Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Binh Vương Trở Thành Ông Bố Bỉm Sữa
  3. Chương 256
Trước /346 Sau

Binh Vương Trở Thành Ông Bố Bỉm Sữa

Chương 256

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Năm, bốn, ba, hai, một...”

Chiếc cờ trong tay cô em chân dài nóng bỏng mặc bộ đồ sexy vừa phất lên, hai hàng xe tổng cộng hơn ba mươi chiếc đồng loạt phát ra những tiếng gầm xé rách cả không khí xung quanh, những làn khói trắng thải ra từ ống bô cuồn cuộn, bánh xe ma sát trên mặt đất tạo lên những âm thanh chói tai, hơn ba mươi chiếc xe ô tô chen lấn bắn vọt lên tựa mũi tên lao ra khỏi cung.

Chiếc Jetta của của Lâm Côn nằm ở vị trí cuối cùng, đợt đua xe lần này được tổ chức rất chuyên nghiệp, mỗi một vị trí đỗ của một chiếc xe đều đã được đo lường tính toán một cách kỹ càng chuẩn xác, chạy theo đúng quỹ đạo đường đua thông thường thì sau khi đến điểm cuối, khoảng cách sẽ đều là như nhau, bởi thế bất kể là xếp ở vị trí nào trước hay sau đều không ảnh hưởng đến tính công bằng.

Cùng với cả đội đua, chân Lâm Côn đạp ga, chiếc Jetta lập tức rú lên, giống như một con ngựa hoang bắt đầu ra uy, bánh xe ma sát thành hai vệt cháy dài đen ngòm trên mặt đất, chồm lên một cái rồi lao về phía trước. Chiếc Ferrari của cố Vi bên cạnh cũng rú lên một tiếng rồi lao đi, xét về mặt tăng tốc trong khoảng cách ngắn thì chiếc Jetta không hề thua kém với chiếc Ferrari, điều này nằm trong dự liệu của Lâm Côn, nhưng lại khiến người khác giật mình, những người khác thì thôi tạm thời không nói tới, chỉ nói về Sở Tĩnh Dao và Tần Tuyết đang ngồi phía sau, còn là Long Đại Tương và Tưởng Diệp Lệ đang theo ngay sau chiếc Jetta, đến cả Cố Vi chạy bên cạnh cũng không khỏi giật mình.

Chiếc Jetta cũ được độ lại phải kể tới công lao không nhỏ của Tần Tuyết, nhưng cô không tài nào tưởng tượng được sau khi chiếc Jetta cũ được độ lại mạnh mẽ đến thế, cùng lúc kinh ngạc, cô cũng có cái nhìn khác về anh Long. Trước kia Tần Tuyết chỉ biết anh Long sửa xe rất giỏi, cũng là một tay độ xe giỏi, nhưng không ngờ lại có thể lợi hại tới mức đó.

Lần này là lần thi đấu chính thức nên Lâm Côn sớm đã chuẩn bị sẵn sàng lấy ra hết bản lĩnh, hai chân liên tục và chuẩn xác hết đạp chân ga lẫn đạp chân thắng, bộ ly hợp, tay trái thì nắm vô lăng, tay phải thì nhịp nhàng đầy tiết tấu nhanh mạnh liên tục đổi số xe, cả người và xe dường như đã hợp lại thành một khối.

Kỹ thuật lái xe của Lâm Côn đều được tích lũy từ thời còn trong quân khu Mạc Bắc, lúc đó bất kể là thứ bay trên trời hay là chạy dưới đất, chỉ cần là trong đơn vị được trang bị là anh đều chạy và lái cả. Nếu nói về cảm giác khác nhau khi lái xe quân dụng và lái xe đua thì xe quân dụng dù về vỏ ngoài hay về bên trong đều rất khí phách hiên ngang, gặp phải đường xá mấp mô thì không nói nhiều lời cứ thế ủi qua, nếu như lái một chiếc xe tăng mà gặp phải một cái cây chắn trên đường thì tuyệt đối không e dè gì cả, đụng gãy rồi đè lên mà đi qua thôi.

Nhưng đua xe không giống vậy, thứ mà các cuộc đua xe cần chú ý chính là kỹ thuật hoàn chỉnh thành thục, tố chất tâm lý và khả năng phản ứng siêu tốt, nhất là ở trên những con đường như đường Nam Sơn này, bất kỳ lúc nào thời điểm nào cũng đều có thể xuất hiện một khúc quanh bất ngờ, chỉ cần hơi chạy xe không cẩn thận một chút là rất có khả năng cả người cả xe sẽ bị lật thẳng xuống dưới núi, người chết xe hỏng.

