Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 397
Hắn còn chưa nói hết thì đã bị Tần Cao Văn ngắt lời.
Tên chột run rẩy, lắp bắp nói: “Anh có gì dặn dò thì cứ nói. Chỉ cần chúng tôi làm được thì nhất định sẽ làm”.
Tần Cao Văn gật đầu: “Tôi thích thái độ của anh. Hắn đưa anh hai mươi triệu tệ, tôi đưa các anh hai tệ, giúp tôi làm một việc nhé!”
Hai tệ á?
Mẹ kiếp…Còn làm ra vẻ?
Đương nhiên là tên chột chỉ nghĩ thầm trong bụng.
Hắn biết giờ Tần Cao Văn chỉ cần tiện tay là có thể giết chết hắn ngay.
Nhưng hình như anh không định làm như vậy.
Tên chột lắp bắp nói tiếp: “Anh Tần khỏi cần, chúng tôi có thể làm không công cho anh, không lấy một cắc”.
“Làm người ai làm thế”.
Tần Cao Văn nói với vẻ nghiêm túc: “Tôi coi trọng nhất là chữ tín. Mọi người làm việc cho tôi nếu tôi không trả tiền, sau này truyền ra ngoài người khác lại tưởng tôi là một tên ác bá mất”.
Haha! Thế nào là tưởng?
Khiêm tốn gớm nhỉ?
Không thế thì là gì, chẳng ác bá thì sao?
Có khi ác bá bình thường còn không bằng anh đấy? Vậy mà cũng nói ra được?
Tên chột thầm nghĩ.
Tần Cao Văn nói tiếp: “Cầm lấy hai tệ đi”.
Rồi anh móc từ trong túi ra hai tệ đưa cho tên chột.
Tên này thật chỉ muốn khóc, chậm chạp nhận lấy hai đồng.
“Việc mọi người giúp tôi hết sức đơn giản, đó là đốt toàn bộ kho của công ty Trương Thiên Khoát”.
Rầm!
Cả đám lập tức tái mặt.
Mẹ nó chớ, vậy mà đơn giản sao?
Anh có hiểu đơn giản là gì không đấy?
Chưa nói tới việc xung quanh kho hàng của nhà Trương Thiên Khoát luôn có cao thủ trấn giữ thì giả sử không có cao thủ, việc đốt kho cũng là mắc tội chết.
Tới khi đó bọn hắn thoát kiểu gì?
“Không chịu à?”
Tần Cao Văn cúi người, nói với tên chột: “Anh không chịu cũng được, vậy tôi sẽ lấy mạng các người để nhờ người khác giúp vậy”.
“Người muốn kiếm hai đồng của tôi còn nhiều lắm”
Tần Cao Văn không hề nói dối.
Tên chột nghe thấy vậy thì bị dọa sợ hết hồn.
Giờ hắn không muốn chết.
Hắn vội vàng nói với Tần Cao Văn: “Không thành vấn đề, tôi đồng ý yêu cầu. Hôm nay chúng tôi sẽ làm luôn”.