Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 389
Đám người đó nào dám nói nửa lời.
Anh giết một người cũng là giết, giết mười người cũng là giết.
Chẳng có ai lại dám khiêu khích tới điểm giới hạn của anh cả.
Tần Cao Văn rời khỏi phòng, anh không hề phát hiện ra đằng sau có một người mặc đồ đen đeo khẩu trang đang quan sát nhất cử nhất động của anh.
Đợi sau khi Tần Cao Văn đi khỏi, người đó lấy điện thoại ra, gọi vào số điện thoại của Trương Thiên Khoát.
“Đại ca!”.
Trương Thiên Khoát hưng phấn hỏi: “Mau nói xem tình hình thế nào rồi?”.
“Mọi chuyện đều giống như anh dự liệu, quả nhiên anh ta đã đến giết lão Hắc rồi”.
Trương Thiên Khoát kích động hỏi: “Quả nhiên tên này không hành động theo lẽ thường, nhưng tôi lại thích hắn như vậy, nói nhanh, có phải hắn đang đi về phía vịnh Bàn Long không?”.
“Đúng ạ”, tên đàn em kia đáp.
Trương Thiên Khoát nhắm mắt lại, gương mặt lộ ra vẻ say sưa.
“Tất cả mọi việc đều giống như tôi tưởng tượng, tôi bây giờ thật sự càng ngày càng thích Tần Cao Văn rồi, tối này tôi sẽ tận mắt chứng kiến hắn bị nổ tung thành từng mảnh”.
Nói xong, anh ta cúp điện thoại.
Cuộc điện thoại của hai người vừa rồi Vương Chấn Hoa nghe không sót một chữ nào, lúc trước anh ta vốn không biết gì về kế hoạch của Trương Thiên Khoát.
Một lúc sau, anh ta hỏi: “Có thể cho tôi biết rốt cuộc anh tính thế nào không?”.
“Tôi nói cho anh biết, tôi dám đảm bảo kế hoạch này là kế hoạch chấn động lòng người nhất thế kỷ, ở gần vịnh Bàn Long, tôi đã đặt mấy tấn thuốc nổ, chỉ cần Tần Cao Văn đi vào phạm vi đó, tôi sẽ cho người châm ngòi, đến lúc đó…”.
Trương Thiên Khoát nói tiếp: “Anh có thể tưởng tượng ra cảnh đó không? Giống như pháo hoa rực rỡ không ngừng nở rộ, Tần Cao Văn sẽ chết rất thê thảm”.
Hòn đá lớn trong lòng Vương Chấn Hoa cũng được đặt xuống.
Những tranh đấu với Tần Cao Văn trước đây cuối cùng cũng có thể dừng lại rồi, anh ta rất ủng hộ kế hoạch của Vương Thiên Khoát, đây quả thực là một cách rất hay.
Đến lúc đó thủ tiêu Tần Cao Văn sẽ là một việc rất dễ dàng.
“Sao trước đây không nhìn ra anh thông minh như vậy nhỉ?”.
Trương Thiên Khoát tựa lưng vào ghế, nói: “Trước đây có bố tôi, đương nhiên tôi phải tỏ ra khiêm tốn một chút, giờ ông ấy đã giao công ty lại cho tôi rồi, thì tôi phải thể hiện bản thân chứ”.
Vương Chấn Hoa hiện giờ không hề vui như Trương Thiên Khoát.
Thậm chí anh ta còn có phần lo sợ.
Anh ta có thể cảm nhận được, Trương Thiên Khoát còn nguy hiểm hơn bố anh ta nhiều.
Hơn nữa con người này có thể vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, lão Hắc là đàn em của anh ta, một lòng trung thành với anh ta.
Trước đây lão Hắc đã giúp anh ta không ít.
Cuối cùng lần này nói hi sinh là hi sinh.
E là cho đến tận khi sắp chết, lão Hắc vẫn không biết, tất cả đều là do Trương Thiết Khoát cố ý sắp xếp.