Hiện nay kỹ thuật chạy xe của Lâm Côn đã khác hồi anh còn ở trong đơn vị rất nhiều, đây đều là những thói quen anh luyện tập được trong thời gian gần đây. Ban đầu anh lựa chọn nhập ngũ làm lính rồi trở thành chỉ huy trưởng, nếu như lúc đó mà anh lựa chọn làm tay đua ô tô thì có lẽ đến giờ không chừng đã thành một tay đua chuyên nghiệp hàng đầu trên thế giới rồi.

Liên tiếp hai cú ngoặt thay đổi hướng gấp với tốc độ nhanh, chiếc Jetta cũ lắc qua lắc lại mãnh liệt qua hai bên, ngồi trong xe có cảm giác sàn chiếc xe bất kể lúc nào cũng có thể dính sát sạt vào mặt đất. Bánh xe cũng để lại hai tiếng ma sát chói tai trên mặt đất, Lâm Côn vội vàng đẩy thêm chân ga tiến tới, chỉ nghe chiếc Jetta cũ gầm lên hệt như thể từ trong núi có một con dã thú chạy ra vậy, chồm lên một cái rồi gia tăng tốc độ vọt về phía trước, vượt lên trước ba chiếc xe.

Chiếc Ferrari đỏ của Cố Vi theo sát phía sau, chiếc xe của cô cũng đã được cải tiến lại, tốt hơn không chỉ một hai cấp so với đại đa số những chiếc xe khác trong cuộc đua ngày hôm nay. Nếu như tăng tốc trên đường thẳng, thì hoàn toàn có thể bỏ lại một lượng lớn xe lại phía sau. Sách lược trước mắt của Cố Vi rất đơn giản, đó chính là bám sát Lâm Côn, cô không tùy tiện vượt lên, chỉ cần Lâm Côn vượt lên khỏi chiếc xe nào là cô cũng liền đó theo sát mà chạy vượt lên, như vậy đợi tới khi sắp tới đích, cô mới lùi một bước để tiến hai bước cho thấy thực lực của bản thân mình. Cô tin rằng với chiếc Ferrari đỏ rực tựa lửa này của mình, nhất định sẽ thắng được cuộc đua ngày hôm nay!

Lâm Côn nhìn Tần Tuyết và Sở Tĩnh Dao qua kính chiếu hậu, hai người nắm chặt lấy tay vịn trên trần xe, biểu cảm trên khuôn mặt tuy rằng vẫn bình tĩnh, nhưng rõ ràng đã có chút dấu hiệu mệt mỏi tái nhợt.

Sở Tĩnh Dao và Tần Tuyết trước đây đều đã từng trải qua rất nhiều việc muôn hình muôn vẻ trong xã hội, đều có trong tay những chiếc siêu xe đầy giá trị, hai người khác với phần lớn những người khác, từ trong xương trong cốt các cô đều có say mê và khát vọng với tốc độ. Nhưng chạy xe như Lâm Côn vừa rồi thì gần như cứ một giây lại tăng tốc chuyển hướng gấp hai lần, thân xe gần như lúc nào cũng muốn dán xuống mặt đất, thậm chí cảm thấy xe có lúc sắp lật luôn rồi, chỉ một lần đạp chân ga anh sẽ vượt qua luôn ba chiếc xe...

Đối với hai cô, một cuộc đua xe đầy kích thích như thế gần như không khác gì ngồi tàu lượn cao tốc, khi ngồi tàu lượn cao tốc tuy là sợ thì có sợ thật, nhưng đều biết là trong tình hình bình thường thì nó chẳng thể xảy ra nguy hiểm gì. Nhưng giờ ngồi trên chiếc Jetta cũ của Lâm Côn thì hoàn toàn là một cảm giác khác, họ không biết một giây tiếp sau đó sẽ là như thế nào, tim của họ cứ đập thình thịch giống như đã nhảy lên tới tận cổ họng, đồng thời lúc nào cũng có khả năng nhảy ra khỏi lồng ngực.

Lâm Côn điềm nhiên nhoẻn miệng cười, nhìn qua kính chiếu hậu nói với hai người đẹp: “Tin anh đi, đừng sợ.” Anh nói xong lại không đợi cho hai người đẹp có phản ứng gì, vô lăng trong tay anh lại một lần nữa quay gấp cho một khúc quẹo, cả chiếc xe nghiêng mạnh về phía bên trái, cảm giác như xe sắp lật tới nơi, lại nhanh chóng điều chỉnh trở lại, kết hợp với chân ga và động cơ phát ra những tiếng gầm rú kịch liệt, chồm lên lao vượt qua hai chiếc xe.

