Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 293
Bây giờ mục tiêu của hắn đã không chỉ là giết chết ông Hai để báo thù cho bạn gái nữa.
Giống như Tần Cao Văn đã nói, thứ mà hắn theo đuổi chính là biển cả và những vì sao.
Ban đầu Giang Sơn vô cùng hận Tần Cao Văn.
Trong lòng hắn, Mã Thiên Long là một người hoàn hảo, khiến một phái Thiên Long le lói trở nên tỏa ánh sáng rực rỡ, trở thành một thế lực mà thế giới ngầm không thể coi thường.
Giang Sơn khi đó đã bỏ qua mọi nhược điểm của Mã Thiên Long.
Đối với những hung ác tàn bạo của hắn, Giang Sơn đều bỏ qua.
Sau đó Tần Cao Văn có ơn cứu mạng hắn, Giang Sơn liền cảm kích Tần Cao Văn.
Nếu không phải đối phương đứng ra trong lúc cấp bách, thì e rằng Giang Sơn đã chết từ lâu rồi.
Và bây giờ hắn đối với Tần Cao Văn còn là cả sự tôn sùng.
Vô cùng tôn sùng.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, thực lực của Tần Cao Văn vẫn chưa hề phát huy hết hoàn toàn, cũng sẽ có một ngày anh nhất định trở thành bá chủ một phương.
Thậm chí là bước ra quốc tế.
Giang Sơn cảm thấy bản thân vô cùng may mắn, may mà trong lúc cấp bách đã đưa ra lựa chọn đúng đắn, không để cho cuộc đời hắn trở nên không thể cứu vãn.
…
Nhà ông Hai.
Mấy hôm nay tâm trạng ông Hai rất không tốt.
Cả ngày nhăn nhó mặt mày.
Trước đây mỗi buổi chiều ông Hai đều ra ngoài chạy vài vòng thể dục thể thao, nhưng bây giờ thói quen đó đã bị dừng lại.
Trong đầu ông ta luôn nghĩ đến cảnh tượng có liên quan tới Tần Cao Văn.
Video quay cảnh đối quyết giữa anh và Thiên Lôi tông sư, ông Hai không biết đã xem bao nhiêu lần.
Mang lại cho ông ta một cú sốc lớn.
Ông ta vẫn đủ tự tin có thể đánh thắng được Tần Cao Văn.
Nhưng chưa bao giờ đoán được thực lực của đối phương có thể đạt đến mức độ này, vốn dĩ muốn mượn dao giết người, bây giờ xem ra phải đích thân ra tay rồi.
Ông Hai tắt máy tính, dùng tay day trán.
“Ông Vương!”.
Bên ngoài có người bước tới, thân thể to cao, khuôn mặt hơi đen, mặc bộ quần áo màu xanh lam.
Đây là thuộc hạ thân tín nhất của ông Hai.
Ông ta cung kính nói: “Xin hỏi ông Hai có gì dặn dò không?”.
“Tôi có chuyện muốn ông đi làm cho tôi”.
Ông Hai nhìn ông Vương nói.
“Chuyện gì vậy?”.
Ông Vương tò mò.
“Ông lại đây!”.