Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bích nữ
....
Lúc này, nước da của Thi Lệ nhợt nhạt và quầng thâm quanh mắt cô càng đậm hơn lúc trước. Lúc này, cô không khác gì một hồn ma đột nhiên xuất hiện ở cửa....
Ba người chúng tôi lúc này thực sự rất sợ, chú Công bước tới nói nhỏ với Thi Lệ: "Cô Thi, sao cô đột nhiên xuống đây thế?" Thi Lệ liếc nhìn chú Công, rồi nhìn Trần Du, cô ta dường như đang tìm ai đó.
Cuối cùng, đôi mắt dừng lại ở chỗ tôi. Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy, hi vọng cô ấy sẽ không làm gì đó xấu xa với tôi. Lúc này, Trần Du dường như cũng có cùng suy nghĩ với tôi. Hắn vén tóc mái của mình lên, rồi nhìn Thi Lệ ... Nhưng dường như không tìm thấy được điều gì cả.
Lúc này, Thi Lệ không nói gì, cô ấy chỉ tay trực tiếp vào tôi. "Cô đang tìm anh ta?" Chú Công thì thầm với Thi Lệ và hỏi.
Thi Lệ không nói gì, tiếp tục chỉ vào tôi, rồi từ từ đi về phía tôi....cứ thế.. dần dần tiếp cận...Đột nhiên cô ấy nắm tay tôi lôi đi, tay cô lúc này lạnh ngắt. Cô ta cứ thế kéo tôi lên phòng cô ấy trên lầu, rồi chỉ vào một mảnh giấy trên bàn. Nhìn vào tờ giấy, tôi hỏi Thi Lệ ý của cô ấy là gì nhưng cô ấy không nói. Chỉ trơ mắt nhìn tôi, tay vẫn chỉ vào mảnh giấy trên bàn.
Tôi nhìn vào mảnh giấy đó. Mặc dù, trên mảnh giấy toàn nét vẽ lộn xộn, nhưng nó mơ hồ trông giống như một tấm bản đồ. Tôi cầm tờ giấy nói với Thi Lệ, "Cô Thi, tôi có thể mang tờ giấy này đi không?"
Sau khi Thi Lệ liếc nhìn tôi, cô ấy không đồng ý nhưng cũng không phản đối, rồi lại quay thẳng vào giường và ngủ trong chớp mắt. Lúc này, Thi Lệ vừa ngủ thiếp đi, Trần Du và Chú Công đứng ở cửa cũng bước vào. Trần Du nắm lấy tay Thi Lệ một cách nhẹ nhàng, rồi niệm vài câu thần chú.
Một lát sau, Trần Du nói rằng Thi Lệ vẫn bình thường, ba phần hồn của cô ấy vẫn còn nguyên vẹn, nhưng bảy phần vía thì đang rất yếu. Điều này xảy ra bởi vì sự cân bằng của ba hồn bảy vía bị phá vỡ. Ba linh hồn có phần lấn át, khiến cô trông hơi ngớ ngẩn. Còn lý do tại sao khuôn mặt của cô trông rất tệ, là do tổn thương về cơ thể mà Vương Vân gây ra chưa kịp hồi phục ... có lẽ phải mất một thời gian mới hồi phục được nó.
Sau khi nghe những lời của Trần Du, nét mặt của Chú Công thư giãn được một chút , chú hỏi Trần Du, "mất bao lâu Thi Lệ mới hồi phục?" Sau khi Trần Du suy nghĩ một lúc, hắn nói với Chú Công: "Nhanh nửa tháng, chậm nửa năm. Nếu có thể có một đơn thuốc bồi bổ linh hồn, có thể hồi phục được trong vòng bảy ngày." Nghe những lời của Trần Du, Chú Công nói rằng ông có biết một "Dược sư" có thể làm được. Nhưng dược sư này quanh đi du ngoạn. Tôi hỏi Trần Du. Dược sư là gì Trần Du giải thích với tôi rằng có rất nhiều trường phái của pháp sư, và dược sư là một trong số đó.
Nói chung, Pháp sư kiếm sống bằng cách bắt ma và trừ tà, còn dược sư là một dạng đặc biệt. Họ được gọi là bác sĩ ma. Như tên cho thấy, họ là bác sĩ điều trị cho ma. Bởi vì nếu những con ma bị hư hại vì lý do nào đó, âm phủ sẽ không chấp nhận nữa, vì vậy nhiều người sẽ tìm đến bác sĩ để chữa trị cho hồn ma của gia đình, giúp họ có thể vào âm phủ một cách thuận lợi, và đợi cho đến khi thây ma được chữa trị lành lặn, họ mới được luân hồi chuyển sinh.
