Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
  3. Chương 286
Trước /462 Sau

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 286

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 286

Tần Cao Văn đúng là một đối thủ đáng sợ.

“Được, vậy làm theo cách của con đi”.

Trương Thiên Khoát nói: “Con biết rồi”.

Cộc cộc!

Tần Cao Văn đang đọc sách trong phòng thì nghe thấy tiếng gõ cửa vọng vào.

Anh cảm thấy hơi tò mò.

Sau khi mở cửa ra, anh nhìn thấy Thượng Quan Thiên Long đứng trước cửa đang xách hai cái túi, bên trong toàn là những thứ có giá trị.

Thượng Quan Thiên Long nói với Tần Cao Văn: “Cậu Tần, lần này chúc mừng cậu toàn thắng, tôi đã chuẩn bị chút quà mọn, mang tới tận nơi, hi vọng cậu có thể nhận lấy”.

Tần Cao Văn vốn định từ chối nhưng suy nghĩ một lúc thì cảm thấy như vậy khiến người ta bị tổn thương.

Nên anh đã nhận quà và nói tiếp: “Vậy cảm ơn nhiều nhé”.

Thượng Quan Thiên Long vui lắm, vội vàng nói với Tần Cao Văn: “Có gì phải cảm ơn chứ, nếu cậu Tần nói vậy thì khách sáo với tôi quá”.

“Tôi một mình ở nhà, không biết nấu cơm, ông về đi”.

Thượng Quan Thiên Long co giật khóe miệng, không hề cảm thấy bất mãn với cách cư xử của Tần Cao Văn.

Chỉ là ông ta không ngờ đối phương lại thẳng thừng như vậy.

“Tôi biết rồi, vậy tôi đi nhé”.

Tần Cao Văn gật đầu.

Tần Cao Văn đóng cửa lại, đang định quay lại phòng khách, nhưng chưa đi được mấy bước thì lại có tiếng gõ cửa vọng tới. Tiếng gõ lần này còn gấp gáp hơn lần trước.

Tần Cao Văn vẫn tưởng là Thượng Quan Thiên Long nên tỏ ra khó chịu.

Vừa rồi không phải nói rõ với ông ta rồi sao? Đừng làm phiền người khác mà sao không hiểu vậy?

Sau khi mở cửa thì Tần Cao Văn phát hiện ra mình đã lầm. Người đứng trước mặt không phải là Thượng Quan Thiên Long mà là kẻ lạ mặt.

Những kẻ này xếp thành hàng dài, đếm sơ qua thì cũng phải tầm sáu, bảy mươi người.

Tay họ đều cầm đồ.

Tần Cao Văn co giật khóe miệng, có lẽ đây đều là những người tới tặng quà cả.

“Anh Tần, xin anh nhận lấy món quà này được không”.

“Anh Tần, mong anh nể mặt nhận của tôi đi”.

“Của tôi, của tôi, anh Tần!”

Tần Cao Văn vội vàng đóng cửa lại, bất luận là bên ngoài có gõ thế nào thì anh cũng không đáp lại.

Giờ thì anh đã thật sự được trải nghiệm cái cảm giác mười năm không người hỏi, một đêm thành danh vạn người theo rồi.

Quảng cáo
Trước /462 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngã Thể Nội Hữu Cá Hắc Động

Copyright © 2022 - MTruyện.net