Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Binh Vương Trở Thành Ông Bố Bỉm Sữa
  3. Chương 162
Trước /346 Sau

Binh Vương Trở Thành Ông Bố Bỉm Sữa

Chương 162

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thật sự thu hút ánh mắt Trương Đại Tráng và Hà Thúy Hoa không phải căn hộ này, mà là ký hiệu mô hình căn hộ lớn bên cạnh thang máy, đó chính là khu vực vàng, giá là 40000/ mét vuông!

Căn phòng này có tới một trăm mười mét vuông, tính ra đã hơn bốn trăm năm mươi vạn, đây tuyệt đối không phải một số tiền nhỏ! Vẻ mặt của Trương Đại Tráng và Hà Thúy Hoa lại cứng ngắc.

“Côn Tử, hay là thôi đi...”

Ngây ngốc một lúc, Trương Đại Tráng đi tới trước mặt Lâm Côn và nhỏ giọng nói, ánh mắt cũng không dám nhìn sang xung quanh, những người xung quanh và những người tư vấn đang ném ánh mắt châm chọc nhìn sang bọn họ.

“Sao lại phải thôi?”

Lâm Côn cố ý cao giọng, đám người xung quanh vểnh tai nghe ngóng. Lúc này lại có một người dáng người cao gầy, là một cô gái tư vấn vẻ ngoài xinh xắn đi tới, đi theo phía sau một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi. Người đàn ông trung niên kia mặc quần áo gọn gàng, mặc dù không biết hàng nhưng Lâm Côn cũng có thể nhìn ra đó là hàng hiệu, trên tay còn mang cái cặp to, hai chữ LV được cố ý để lộ ra ngoài.

Lâm Côn híp mắt nhìn ngực của nữ tư vấn kia, bộ ngực của cô ta no đủ khác thường, khi giày cao gót giẫm lên mặt đất phát ra âm thanh lộp cộp, ‘phong cảnh’ hết sức mê người, đi theo bên cạnh người đàn ông ăn mặc gọn gàng, nhưng đồng thời cũng làm người đàn ông trung niên kia nổi thú tính nhìn chằm chằm vào ngực của cô ta.

Người đàn ông trung niên kia chỉ chú ý tới bộ ngực của cô gái tư vấn, chỉ huy Lâm của chúng ta chỉ là tiện thể nhìn một chút, chủ yếu bởi vì cô gái tư vấn kia đang đi về phía anh, anh cười chào hỏi: “Chào quản lý Trần!”

Cô gái tư vấn tên Trần Hồng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lâm Côn, ánh mắt của cô ta chính là ánh mắt chức nghiệp, sau khi đánh giá quần áo trên người của anh đều là đồ rẻ tiền không đáng giá, tuy cô ta đang mỉm cười nhưng giọng nói cực kỳ coi thường: “Sao vậy, anh nhận ra tôi?”

Lâm Côn nở nụ cười thản nhiên, nói: “Tôi là Lâm Côn, hiện tại chúng ta cũng tính là quen nhau.”

“A...”

Trần Hồng càng coi thường, nếu như người trước mặt là một người giàu có, cô ta nhất định sẽ dùng khuôn mặt tươi cười đón chào, thậm chí còn biểu hiện rung động lòng người. Là một quản lý tiêu thụ, cô ta cũng biết gặp dịp thì chơi, nhưng người trước mặt chỉ mặc quần áo rẻ tiền, cô ta lười phải liếc mắt đưa tình với Lâm Côn, trực tiếp lạnh lùng trả lời: “Thật xin lỗi, tôi gần đây không có hứng thú cấp thấp như thế.”

Không đợi Lâm Côn nói, Trương Sở Sở không muốn nhịn nữa, anh Lâm Côn chính là người đàn ông hoàn mỹ trong mắt cô, cô không nhìn được bất kỳ kẻ nào coi thường Lâm Côn, cô lập tức đứng ở trước mặt Trần Hồng, thở phì phò nói: “Tại sao chị không lịch sự như thế, người khác nói chuyện giao dịch với chị, tại sao chị lại làm ra vẻ mặt tự cao tự đại như thế!”

Ánh mắt Trần Hồng mang theo coi thường liếc nhìn Trương Sở Sở, cô gái này khuôn mặt khá ưa nhìn, mắt to lông mi dài rất xinh xắn, nhưng trên người mặc quần áo quá mức quê mùa, đi ra ngoài dạo phố còn mặc đồng phục học sinh.

“Em gái nhỏ, em nên quay về trường học chơi đi, chờ em ra ngoài xã hội sẽ biết cái gì gọi là lễ phép.” Trần Hồng dùng giọng điệu cười nhạo lạnh lùng châm chọc, sau đó xoay người không nhìn Lâm Côn và Trương Sở Sở mà tiếp tục tiếp đãi khách hàng lớn của cô ta.