Sắc mặt của Sở Tĩnh Dao và Tần Tuyết có vẻ không kiềm chế được nữa, nỗi sợ hãi đã lộ rõ cả ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía trước, giả dụ như cho hai người cơ hội chọn lại một lần nữa, chắc chắn bọn họ sẽ không ngồi lên chiếc xe bay bạt mạng này.

Lâm Côn liếc nhìn qua kính chiếu hậu, khóe miệng lộ ra nụ cười gian tà, anh nhìn chiếc Ferrari màu đỏ vẫn theo sát phía sau, chỉ cần đoán thôi anh cũng biết được ý đồ của Cố Vi. Nãy giờ cô vẫn đang theo sát anh, muốn lát nữa khi sắp tới đích thì sẽ dựa vào khả năng tăng tốc trên đường thẳng siêu mạnh của chiếc Ferrari để vượt lên, e là đến cuối cùng sẽ phải để cho cô ấy thất vọng thôi.

Lâm Côn phối hợp chân tay với nhau, tiếp tục đảo qua đảo lại giữa các chiếc xe đua khác, chiếc Jetta cũ của anh hoàn toàn trở thành một con ngựa đen mạnh nhất ngày hôm nay. Trong số các xe đua tham gia cuộc đua hôm nay, toàn những chiếc xe có giá trị không dưới năm mươi vạn tệ hơn nữa đều đã được cải tiến lại, hoặc là những chiếc xe đua thật sự có giá trị lên tới mấy trăm vạn đã được độ lại đôi chút, đứng trong đám xe này, chiếc Jetta cũ hoàn toàn là một chiếc xe không có tí giá trị thu hút nào. Y hệt như kiểu trong một đám những nhân vật tri thức tầng lớp cao cấp lại xuất hiện một người quê mùa, hơn nữa người quê mùa này dù mặc gì đi nữa cũng không thể thay đổi được sự thực rằng đó là một kẻ nhà quê, nếu nói rằng gã nhà quê này có thể địch lại quần hùng thì chẳng ai tin!

Nhưng hiện thực luôn là như thế, trước giờ người luôn tầm thường không ra gì nhất, hoặc là người không được ai để ý tới nhất, đến cuối cùng lại là người mang tới niềm vui bất ngờ mà không ai tưởng tượng được. Lúc này mọi người mới đột ngột bừng tỉnh nghĩ tới bốn chữ ‘che giấu tài năng’, bốn chữ này luôn luôn tồn tại ở xung quanh chúng ta, luôn luôn gây ra những bất ngờ không tưởng đó.

Mới chạy được một phần ba chặng đường, trước mặt Lâm Côn chỉ còn lại chín chiếc xe, tạm thời anh đang xếp ở vị trí thứ mười, nhìn qua gương chiếu hậu, chiếc Ferrari vẫn ở phía sau duy trì khoảng cách hơn hai mươi mét, ánh đèn sáng lóa chiếu tới, lờ mờ có thể nhìn thấy Cố Vi bên tay lái phía sau tấm kính chắn gió

Lúc này, Lâm Côn đột nhiên nhíu mày, phía sau chiếc Ferrari là một chiếc xe màu đen nhìn không rõ hiệu xe nào đang theo sát. Nhìn cái điệu bộ hùng hổ của nó thì có thể thấy chiếc xe này muốn vượt lên chiếc Ferrari bất chấp mọi giá, qua tấm kính chắc gió của chiếc xe đó, anh mơ hồ nhìn thấy một khuôn mặt đầy vẻ tàn bạo và cả ánh mắt thâm hiểm âm u.

Đây...

Cảm giác này rất quen thuộc, hồi ức trào dâng giống như nước lũ nhưng không thể nào nắm bắt được giữa hàng ngàn hàng vạn sợi ký ức, Lâm Côn thật sự từng gặp đôi mắt này ở một nơi nào đó trong quá khứ. Anh ta dường như luôn ở một nơi rất xa, cứ mãi trốn trong bóng tối để đợi đến khi anh lơ là cảnh giác thì đột nhiên nhảy ra.

