Thể loại: Cổ đại, cung đình hầu tước, tỷ đệ luyến, ngọt sủng, HE, 3s, duyên trời hợp tác, 1v1, HE Nguồn: mTruyen.net - Converter: luoihoc Tình trạng bản gốc: Hoàn 112 chương
Văn án
Đường Ngọc ở trong cung cực kì cẩn thận, dè dặt
Năm tháng trôi, cũng đã hơn mười mùa lá rụng, nàng ngóng chờ thời điểm xuất cung, trong lòng tính toán rõ ràng, bao năm nay dồn được vốn liếng sẽ đem về Bình Nam, chăm sóc tổ mẫu của mình
Thời gian sắp tới, ước nguyện sắp thành hiện thực thì thời khắc mấu chốt nàng lại trúng mưu kế của kẻ gian
Kính Bình Hầu ở đất phong xa xôi, vừa là nơi giàu có đông đúc, vừa phát triểu thuận lợi, ngôi cửu ngũ nghĩ cách lung lạc nhân tâm, nên muốn mượn nhờ nữ nhi lôi kéo quan hệ.
Hoàng Hậu lại sợ nữ nhi gặp ủy khuất tại chỗ Trần Thúc, ngàn tuyển vạn chọn, mới chọn ra được người tâm ý cẩn thận như Đường Ngọc đi dịch quán thử cưới
Thanh âm của hắn, như ngọc thạch ôn nhuận, đầu ngón tay lại lạnh như băng
Hôm sau, Đường Ngọc mệt mỏi hồi cung, rốt cuộc cũng được ân điển rời kinh
.......
Đường xá xa xôi, xe ngựa còn chưa đến Bình Nam đã nghe nói triều đình sinh biến, thiên hạ đổi chủ trong vòng một đêm
Kính Bình Hầu đi theo tân đế tạo phản, công lao to lớn, tân đế mang Bình Nam ban cho Kính Bình Hầu làm đất phong
Trong lúc nhất thời Đường Ngọc ăn cơm cũng không thấy thơm
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/user/nhamy111***
Trần Thúc vẫn còn nhớ khi còn bé, gia tộc bị thiên gia hãm hại, Chu ma ma từng che chở hắn chạy trốn tới Bình Nam
Khi đó hắn lạnh đến phát run, cũng đói đến phát run, người cứu tính mạng hắn khi đó tên gọi là Đường Ngọc, hắn cuộn mình trong lòng nàng, ngửi được hương hải đường trên người nàng, mơ mơ màng màng thấy được vết bớt hải đường thanh đạm trên cổ nàng
Chờ đến thời điểm hắn trở lại tìm người, Đường gia đã dời đi nơi khác
Nhiều năm sau, Trần Thúc làm lễ đội mũ, phụng chiếu chỉ vào kinh cưới công chúa, bên trong dịch quán, hắn ngửi được hương hải đường thanh đạm trên người nàng, lại trông thấy vết bớt hải đường trên cổ nàng, con ngươi nhàn nhạt thả xuống, "Ngươi đã gặp chuyện không như ý, ta không làm khó dễ ngươi...."