Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" Muốn anh thật gần, em muốn anh thật gần em, cho em mãi là thiên thần.
Nếu không anh bên cạnh em, em sợ mình sẽ chìm trong thù hận hèn mọn, em sợ mình sẽ trở thành ác quỷ...
Cơ hồ là mở miệng trong nháy mắt, thanh âm của cô liền kinh diễm toàn trường, nguyên bản Hồ Tiểu Tri đang lo lắng đã bình tĩnh lại, cô ta vốn tưởng sai sót ở đâu, kết quả phát hiện, bài hát này, so với diễn tập thời điểm cái kia đầu thích hợp Diệp Phồn Tinh hơn.
Bài hát này là chính Diệp Phồn Tinh đi xin đổi, cũng biểu hiện tốt hơn, hơn nữa cũng không giống trước cái kia đầu như thế tràn lan.
Làm ngươi sẽ người khác sẽ không đồ vật thời điểm, người khác liền sẽ cảm thấy ngươi rất lợi hại!
Cho nên, cô lặp đi lặp lại suy nghĩ, trước khi hội diễn diễn ra xin đổi bài hát này.
Cố Vũ Trạch cùng Tả Dục ngồi chung một chỗ, Tả Dục còn đang cầm điện thoại di động, ghi hình tiết mục Diệp Phồn Tinh đang biểu diễn toàn bộ hành trình ghi lại.
Thiên thần sa ngã, sa ngã vô tội...
Cố Vũ Trạch nghe, phảng phất có thể cảm giác được một loại mãnh liệt tuyệt vọng cùng bi thương.
Hắn thậm chí cảm thấy, Diệp Phồn Tinh hát bài hát này, giống như là đang ai oán hắn ban đầu cùng cô chia tay
Trong lòng cô, thật ra thì cũng còn yêu hắn đúng không?
Dĩ nhiên, Cố Vũ Trạch hoàn toàn là suy nghĩ nhiều.
Diệp Phồn Tinh sở dĩ chọn bài hát này, chỉ là bởi vì cô bình thường rất thích.
Mặc dù không tính là hấp dẫn, nhưng cô cũng vô cùng yêu quý, bình thường không hát, nhưng lại là bài hát cô thích nhất.
Đến tận khi kết thúc bài hát, toàn bộ hội trường còn đang đắm chìm trong tiếng hát của cô, qua mấy giây, mọi người mới phản ứng được, vang lên tiếng vỗ tay như pháo nổ.
Triệu Gia Kỳ đứng ở một bên, không nhịn được nắm quả đấm một cái, diễn tập thời điểm cô ta xem qua Diệp Phồn Tinh biểu diễn, không nghĩ tới lúc này, Diệp Phồn Tinh lại đổi bài hát.
Hơn nữa, hát so với trước kia tốt hơn quá nhiều.
Nhìn lấy tất cả mọi người đều đắm chìm trong tiếng hát Diệp Phồn Tinh, Triệu Gia Kỳ khinh thường nhếch khóe miệng, cũng còn may mình sớm có chuẩn bị, cô ta bởi vì tối hôm qua nằm mơ, không yên tâm, cho nên, đi chào hỏi qua ban giám khảo.
Triệu Gia Kỳ vào được trường đại học, chính là nhờ quan hệ tiến vào.
Đã có cơ hội đi cửa sau, cô ta tại sao không đi?
Cô ta không muốn nhìn Diệp Phồn Tinh ở trước mặt mình phách lối.
Diệp Phồn Tinh biểu diễn kết thúc, xuống sân khấu, nghe được giám khảo cho điểm, trước mắt là cao nhất trong các tiết mục đã biểu diễn.
Cô nhếch khóe miệng, có chút vui mừng mình đổi bài hát này.
Triệu Gia Kỳ ở một bên nghe, lại không nhịn được nắm quả đấm một cái, đùa, Diệp Phồn Tinh tại sao có thể là điểm cao nhất?
Cô ta rõ ràng đã cùng giám khảo nói xong rồi, sẽ không để cho Diệp Phồn Tinh vào Top 5.
Mặc dù không cam lòng, nhưng cô ta cũng chỉ có thể ra sân, tiếp tục tự mình biểu diễn.
Cô ta không thể thua!
Tuyệt đối không thể!
Ôm lấy cái ý niệm này, Triệu Gia Kỳ hoàn thành biểu diễn. Điểm số được công bố, cô ta cao hơn Diệp Phồn Tinh 0. 5 điểm, giành giải nhất.
Triệu Gia Kỳ giống như một con thiên nga cao ngạo đi xuống, ngẩng cao đầu, ý như cô ta vừa thắng cả thế giới vậy.
Cô ta đi tới, nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Diệp Phồn Tinh, tôi từng nói,đừng có nghĩ có thể so với tôi, cô còn kém lắm."
Cô ta rất kiêu ngạo, miệng thiếu chút nữa không có dương đến bầu trời.
Nghĩ đến sau đó, mọi người đều sẽ nhớ đến tên của cô ta, Triệu Gia Kỳ vô cùng đắc ý.
Hồ Tiểu Tri tức giận mà nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, "Tinh Tinh biểu diễn cũng không kém cậu, cậu đắc ý như vậy làm cái gì? Chẳng qua cũng chỉ kém cậy có 0. 5 điểm mà thôi."
"0. 5 điểm cũng là thua!"
Triệu Gia Kỳ bị Diệp Phồn Tinh tức giận lâu như vậy, thật lâu không có thống khoái như vậy qua rồi.
Đang lúc này, bên ngoài sân khấu có âm thanh truyền vào, là thầy hiệu trưởng: "tôi xin thông báo, Triệu Gia Kỳ trước hội diễn đã hối lộ giám khảo, thành tích của Triệu Gia Kỳ toàn bộ hủy bỏ, các bạn sinh viên nên lấy đó làm gương,nếu sau này còn có trường hợp như vậy, nhà trường sẽ xử lý một cách nghiêm khắc."
Like và bỏ phiếu để đọc chương tiếp theo ngay nào!