Chiếc xe đua màu đen phát ra những tiếng kêu kịch liệt như muốn nổ tung, muốn nhất định phải vượt lên khỏi chiếc Ferrari từ phía bên trái, Cố Vi nhìn vào gương chiếu hậu, khóe miệng cong lên một vẻ coi thường: “Muốn vượt qua khỏi tôi sao, nằm mơ đi!” Đột nhiên cô đánh mạnh vô lăng trong tay về phía bên trái, muốn chặn đường của chiếc xe màu đen, nhưng nào có ngờ chiếc xe đua màu đen hoàn toàn không có ý định giảm tốc độ mà cứ thể lao thẳng vào.

Ầm!!!

Một tiếng động cực lớn vang lên, đuôi của chiếc Ferrari bị đụng xẹp lép một góc, đèn xe cũng bị đụng vỡ mất một cái, cả chiếc xe rung lắc kịch liệt. Cũng may đây là chiếc xe cao cấp có hệ thống giữ cân bằng khẩn cấp, nếu không cứ chạy tốc độ cao mà bị đụng mạnh như thế thì xe sẽ bị bay ngang ra ngoài là cái chắc, lúc này lại còn đang ở trên đường Nam Sơn sẽ càng có khả năng đâm thẳng vào sườn dốc lộn nhào xuống chân núi.

Cố Vi toát mồ hôi lạnh, sợ tới mức cả khuôn mặt tái nhợt, đợi tới khi cô trấn tĩnh lại thì chiếc xe đua màu đen đó đã áp sát vào xe cô rồi vượt lên, cô nhìn vào trong xe, người đàn ông trong chiếc xe đó cũng liếc nhìn cô, ánh mắt đó đầy vẻ kiêu ngạo khinh thường không nói ra lời. Cố Vi quả nhiên là một người có tính cách háo thắng, thoáng cái lửa giận bốc thẳng lên đỉnh đầu, chửi bậy một câu rồi đạp hết cỡ vào chân ga chiếc Ferrari, chỉ nghe chiếc Ferrari này gầm lên một tiếng, hệt như một con trâu đực bị đánh vào mông, điên cuồng vọt tới trước.

Ferrari tăng tốc tuyệt đối là xuất sắc trong dòng xe đua, lập tức đã tiến sát lại gần chiếc xe đua màu đen vừa vượt lên, sau khi áp sát, nó hoàn toàn không có ý vượt lên, mà là tích đủ sức mạnh sau đó đâm thẳng vào đuôi chiếc xe đua màu đen, lúc này hai tay Cố Vi nắm chặt vào vô lăng, đôi mắt đỏ rực, thề phải báo thù với cú đâm vừa rồi.

Thác Bạt A Giáp đang chạy chiếc xe đua màu đen vừa vượt qua chiếc Ferrari đang đắc ý thì đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, nhìn vào kính chiếu hậu thì thấy chiếc Ferrari màu đỏ đã tiến sát tới đuôi xe của anh ta, đợi tới khi anh ta muốn chuẩn bị đối phó thì đã không kịp rồi. Chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, đuôi xe của anh ta đã bị đâm một cú chính xác, cả chiếc xe mất đi sự cân bằng, đầu xe lắc qua, cả thân xe cũng theo đó mà lắc qua một bên, bánh xe ma sát tạo thành hai vệt đen dài trên mặt đường, ầm một tiếng đụng ngay vào vách núi bên đường, nếu không thì có lẽ đã lật xuống dưới chân núi rồi.

Chiếc Ferrari áp sát vào chiếc xe đua màu đen rồi vượt qua, Cố Vi kéo cửa xe xuống, giơ ngón tay giữa lên về phía Thác Bạt A Giáp, sau đó đạp mạnh vào chân ga để lại bóng hình màu đỏ diễm lệ. Thác Bạt A Giáp ngồi trong xe tức giận đập vào vô lăng, xe của anh ta không bằng chiếc Ferrari màu đỏ của người ta, không có hệ thống cân bằng khẩn cấp, anh ta cắn răng lùi xe ra, đạp ga đuổi theo.

Qua kính chiếu hậu, Lâm Côn đã quan sát toàn bộ quá trình diễn ra, đầu tiên thì anh vã mồ hôi lạnh lo lắng cho Cố Vi vì sợ cô sẽ bị lăn xuống núi, tiếp đó lại không nhịn được phải thầm thốt lên má nó, đây có còn là phụ nữ nữa hay không đây, quá ngang tàn bá đạo rồi!

Quảng cáo
Trước /346 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nam Chủ Luôn Là Quá Mức Phối Hợp Ta Hủy Đi Hắn Cp

Copyright © 2022 - MTruyện.net