Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 383
“Có mấy giám đốc của mấy ngân hàng đến tìm chị, nói là muốn ký hợp đồng vay vốn với chị, hơn nữa số tiền cao nhất lên tới năm trăm triệu tệ”.
Khóe miệng Mã Linh Nhi hơi giật giật.
Thế giới này rốt cuộc là sao cơ chứ?
Dựa vào đâu mà Vương Thuyền Quyên có thể có nhiều người đổ xô vào công ty của cô vậy?
Vì Vương Thuyền Quyên xinh đẹp sao?
Không!
Cô ta không phục!
Đến Vương Thuyền Quyên cũng hoàn toàn ngơ ngác.
Cô có thể cảm nhận được Tần Cao Văn lần này thực sự không hề nhúng tay vào.
Vậy nguyên ngân các giám đốc ngân hàng cho cô vay tiền là từ đâu?
Lẽ nào là xem trọng thực lực của cô và tiềm lực phát triển trong tương lai của công ty sao?
Có đùa không đấy?
Đương nhiên trong lòng Vương Thuyền Quyên vẫn còn một suy đoán khác.
Chỉ là cô không muốn nói ra suy đoán này.
Nếu thực sự như vậy, thì đúng là khiến người ta phải nổi da gà.
Đó chính là những người này chủ động đến cho Vương Thuyền Quyên vay tiền, hoàn toàn là vì nể mặt Tần Cao Văn.
Thân phận của Tần Cao Văn đã tôn quý đến mức không cần lên tiếng đã có rất nhiều ông lớn lần lượt chủ động ra tay giúp đỡ.
Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn một hồi lâu không nói gì.
“Em có muốn gặp họ không?”
Vương Thuyền Quyên do dự một lúc rồi nói: “Thôi bỏ đi, Tiểu Vương nói với họ rằng công ty chúng ta tạm thời không cần vay tiền”.
Tiểu Vương không rõ lắm về cuộc nói chuyện vừa rồi giữa Vương Thuyền Quyên và giám đốc Tần. Nhưng nghe đối phương nói vậy thì Tiểu Vương cảm thấy bất ngờ.
Rõ ràng công ty đang rơi vào tình thế nguy cấp.
Việc có thể nhận được một khoản tiền mặt là vô cùng quan trọng, nó có thể khiến công ty độ qua được giai đoạn khó khăn này. Đây là một cơ hội ngàn năm có một.
Vậy mà Vương Thuyền Quyên lại bỏ lỡ sao.
Tiểu Vương tò mò hỏi: “Chủ tịch, giờ công ty chúng ta đang gặp khó khăn, nhận được khoản tiền vay này là vô cùng quan trọng với chúng ta đấy ạ”.
“Không có gì, hiện tại chúng ta có tiền rồi”.
Nghe thấy vậy, hai mắt Tiểu Vương lập tức sáng rực.
“Thật sao chủ tịch?”
Vương Thuyền Quyên gật đầu.
“Vậy tốt rồi ạ”.
Tiểu Vương lập tức ra khỏi phòng.
Một lúc lâu sau Mã Linh Nhi mới hoàn hồn sau cơn thất kinh.