Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- A…cuối cùng cũng về nhà rồi. Mệt quá đi. – Cả ngày hôm nay đã phải chạy đi chạy lại nhiều lần rồi khoảng thời gian như thế chỉ muốn về nhà được nằm trên chiếc giường king size rộng lớn là cô có thể chìm ngay vào giấc ngủ luôn.
- Để anh bế em lên nhé.
- Không…không cần đâu. – Cô biết nếu để anh bế lên chắc chắn đêm nnay sẽ là một đêm lăn lộn không ngừng nghỉ rồi. Mà hôm nay cô không có hứng thú nên chi bằng để anh chịu thiệt một chút vậy, cuộc sống của anh và cô vẫn còn dài những chuyện đó sau này còn bù đắp lại được.
- Thiếu gia, thiếu phu nhân hai người đã về.
- Thím Hoàng con về rồi, con với thím hai người chúng ta vào nói ăn đi. Thím cứ mặc kệ anh ấy, anh ấy tự biết lo cho chính mình mà. – Hạ Tiểu Mạt còn đang ngại chuyện anh muốn thân mật với cô nên cô quyết định cho anh ra rìa.
Còn Lục Khải Huy sau khi bị vợ cho ra rìa, anh cũng chỉ biết đứng ngơ ra đấy mà nhìn cô với thím Hoàng đi vào nhà. Thật là không biết cô đang suy nghĩ gì nữa. Mạt Mạt anh phải khiến cho em yêu anh đến mức không thể rời xa anh được, để đến khi sự thật bị lộ anh sẽ không hối hận khi đã làm em đã yêu anh.
…
Ăn tối xong cô nhận được một cuộc gọi điện thoại là của ông nội Lục. Xem ra là có chuyện nên ông nội mới gọi. Cô nhận máy của ông.
- Alo? Ông nội người gọi con ạ?
[Cháu dâu, thằng bé Khải Huy có ở cạnh con không?]
- Anh ấy đang ở ngay cạnh con đây ạ.
[Cháu dâu, con hãy ra chỗ nào mà không có người nghe điện của ông nội không? Có thằng bé kia ở đấy ông nội cũng không có tiện nói cho con nghe.]
- Hơ…dạ. Ông nội chờ con. – Cô đành đi ra ngoài vườn biệt thự để nghe điện thoại của ông nội. Anh cũng thấy hơi lạ nhưng cũng không quan tâm lắm vì ông nội anh bây giờ cũng là ông nội cô. Cho nên cũng không có gì phải sợ ông nội làm khó cô.
…
- Dạ ông nội, ông nội nói đi ạ. Con đã ra chỗ không có người để nghe rồi a.
[Ừm…chuyện là thế này. Ông muốn cuối tuần này hai đứa về Lục gia, sẽ có cả bố thằng bé về nữa. Ông muốn để hai bố con nó nhận lại nhau, tuổi ông bây giờ cũng đã gần đất xa trời cũng muốn thằng con trai bất hiếu đó và đứa cháu trai này có thể nhận nhau, gia đình ấm no, vui vẻ.]
- Ông nội con hiểu ý người. Nhưng làm thế nào để anh ấy về nhà đây? – Cô hiểu chuyện này mà ông nội nói. Cũng đến lúc phải nhận lại tổ tiên cả đời người không ai có thể sống trong hận thù mãi được. Lục Khải Huy dù có cứng đầu những khi nghe tên bố anh ấy cũng vẫn phải mềm lòng. Đến ông nội còn quyết định nhận lại tổ tiên với bố anh ấy nữa mà. Xem ra đây là một trọng trách rất lớn với cô nhưng việc thuyết phục một người không phải là chuyện dễ dàng gì.
- Thằng bé đó ông lại quá hiểu nó quá mà. Ai bảo nó lớn lên với ông từ bé chứ haha. Con chỉ cần đánh trúng vào tâm lí của nó kiểu gì nó cũng ngoan ngoãn nghe lời con mà về thôi. - Ặc!!! Hóa ra là ý của ông nội là vậy hẳn nào anh ấy lại ngoan ngoãn đến thế nhưng cô vẫn thấy dù không có cách đấy thì vẫn có thể thuyết phục anh được nhưng lần này cô sẽ đổi mới cứ đáng trúng tâm lí anh thì được.
…
- Lục Khải Huy em hỏi anh bây giờ anh có muốn gặp lại bố mình không? Dù gì cũng là bố đẻ của mình anh nỡ nào đi đối xử với ông như vậy? – Sở dĩ cô nói chuyện này ra vì vừa nãy ông nội Lục có gọi cho cô, nói rằng cuối tuần này sẽ làm một bữa tiệc chào đón lại bố của anh. Dù gì tuổi của ông nội cũng đã già rồi ông cũng không muốn nhìn thấy cảnh cha con vẫn còn đối đầu với nhau nữa. Ông muốn rằng nếu sau này có ngày ông mất đi rồi thì cha con hai người họ sống hòa thuận vui vẻ bên nhau.
- Thì…anh…
- Tóm lại là anh có muốn không?
- Nửa có nửa không.
- Anh trả lời như thế thì em cứ cho là có đi cuối tuần này theo em về nhà ông nội.
- Để làm gì? – Anh không hiểu từ khi nào ông nội anh lại yêu quý cô cháu dâu đến nỗi mà nói chuyện riêng với cháu dâu của mình mà anh không biết.
- Thì là ông nội muốn đưa bố anh về nhận lại tổ tiên với lại ông bảo là ông cũng đã tuổi gần đất xa trời rồi nên ông muốn nhìn thấy cảnh đoàn tụ của hai cha con anh. Anh cũng hiểu ý của ông mà, hãy vì ông mà quan hệ cha con của anh nên gần gũi trở lại đi. Dù sao thì cái chết của mẹ anh vẫn có liên quan tới ông ấy nhưng anh không thể phủ nhận ông ấy vẫn là cha của anh mà.
Hạ Tiểu Mạt tường thuật lại cho Lục Khải Huy nghe những gì mà ông nội đã nói ngày hôm nay cho cô. Thật tâm trong lòng cô cũng muốn vậy, lần trước đã lỡ dở bây giờ lại được thêm một cơ hội cô ngại gì mà không mắm lấy chứ.
- Được rồi, em cứ bảo với ông nội anh sẽ về. – Có vẻ như Lục Khải Huy bị cảm động trước lời nói của cô.