“Ngài Giang, nơi này của chúng tôi có nhiều căn nhà rất tốt, ngài xem căn nhà này thế nào, nằm gần cửa chính của khu nhà như vậy, nhưng ngài không cần lo lắng vấn đề tạp âm của nó, con đường nhỏ trước khu nhà này là thiết kế chuyên dụng, hơn nữa gần đó là cửa hàng và công viên, cho nên giá tiền có hơi đắt một ít.”

Trần Hồng chỉ vào căn hộ mà Lâm Côn vừa nhìn trúng với người đàn ông trung niên kia, người đàn ông trung niên họ Giang kia biểu hiện hào rất phóng trong mắt của cô ta. Bề ngoài ông ta là đi mua nhà, trên thực tế trong lòng chỉ suy nghĩ làm cách nào kéo quản lý Trương bên cạnh lên giường, ông ta lập tức phấn khích nói: “Đắt thì đắt, tiền không thành vấn đề!”

Trên gương mặt của Trần Hồng lộ ra xuân ý nồng đậm, dáng người thướt tha quyến rũ động lòng người, tiếp tục giới thiệu: “Ngài Giang, ngài đúng là người sản khoái. Ngài xem thử căn phòng nơi cao nhất này đi, nhất là căn hộ này, phạm vi tầm nhìn của nó rất rộng, có thể thấy rõ công viên gần đó, hơn nữa còn có thêm căn gác lửng năm mươi mét vuông, nếu ngài mua căn nhà này, như vậy tuyệt đối có thể kiếm lời!”

“A?” Ngài Giang kia dại gái đáp lại với dáng vẻ ta đây là người rất có tiền khom người nhìn bản vẽ mô hình một chút, cố ý chỉ vào cửa sổ trên mô hình nói: “Cô Trần, cô giúp tôi nhìn một chút, cái này là cửa sổ sát đất sao?”

Trần Hồng hơi cúi người, bộ ngực no đủ lập tức lộ ra mảng lớn cảnh xuân, lúc này người họ Giang kia lập tức trợn tròn cặp mắt, nhìn chằm chằm vào bộ ngực trắng bóng này, cổ họng không khỏi nuốt ngụm nước miếng.

Lâm Côn ở bên cạnh thấy vậy thì cười, trong lòng mắng câu cầm thú, chỉ có điều anh cũng hết sức bội phục sắc tâm của người anh em này, vậy mà có thể nghĩ đến biện pháp như thế để nhìn ngực cô nhân viên bán nhà đất, có thể thấy được đây nhất định là một tay già đời trên mặt trận háo sắc.

Lúc này Trần Hồng chú ý tới ánh mắt háo sắc của người họ Giang, chỉ có điều cô ta làm công việc này, mục đích chính là bán nhà ở kiếm tiền, cô ta cũng không tức giận tên sắc lang này mà trái lại cố ý cúi xuống thấp hơn, không phải là bị nhìn thôi sao, cũng không thiếu đi lạng thịt nào, có thể bán được nhà, kiếm được tiền mới là quan trọng nhất.

“Cái này là nửa cửa sổ sát đất, cửa sổ phòng ngủ của chúng tôi đều thiết kế như thế sẽ sáng hơn cửa sổ truyền thống, đồng thời cũng có thể bảo đảm được tầm nhìn.” Trần Hồng đứng lên mỉm cười nói, hoàn toàn không có vẻ gì tức giận khi bị nhìn, cô ta hờ hững nói: “Chỉ có điều giá tiền cái này có hơi đắt, phải 40000 một mét vuông.”

“Tiền thì không thành vấn đề!” Ngài Giang này lại rất hào phóng nói, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Hồng tràn ngập sự mờ ám. “Chỉ có điều cô Trần, nếu tôi mua căn nhà này thì có thể hẹn cô dùng một bữa cơm hay không?”

Trần Hồng che miệng cười khẽ, nói: “Ngài Giang, chúng tôi chỉ bán nhà cho khách, đi ăn cơm không được trích phần trăm, ban ngày tôi làm việc vất vả như vậy, nếu như buổi tối đi ăn cơm cùng ngài...”

Người ta đang chào giá, tên họ Giang này lập tức hưng phấn, lại giả vờ đùa giỡn nói: “Không sao cả, chỉ cần cô Trần đồng ý đi ăn cùng, chuyện khác không thành vấn đề, tiền càng không thành vấn đề!”

Rõ ràng là mua thịt...

Lâm Côn nhìn tên họ Giang trên người mặc quần áo sang trọng là kiểu lắm của nhiều tiền, lại nhìn vẻ mặt quản lý Trần thướt tha quyến rũ này, trong lòng thầm than: “Trời ơi, quá lộ liễu, chẳng lẽ bán phòng ở còn bán cả người sao!”

“Có vấn đề!” Đột nhiên Lâm Côn nói, giọng nói của anh làm mọi người xung quanh nhìn sang, Trần Hồng và người họ Giang kia quay đầu lại với vẻ mặt kỳ quái cùng chán ghét nhìn người ăn mặc toàn đồ rẻ tiền này.

Trần Hồng nhàn nhạt hỏi một câu: “Có vấn đề gì?”

