Một vị nữ sĩ quan cảnh sát nào đó ngồi xuống ghế cùng một đồng nghiệp nam, nhìn người đối diện nghiêm túc nói:
- Hoắc tổng, chúng tôi có một số việc muốn hỏi ngài, mong ngài hợp tác!
Vị Hoắc tổng vĩ đại lười biếng dựa lưng vào ghế, chân bắt chéo, ánh mắt lướt khắp người vị nữ cảnh sát. Sau đó thì gật gật đầu, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc:
- Em mặc cảnh phục rất đẹp!
Vị nữ cảnh sát:...
* Phân đoạn ngắn hai:
Trong căn phòng bệnh Vip trắng toát, có một người đàn ông đang say giấc, mà đúng hơn là bị hôn mê. Tuy đôi mắt anh nhắm liền, cùng với vẻ mặt đã có phần nhợt nhạt... nhưng vẫn không thể làm mất đi vẻ anh tuấn vốn có.
Một người phụ nữ ngồi cạnh giường, trên khuôn mặt xinh đẹp lại mang một nỗi buồn vô tận. Người phụ nữ nắm lấy một tay của người đàn ông áp vào bụng bầu hơn tám tháng của cô, áp má lên lòng ngực săn chắn của người đàn ông, thủ thỉ:
- Vĩ Triệt, anh mà còn không mau tỉnh lại thì em sẽ tìm một người ba khác cho con của anh cho anh xem...
Nói xong, một giọt nước mắt trong suốt của cô rơi xuống từ phé mắt của cô, lăng dài...
Nam chính: Hoắc Vĩ Triệt; tà mị, phúc hắc, bá đạo, mặt dày,...
Nữ chính: Trịnh Diệp, thông minh sắc sảo,nhưng có đôi khi...ngây thơ, đáng yêu!