẽ có biện pháp giải quyết khốn cảnh và không bị Vân Mộ Nam cuốn lấy. Lợi dụng lúc Lý Duyên Tỷ chưa bị phong ấn anh có thể dùng bí pháp nào đó câu thông cùng với tương lai, có lẽ có thể sẽ giải quyết được vấn đề, lúc đó Bách Hợp chỉ coi loại phương pháp này trở thành một loại phương thức giải quyết mà thôi cũng không để tâm cho lắm, cũng thật không ngờ anh xác thực có thể làm như vậy.

Dù sao anh cũng đã nói, nếu loại phương pháp này thành công thì hết thảy tất cả đều vui vẻ, nhưng nếu nó không thành công thì anh sẽ biến mất, nói cách khác anh dùng chính anh làm cái giá để đặt cược, đưa Bách Hợp về địa phương anh sinh tồn lúc trước, có thể nói trong tương lai ở tại nơi đây anh đã không còn tồn tại.

Anh nói đúng, cho dù Bách Hợp thất bại, không khiến anh trong quá khứ không yêu mến Bách Hợp, thế nhưng mà cho dù anh biến mất thì Bách Hợp vẫn còn sống, cô cũng không còn sống bên trong thế giới hư ảo mà anh ta chế tạo ra, mà chân chân thật thật tồn tại ở trong thế giới này, nói cách khác anh khiến cho chính mình sống lại, cũng không cần lại dựa vào anh ta mà sinh tồn nữa, anh dùng phương thức của anh khiến cho Bách Hợp tự do, cô không cần lo lắng nhiệm vụ thất bại mà sẽ chết đi, dù Lý Duyên Tỷ không hề tồn tại thì cô cũng sẽ sống rất tốt.

Ý nghĩ này vừa xông lên đầu, Bách Hợp cảm giác được cũng không phải là nhẹ nhõm, mà là trầm trọng nói không nên lời.

Anh dùng chính bản thân mình làm cái giá đưa cô đến thế giới của anh, tương lai sau này kỳ thật anh đã không còn tồn tại, anh là một kẻ lừa gạt, mình đã trở lại quá khứ, tương lai anh ấy làm sao có thể sẽ xuất hiện? Anh ấy không tồn tại rồi! Trong đầu vừa hiện ra ý nghĩ này, Bách Hợp vội vàng đóng thật chặt đôi mắt lại, thế nhưng mà mí mắt không giam được nước mắt mãnh liệt chảy ra. Cô chưa bao giờ từng nghĩ tới Lý Duyên Tỷ sẽ giống như các nhân vật cô đã từng gặp trong các nhiệm vụ, sẽ biến mất vĩnh viễn.

Nếu như sớm biết có ngày hôm nay, thì khi đó cô đã không tránh né anh.

Người đàn ông mạnh mẽ này đã từng dùng phương thức biểu đạt tình yêu trái ngược hoàn toàn với tính cách của mình để nói cho cô biết anh yêu cô. Mặc dù anh không nói, thế nhưng mà phần tâm này so với lời nói ra khỏi miệng còn nặng hơn gấp ngàn vạn lần. Thậm chí còn không cho cô hội nói lời tạm biệt với anh, cho nên từ lúc này về sau có lẽ chỉ sợ không còn có cơ hội nhìn thấy anh ấy nữa, Bách Hợp mới có thể cảm giác đau lòng như vậy.

Vốn dĩ cô không phải là người gặp chuyện sẽ trốn tránh. Nhưng lúc này cô tình nguyện chính mình không biết nhiều như vậy, đoán chừng trong lòng cũng sẽ không khó cảm thụ như bây giờ. Đáng tiếc lúc trước cô đã từng yêu cầu Lý Duyên Tỷ không thể lừa gạt cô, anh đem hết thảy nói ra, bây giờ Bách Hợp thật sự rất khó chịu lại tìm không ra lý do để đỗ lỗi cho anh.

Cô ngồi yên một lúc lâu, vừa mới trong cơ thể linh lực bạo động, cũng không biết thời gian trôi qua đã bao lâu, lúc này miễn cưỡng tỉnh táo lại, Bách Hợp lau mặt một cái. Hôm nay cô không dám tu luyện nữa, nếu không linh lực một khi nhập vào cơ thể, sẽ dẫn xuất rất nhiều phiền toái đến.

Lý Duyên Tỷ vô cùng có khả năng là nhập một phần lực lượng phong ấn trong cơ thể cô, cũng nghĩ tới cô tới đây sẽ có khả năng gặp được nguy hiểm, những lực lượng này hẳn là anh muốn bảo vệ mình bình an. Bách Hợp nghĩ đến đây, cái mũi lại có chút chua chua, mãi sau cô mới bình phục tâm trạng. Bất kể như thế nào, cho dù là trong lòng đã có suy nghĩ rất xấu, có khả năng Lý Duyên Tỷ đã thật sự không còn, nhưng lúc trước anh đã từng nói qua chỉ cần anh lúc thiếu niên yêu mình, anh sẽ dùng phương thức mới để xuất hiện, anh đã nói như vậy rồi, tuy nhiên hi vọng xa vời, nhưng Bách Hợp quyết định sẽ cố gắng tới cùng.