Ngoài ra, một số trẻ em yếu quá, mất vía v.v ... Những dược sư này cũng có thể chữa lành. Tất nhiên, có rất ít dược sư thực sự có khả năng trên thế giới. Đối với dược sư mà chú ấy nói, có lẽ cũng là một kẻ nói dối như chú ấy.
Sau khi xác nhận rằng Thi Lệ vẫn ổn, chúng tôi hiện đã có thể yên tâm phần nào. Còn đối với dược sư chú Công nói, chúng tôi thực sự không dám hy vọng. Trần Du dặn dò Chú Công vài câu, chờ mặt trời mọc thì để Thi Lệ tiếp xúc với ánh mặt trời, cơ thể cô ấy sẽ hồi phục nhanh hơn. Về phần tổn thương của linh hồn, chỉ có thể để nó tự hồi phục.
Sau đó chúng tôi ra ngoài, tôi không quên cầm mảnh giấy mà Thi Lệ đã vẽ.Trần Du cũng nghĩ như tôi vậy. Có lẽ cô ấy thực sự đã vẽ một bản đồ. Trần Du lấy điện thoại di động ra và bắt đầu kiểm tra. Cậu ta nói bản đồ Thi Lệ đang vẽ là khu vực nhà tang lễ ở Tần An. Thi Lệ khoanh tròn nhà tang lễ bằng bút đỏ.
Sau khi nghe Trần Du nói, tôi hỏi Trần Du "Lần trước cơ thể của dì Trương biến mất. Cũng là ở nhà tang lễ Tần An phải không?" Trần Du gật đầu lia lịa, đôi mắt như sáng lên, rồi nói với tôi. "Có vẻ như nhà tang lễ này rất có vấn đề rồi". Sau khi đến đồn cảnh sát, chúng tôi đến thẳng văn phòng của Giám đốc Lưu. Giám đốc Lưu rất nóng lòng hỏi chúng tôi. Tình hình được giải thích nhanh gọn nhất có thể.
Lần này không phải là xác chết tự bỏ chạy, mà là sĩ quan Tráng đã trực tiếp lấy xác chết đi. Bởi vì lúc đó sĩ quan Tráng nói là việc cần thiết khẩn cấp, nên người gác cổng không hỏi thêm. Cho đến khi bác sĩ pháp y tỉnh dậy để làm nhiệm vụ, thì phát hiện ra rằng cơ thể đã mất tích, ngay lập tức đã báo cho giám đốc Lưu..
Bởi vì nếu muốn di chuyển xác chết đó, thì cần phải có pháp y và chữ ký của Giám đốc Lưu. Hơn nữa, sau khi kiểm tra camera, bác sĩ pháp y cũng phát hiện ra rằng sĩ quan Tráng đã vi phạm.
Tôi có nói rằng, Giám đốc Lưu hãy cho chúng tôi xem lại camera giám sát. Lúc đầu, mọi thứ dường như không có gì bất thường. 1 giờ sáng, chúng tôi phải rời đi sớm. Sĩ quan Tráng lúc này một lần nữa đến nơi đặt thi thể.
Sau khi vào, anh ta đặt xác chết trong nhà xác lên một chiếc xe đẩy, rồi đẩy nó ra. Trước khi ra ngoài, anh ta còn tỏ ra nhếch mép trước màn hình.
Giám đốc Lưu sau đó nói, theo sự giám sát của tất cả các camera, thì thi thể bị mất lần trước đã biến mất cũng ở gần nhà tang lễ Tần An ... Sau khi nghe những gì Giám đốc Lưu nói xong, tôi nói rằng chúng tôi phải đến nhà tang lễ để kiểm tra ngay bây giờ. Giám đốc Lưu lập tức bố trí một sĩ quan cảnh sát đưa chúng tôi đến đó.
Người cảnh sát trẻ tuổi chở chúng tôi cũng là người cùng chúng tôi đào xác hôm qua. "Hai vị, Đại úy Tráng có phải bị ma nhập không?" Người cảnh sát trẻ tên Tiểu Phương hỏi chúng tôi. Chúng tôi lắc đầu và nói rằng mọi chuyện còn chưa rõ ràng,nên tôi không thể suy đoán một cách tùy tiện vào lúc này....
Người cảnh sát trẻ tên Tiểu Phương nói: "Thật ra, lúc các cậu quay lại vào ngày hôm qua, chúng tôi cũng đã gặp phải một chuyện kỳ lạ. " Sau khi nghe những gì cậu ấy nói, tôi lập tức cảm thấy đã có chuyện không ổn lúc đó, và nhanh chóng hỏi ................