Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sức ăn của Yuuya luôn không lớn, nếu không cũng sẽ không thoạt nhìn gầy yếu như vậy.
Huống chi, sức ăn của cậu không những ít, còn đặc biệt kén ăn, điểm này thường xuyên làm Ema phải đau đầu.
Vì làm cho Yuuya ăn được đồ ăn cậu chán ghét, có thể nói là hao hết tâm tư, bất quá thành quả luôn không hiệu quả, chủ yếu là mỗi lần thiếu niên nháy mắt, hai mắt mông lung đẫm lệ nhìn qua, Ema liền chống đỡ không được, sao có thể cứng rắn thêm được nữa?
Hiện giờ bọn họ dọn đến địa phương khác, Ema không thể dưới mí mắt của các anh em, cầm cái muỗng để làm mấy cái ngữ khí dụ hống, làm cho Yuuya ăn cà rốt mà cậu ghét.
Thực rõ ràng, mâm cà rốt bị cố ý đặt ở một bên, đều không có động qua nó.
Wataru nhỏ nhất chớp chớp mắt, "Nha, vì sao Yuuya-nii lại không muốn ăn cà rốt?"
Trên bàn cơm, ánh mắt của mọi người đều nhìn qua, chiếc đũa của Yuuya dừng một chút, nháy mắt sinh ra một loại cảm xúc không biết làm như thế nào cho phải, nhiều người như vậy, bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, cậu sẽ chịu đựng không đi xuống......
Ukyo cất tiếng hỏi "Là bởi vì không thể ăn sao?"
Yuuya lắc lắc đầu, cậu cũng chưa từng ăn qua, như thế nào sẽ biết ăn ngon hay không, cậu chỉ là đơn thuần chán ghét cà rốt thôi.
Vẫn là Masaomi tương đối hiểu, thân là bác sĩ, tự nhiên là hiểu trẻ con nhất "Yuuya, kén ăn là không tốt nha, như vậy sẽ dễ dàng không cao được."
Subaru nguyên bản đang vùi đầu ăn cơm vừa nghe được lời này, đánh giá thiếu niên một chút, trong lòng thập phần tán đồng lời nói của anh Masaomi, em trai như vậy, quá yếu, thời điểm bế lên căn bản là không có trọng lượng.
Nhịn không được lại nghĩ đến ngày đó nhìn đến...... Hai má Subaru nổi lên một tầng phấn hồng, không được tự nhiên cúi đầu xuống.
Yusuke há to miệng nhét đồ ăn, ngầm liếc nhìn Yuuya một cái, người này cư nhiên là em trai Ema...... Hắn cùng Ema cùng lớp lâu như vậy còn chưa từng nghe nói qua Ema có em trai.
Sau đó hắn lại nhìn thoáng qua Ema, dường như là chột dạ hắn nhanh chóng nhìn thoáng qua liền dời đi tầm mắt.
Bất quá, hắn ở lớp cũng không quá thân thiện với Ema m, làm gì có đạo lý người ta tự nhiên nói cho mình loại chuyện này.
Tưởng tượng như vậy, Yusuke lại bực bội một trận, liền tiếp tục nhét đồ ăn vào trong miệng , sau đó, không phụ sự mong đợi của mọi người mà bị nghẹn.
Âm thanh ho khan kịch liệt hấp dẫn chú ý của mọi người, vẻ mặt Tsubaki cười xấu xa "Làm sao vậy, Yusuke lại nghĩ tới cái gì à, ăn cái gì cũng đều sẽ bị nghẹn."
Azusa không nói gì.
Tsubaki lại mở miệng "Yuuya ~ em đừng học như Yusuke nha, tuy rằng miệng to ăn cơm sẽ dễ dàng bị nghẹn, nhưng cũng phải ăn vào cái để cường tráng nga ~"
Yusuke mặt đỏ lên "Tsubaki-nii! Anh đang nói bậy cái gì a!"
"Ai da, Yusuke thẹn thùng."
"Ai! Ai thẹn thùng chứ, anh im lặng hộ em, đừng nói nữa!"
Trên bàn cơm lại một trận náo nhiệt.
Yuuya thở dài nhẹ nhõm một hơi, cái gì cũng tốt, chỉ cần không đem lực chú ý chuyển lên người cậu là được.
Nhưng cậu hiển nhiên là thả lỏng quá sớm, Ukyo luôn luôn là một người rất có nguyên tắc, hơn nữa đồ ăn trong nhà đều là hắn làm, quy củ của hắn chính là, không được để thừa đồ ăn!
Có thể nghĩ, vị luật sư nghiêm cẩn này không phải đang nói giỡn.
Mắt kính hiện lên ánh sáng sắc bén, Ukyo theo thói quen tính đẩy đẩy mắt kính, thanh âm mang theo sự trầm ổn "Yuuya, em phải ăn cà rốt."
Các anh em đều dừng lại vui đùa ầm ĩ, động tác nhất trí cùng nhìn đến, bộ dáng anh Ukyo nghiêm túc như vậy thật đúng là hiếm thấy, bất quá, anh Ukyo luôn thực chán ghét người khác để thừa đồ ăn.
Không biết Yuuya sẽ làm như thế nào đây?
Yuuya lúc này cũng đang buồn rầu, thời điểm còn ở cùng Ema, chị phần lớn sẽ nhân nhượng cậu, hiện tại cái dạng này rõ ràng là không được.
Không có kế nào khả thi cậu đành phải nâng lên bộ mặt đáng thương hề hề, nguyên bản là muốn cho Ema thay cậu nói mấy câu, nhưng còn chưa kịp nhìn đến Ema liền đối diện với cặp mắt của Ukyo.
Hơi nước mờ mịt, giống như là hắc thủy tinh thuần tuý, hình dáng lông mày hơi nhíu lại, phảng phất như bị một ủy khuất cực lớn, lơ đãng nhìn vào hai mắt, làm Ukyo ngây ngẩn cả người.
Thật giống như là hắn đã làm một tội ác tày trời không thể tha thứ , lúc này không có chỗ nào che giấu được, nếu không phải tự chủ của Ukyo cường đại, liền phải trầm luân trong đôi mắt đó.
Vị thứ nam của nhà Asahina - Asahina Ukyo, luôn lấy nghiêm cẩn cùng cứng nhắc để xưng là luật sư tinh anh, bây giờ đang phải chịu khảo nghiệm nhân sinh!
Ông trời ơi! Làm ơn nói cho hắn biết gặp gỡ một em trai yêu nghiệt như vậy thì hắn nên làm thế nào cho phải?
Ở một bên các anh em nghi hoặc mà nhìn Ukyo, sao lại thế này? Từ lúc mới bắt đầu anh Ukyo liền bất động, cũng không nói lời nào, đến tột cùng là làm sao vậy?
Bọn họ không có nhìn đến chính là, đôi mắt được giấu dưới mắt kính của Ukyo, kỳ thật đã dại ra.
Chỉ có Asahina Iori vẫn luôn lẳng lặng dùng cơm, từ đầu tới cuối cũng không có mở miệng nói một lời nào, liếc mắt nhìn Yuuya một cái, như đang suy tư gì đó.