Cho nên cô quyết định ở chỗ này tạm thời ngốc một thời gian ngắn, đợi đến lúc mình tìm ra phương pháp có thể điều khiển được năng lượng khổng lồ trong cơ thể, ngay cả khi không thể sử dụng chúng. Có thể ít nhất cũng phải nghĩ biện pháp phong tỏa những năng lượng này trong cơ thể. Một khi tu luyện, những năng lượng này trong cơ thể đừng có bạo động. Chỉ cần giải quyết chuyện này, cô tu luyện một thời gian ngắn, hỏi thăm ra Lý gia này phải hay không là Gia tộc của Lý Duyên Tỷ, cô muốn đi tìm Lý Duyên Tỷ.

Nếu cuối cùng không có cách nào. Anh không thể xuất hiện lần nữa thì anh sẽ bị phong ấn mãi mãi. Một khi mình và anh có thể bởi vì nhiệm vụ mà gặp nhau, cô cũng sẽ đợi anh xuất hiện lần nữa dùng phương thức giống trước gặp gỡ anh là được. Cô cái khác không nhiều lắm, nhưng tính nhẫn nại lại nhiều, cuối cùng một ngày có thể tìm anh về.

Nghĩ thông suốt chuyện này, Bách Hợp lau mặt, đứng dậy, lặng lẽ chạy về trong phòng.

Lúc này đây phát hiện tu luyện là vô dụng, ngược lại Bách Hợp liền đi ngủ, cô bị một đám các cô nương trong phòng rời giường đánh thức.

Bên ngoài trời còn chưa sáng, thế nhưng mà đối với một đám nữ bộc mà nói, thời gian này đã không còn sớm. Mọi người rời giường rửa mặt, Bách Hợp chứng kiến trong chậu nước, chiếu ra khuôn mặt của chính mình.

Trên thực tế cô có bộ dạng dài ngắn thế nào, cô có chút đã quên, lúc này nhìn qua khuôn mặt, có chút quen thuộc và lạ lẫm, cô ngu ngơ trong chốc lát, thẳng đến có người kéo cô: “Còn chờ cái gì nữa mà ở đây?”

Bách Hợp mới thanh tỉnh lại, rất nhanh rửa mặt xong, mọi người tập trung làm việc.

Mọi người rửa mặt xong hết liền chờ chủ quản phân công nhiệm vụ, thừa dịp chủ quản cô cô còn chưa có tới thì một đám nha đầu ríu ra ríu rít nói nói cười cười, tính tình Bách Hợp lãnh đạm nên cũng không thường chủ động nói chuyện phiếm với mấy tiểu nha đầu này, thế nhưng mà một trong đám thị nữ, cô nương ngủ bên cạnh cô lại liên tiếp nhìn cô vài lần. Có lẽ nguyên nhân là hai người ngủ gần nhau, cô nương này bắt đầu còn nhìn Bách Hợp tràn đầy phòng bị, nhưng theo chủ quản vừa đến, hai người liền bị phân công cùng nhau vẩy nước quét nhà tại Nghênh Hương cư, cho nên cô nương kia thử thăm dò một đường nhìn Bách Hợp vài lần, cuối cùng vẫn không nhịn được:

“Ta là Hương Viên, ngươi tên là gì? Ngươi mới tới à?” Nàng ta mở miệng tiếp: “Ngươi lớn bao nhiêu? Thoạt nhìn ngươi còn nhỏ hơn ta, có phải ngươi không thích nói chuyện? Ngươi giống tính cách Quế Chi tỷ tỷ nhỉ, có điều nhìn ngươi còn khó tiếp cận hơn tỷ ấy.”

Bách Hợp quay đầu nhìn cô nương này, nàng ta trông rất đáng yêu, một đôi mắt vừa tròn vừa lớn nhìn mình chằm chằm, Bách Hợp khẽ cười cười: “Ta gọi là Bách Hợp.” Nói đến đây, trong lòng Bách Hợp đột nhiên khẽ động, cô hoàn toàn không biết gì về chỗ này cả, chỉ biết nơi này là Lý thị, là một trong những thế lực của Lý Thị chưởng quản, lại cũng không biết Lý Duyên Tỷ có phải là người của Lý Thị này hay không, trước mắt cô nương hoạt bát này, cô bất động thanh sắc mở miệng:

“Ta biết rõ ngươi, đêm qua ngươi đã hỏi Quế Chi tỷ tỷ.”

Nghe cô nói thế, biểu tình trên mặt Hương Viên khẽ chấn động, không khỏi hướng cô tiến đến gần vài bước, rất nhanh đã kề gần đến Bách Hợp, nàng ta nhìn xung quanh một cái, có chút kích động nhỏ giọng nói: “Đúng đấy, ở bên ngoài ngươi cũng không nên nói, sẽ không toàn mạng.”

