Một chuyện ngoài ý muốn làm Diệp Trăn Trăn xuyên đến cổ đại, còn ngơ ngác rơi vào một cái hệ thống tên là "Cứu vớt nam chủ nghèo túng", nhiệm vụ của nàng chính là cứu giúp thời thơ ấu của nam chủ, làm tuyến cốt truyện bị phá hoại bởi một người khác xuyên vào một lần nữa trở về quỹ đạo.
Từ từ, vì sao người khác xuyên qua đều là cơm ngon rượu say ngủ với mỹ nam, mà nàng lại phải giặt quần áo nấu cơm chăm con nít?!
Còn nữa, hệ thống à, ngươi có thể nói cho nàng biết, vì sao ánh mắt tên nhãi ranh này nhìn nàng càng ngày càng không thích hợp không? Giống như từng giây từng phút đều liên tiếp hắc hoá vậy...... Minh quân đôn hậu lương thiện thiên cổ đâu rồi?!
Phó Vân Cảnh: "Trong hoàng cung này, từng gạch từng ngói, từng cây từng cỏ, bao gồm nàng, đều là vật sở hữu của trẫm. Muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!"
Diệp Trăn Trăn: "......" Hiện tại nàng rút lui có còn kịp không?!
-
Trong quá khứ, Phó Vân Cảnh đều sống quanh năm trong bóng tối sâu không thấy đáy, cho rằng những ngày tháng sau này vẫn sẽ là địa ngục, lại bất thình lình được mang về nhân gian.
Nụ cười của nàng, là ánh mặt trời ấm áp nhất trong thế giới hoang vu của ta, cũng là cứu rỗi lớn nhất của đời ta.
Nữ chủ ngốc nghếch bẩm sinh x Nam chủ mặt ngoài thuần lương nội tâm bệnh kiều
Tag: Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử, Xuyên qua thời không, Trọng sinh
Lập ý: Quay về cứu rỗi rồi yêu đương.
***"Bệnh kiều" nói ngắn gọn là kiểu bệnh độc chiếm, mong muốn chiếm hữu rất lớn.