Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
23
"Oan có đầu nợ có chủ, con ngu Thẩm Tĩnh Vi kia bị Trương Nam lừa."
"Người trả tiền là Từ Bình Tây, những người động thủ đều đã ở đây rồi, người làm tổn thương Thẩm Tĩnh Vi cũng đã bị anh giế.t chế.t rồi."
Tần Như tuyệt vọng vùng vẫy: "Từ Bình Nam, tôi không làm gì cả. Làm sao tôi biết Từ Bình Tây thích tôi? Làm sao tôi biết anh ta sẽ làm gì đó với Thẩm Tĩnh Vi để lấy lòng tôi? Anh ta làm vậy thì liên quan gì đến tôi? Anh đừng quên, tôi đã bỏ ra bao nhiêu sức lực, nhà học Tần ở sau lưng tôi đã bỏ ra bao nhiêu sức lực vì anh!"
"Nếu anh dám hại tôi, anh không sợ tương lai của mình đèu bị hủy hoại sao?"
"Nói không sai." Từ Bình Nam cười khẽ: "Tôi có được ngày hôm nay, đúng là có cô và nhà họ Tần tương trợ."
"Nhưng cái gọi là tương lai, cô cảm thấy Từ Bình Nam tôi thật sự để ý sao?"
Tần Như đột nhiên mở to mắt: "Từ Bình Nam, anh điên rồi sao? Thẩm Tĩnh Vi đã chế.t rồi. Bây giờ toàn bộ nhà họ Từ là của anh, sau này một nửa nhà họ Tần cũng sẽ là của anh, Từ Bình Nam anh muốn làm gì thì làm. Vì một người đã chế.t mà anh đem những thứ thuộc về mình vứt đi hết? Có đáng không?"
"Đối với những người phụ nữ như cô, tất nhiên là không đáng."
"Nhưng mà vì Thẩm Tĩnh Vi, dầu sôi lửa bỏng, tôi chế.t vạn lần cũng thấy đáng."