“Nghe nói tại đây chúng ta sắp đến chủ nhân mới, ta nghe Lục Cát nói.”

Đối với Lục Cát trong lời Hương Viên nói là ai Bách Hợp cũng không có bao nhiêu hứng thú, nhưng nghe đến Hương Viên nhắc đến chủ nhân mới, cô mím môi, cũng học bộ dáng của Hương Viên, nhỏ giọng hỏi: “Tại sao phải phái đến chủ nhân mới?”

Hương Viên nghe xong lời này, có chút ngoài ý muốn nhìn cô một cái: “Ngươi không biết?” Bách Hợp lắc đầu, Hương Viên lại đi bốn phía nhìn thoáng qua, mới kéo Bách Hợp một cái, làm ra vẻ bí hiểm: “Sao ngươi lại không biết chuyện này?” Nàng có chút dương dương đắc ý, liếm liếm bờ môi, có chút sợ hãi lại có chút kích động mở miệng: “Phái chủ nhân trấn thủ hồ Thủy Nguyệt từ trước đến nay là quy củ của Lý gia, hôm nay lão chủ nhân nhớ ra nên muốn phái chủ nhân mới đến đây trấn thủ.”

Nàng ta nói xong thấy Bách Hợp không có phản ứng gì, không khỏi giật mình nói: “Chẳng lẽ chuyện này mà ngươi cũng không biết à?”

Bách Hợp nhíu mày, không nói gì. Hương Viên mở to hai mắt nhìn, bờ môi cũng khẻ nhếch: “Ngươi mà cũng không biết cái này, tại sao phải đến Lý gia làm bộc nhân? Chẳng lẽ ngươi cũng  muốn tại Lý gia ngốc một thời gian ngắn, làm quan hệ tốt với quản sự?”

“Đương nhiên không phải.” Bách Hợp lắc đầu, Hương Viên nghe nói như thế, lại có chút không dám tin hỏi: “Vì cái gì? Nếu như có thể có được một cái cơ hội làm cho quản sự nhớ ngươi, là cỡ nào sự tình phong quang chứ.” Nàng ta có chút nghi hoặc khó hiểu cao thấp đánh giá Bách Hợp vài lần, mới nhếch miệng: “Chúng ta chỉ là bộc nhân thấp cấp không có chút linh lực hoặc yêu lực nào trong người, nếu như không có chỗ dựa, cho dù có bị người đánh chết cũng không ai biết tới.” Cái thế giới này cường giả vi tôn, như Hương Viên là người hầu, là một đám người ti tiện, đừng nói các cô chỉ là bộc nhân của Lý Thị nhất tộc, chủ nhân có thể tùy ý xử trí bọn họ, chỉ sợ là một quản sự cấp thấp muốn mạng các cô cũng chỉ tự nhận không may mà thôi.

Cũng chính bởi vì loại tình huống này, cho nên rất nhiều nữ bộc muốn tìm kiếm cường giả mà làm chỗ dựa, để bảo toàn tánh mạng.

Lúc này Bách Hợp vậy mà nói cô cũng không muốn tìm chỗ dựa, cũng không muốn phải tìm tình nhân, Hương Viên lập tức liền xem cô trở thành dị nhân mà xem, thậm chí ngay cả lời nói đều không muốn nói với cô nữa.

Hai người an tĩnh lại, đi vào Nghênh Hương cư, tại đây hẳn là địa phương Lý thị chào hỏi khách khứa, nhưng bình thường khách nhân đến không nhiều, tại đây mặc kệ có khách nhân hay không luôn phải cần người quét dọn. Từ Nghênh Hương cư nhìn toàn cục mà xem, người Lý thị rất biết hưởng thụ, ngoại trừ đan thất, buồng luyện công các loại, mọi thứ đều xa hoa, sau phòng rõ ràng còn có một thủy đàm, phía trên có con suối, sẽ có suối nước nóng theo trong suối chảy ra.

Chắc nơi đây thành lập phía trên một đầu linh mạch, bởi vì nơi này linh khí nồng đậm, Bách Hợp đứng bên cạnh thủy đàm, đều cảm giác linh khí đập vào mặt, cũng không thấp hơn hồ Thủy Nguyệt mà cô từng thấy trước đây. Cô quay đầu nhìn bên cạnh Hương Viên thì nàng ta không có cảm nhận được nơi đây có linh lực, lại đối với ao suối nước nóng ở đây thì tắc luỡi không thôi.

Nơi đây trang trí xa hoa thoải mái và dễ chịu, bốn phía đủ loại linh thảo, sương mù lượn lờ ở bên trong, cách đó không xa còn có một chỗ nghỉ ngơi, có rèm sợi buông dài, lờ mờ có thể thấy được bên trong giường êm cùng với trang trí hoa lệ.

“Cái thanh tuyền này không được dọn dẹp trong thời gian dài, hôm nay hai người các ngươi, một người đi quét sạch bên suối kia, một người đi thu thập đáy ao.”

Quảng cáo
Trước /1350 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Điệu Sáo Mê Hồn

Copyright © 2022 - MTruyện.net