Người họ Giang kia cũng lộ ra vẻ mặt chán ghét nói: “Đúng vậy, có vấn đề gì?”

Lâm Côn thản nhiên cười nói: “Chúng tôi đã nhìn trúng căn hộ này trước, dù sao cũng phải có thứ tự trước sau.”

“Nhìn trúng?” Người họ Giang cười lạnh một tiếng, “Chẳng lẽ anh đã đặt cọc tiền rồi sao?”

Lâm Côn cười nói: “Vừa rồi tôi cùng quản lý Trần chào hỏi là muốn nói chuyện này, đáng tiếc quản lý Trần không thèm để ý đó thôi.” Lời này là sự thật, cũng trực tiếp chỉ thẳng mũi giáo vào Trần Hồng.

Đương nhiên Trần Hồng không muốn, chỉ có điều cô ta không tính toán những việc này, bởi vì trong mắt của cô ta, người trước mắt toàn thân nghèo hèn, dù thế nào cũng không mua nổi căn nhà này, người này chỉ cố ý đâm chọc mà thôi.

“A...” Trần Hồng cười nhạt coi thường, chỉ vào bảng giá trên mô hình: “Ngài nên nhìn rõ ràng, đây là bốn vạn một mét vuông, không phải bốn trăm, cũng không phải bốn ngàn, ngài xác định ngài mua được?”

“Tôi muốn mua thì có thể mua được.” Lâm Côn cười nói.

“A...” Trần Hồng lại cười lạnh, nói: “Xin lỗi, tôi không có thời gian nói đùa với ngài, phiền ngài không nên cản trở công việc của tôi.” Quay đầu lại nói với người họ Giang: “Ngài Giang, nếu ngài thích căn nhà này, chúng ta nên đi đặt cọc trước, đỡ có người ở đây gây chuyện vướng víu.”

Người họ Giang liếc nhìn Lâm Côn đầy xem thường, sau đó tươi cười nói với Trần Hồng: “Được, tôi nghe theo cô Trần.”

Lâm Côn lại không muốn, “Ai da, tôi nói rồi, chuyện gì cũng có thứ tự trước sau, rõ ràng là chúng tôi chọn căn hộ này trước!”

Lâm Côn vừa kêu lên như thế, toàn bộ người trong đại sảnh đều có thể nghe thấy, Trần Hồng liền cảm thấy rất mất mặt. Nếu như nghe một người giàu có hô to như thế thì cô ta còn ráng nhịn, nhưng người trước mặt chỉ là kẻ nghèo, ăn mặc quần áo rẻ tiền, anh ta coi nơi này là nơi nào?

Trần Hồng cũng đối chọi gay gắt: “Ngài chọn trước thì đã sao, không giao tiền đặt cọc không được tính, làm phiền ngài đừng quấy nhiễu quá trình làm việc của chúng tôi.”

Bảo vệ trước cửa nhìn thấy bên này có động tĩnh, lập tức chạy tới. Vừa nhìn quần áo của đám người Lâm Côn và Trương Đại Tráng, bọn họ chắc chắn đây là kẻ nghèo dễ bắt nạt, vì vậy hiên ngang nói: “Nhanh ra ngoài cho tôi, nếu không đừng trách tôi không khách khí với các người!”

Lâm Côn không coi bảo vệ ra gì, nhìn Trần Hồng và vẻ mặt đắc ý của người họ Giang kia, lại quay đầu hỏi Trương Sở Sở: “Sở Sở, em có thích căn hộ này không?”

Trương Sở Sở nhỏ giọng nói: “Thích cũng vô dụng...” Câu kế tiếp chưa nói, nhưng ý của cô chính là thích nhưng người ta không bán.

“Em yên tâm, chỉ cần em thích, anh Lâm Côn sẽ có biện pháp.” Lâm Côn cười nói, lại quay đầu nói với Trương Đại Tráng và Hà Thúy Hoa: “Đại Tráng, Thúy Hoa, chúng ta quyết định lấy căn này nhé, hai người có ý kiến gì không?”

Vẻ mặt Trương Đại Tráng và Hà Thúy Hoa đầy khó xử, lúng túng, nhưng cũng không tiện nói cái gì, chỉ mù quáng gật đầu, lúc này nếu như bọn họ lại nói ngược với Lâm Côn, đó là không nể mặt Lâm Côn.

Trần Hồng và người họ Giang kia không quan tâm tới Lâm Côn, hai người chuẩn bị giao tiền đặt cọc. Tất cả người trong đại sảnh nhìn đám người Lâm Côn, đều ném ánh mắt coi thường nhìn bọn họ. Ánh mắt này làm cho Trương Sở Sở và Trương Đại Tráng, Hà Thúy Hoa rất khó chịu. Lâm Côn lại không quan tâm, nhìn biển quảng cáo trong phòng giao dịch, đột nhiên anh nở nụ cười quỷ dị...

Quảng cáo
Trước /346 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cẩn Thận Người Bên Gối Của Bạn

Copyright © 2022 - MTruyện.net