Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tối hôm đó, nằm trên giường ngủ trằn trọc mãi mà cô không tài nào ngủ được. Cô cứ suy nghĩ mãi về việc điều kiện của vị chủ tịch lạnh lùng này là gì.
…
Sáng hôm sau.
- “ Con chào ba mẹ! Con đi làm đây ạ!”
- “ Ơ kìa con sao chưa đã đi rồi?”
- “ Dạ hôm nay công ty có việc gấp nên con đến sớm chuẩn bị ạ!”
…
Tập đoàn Lục thị.
- “ Tiểu Mạt sao vậy? Nhìn sắc mặt cậu trông tệ quá!” Cố Tĩnh Hy lo lắng hỏi.
- “ Không có gì đâu mình chỉ là nghĩ lung tung thôi! Mà anh ta đến chưa vậy?” Hạ Tiểu Mạt vừa lo lắng thấp thỏm hỏi.
- “ Ai? Ý cậu là chủ tịch?”
- “ Đúng rồi là anh ta!”
- “ Uhm mình thấy đến rồi. Sáng nay anh ấy còn đặc biệt đến đây ngắm nhìn xung quanh cơ. Sao vậy giữa cậu và anh ta có chuyện gì à?”
- “ Không không mình chỉ muốn hỏi anh ta một số chuyện thôi. Có lẽ bây giờ mình phải lên luôn, cậu xin phép Trưởng phòng Phương hộ mình.”
- “ Được được đi đi mình xin giùm cậu!”
- “ Cảm ơn cậu nhiều. Nhất định sẽ đãi cậu một bữa ăn ngon!”
…
- “ Cốc cốc cốc” Tiếng gõ cửa của văn phòng anh. Anh biết là cô tới nên ảo cô:
- “ Vào đi!”
Hạ Tiểu Mạt mở cửa đi vào.
- “ Nói đi! Điều kiện gì thì anh sẽ không nói với mọi người tôi là tiểu thư của Hạ gia?”
- “ Rất đơn giản thôi! Em nhìn vào đây hãy đọc và cho tôi một câu trả lời!” Anh đưa cho cô một tập tài liệu.
Hạ Tiểu Mạt vừa mở ra thì bốn chữ đập ngay vào mắt cô ‘ Hợp đồng hôn nhân ’. Cô trơn tròn mắt lên * cái gì chứ, anh ta… anh ta vậy mà dám lấy cuộc hôn nhân của mình ra làm trò đùa*
- “ Chủ tịch! Anh có thấy việc có hơi quá đáng không chỉ là thân phận của tôi không thể xứng đáng với vị trí này!”
- “ Cái gì mà không đáng chứ? Chỉ cần là em thì cái gì cũng đáng.” Khi anh nói câu này liền nhìn thẳng vào mắt cô. Trong ánh mắt hiện lên sự dịu dàng có phần chiều chuộng. Trong giây phút nào đó cô như bị cuốn vào ánh mắt của anh.
- “ Tất nhiên là tôi cũng phải có phải lợi ích rồi! Nếu em không đồng ý vậy thì tôi đành phải …!!!” Lục Khải Huy vừa nói vừa châm chọc cô.
- “ Được rồi được rồi! Anh có thể cho tôi suy nghĩ được không? Dù gì tôi cũng là con gái hơn nữa chuyện hôn nhân cũng là cả đời của tôi. Huống chi tôi vội vàng kết hôn như vậy ba mẹ tôi sẽ không đồng ý trước!”
- “ Chuyện đó em không cần phải lo tôi định sau khi hai chúng ta kí kết hợp đồng tôi sẽ nhà ba mẹ của em để nói chuyện với hai bác. Chẳng qua nhà tôi đang thúc giục tôi mau chóng kết hôn cũng may là tôi nhìn trúng em không giống như những cô gái ham tiền của tôi ngoài kia. Nên em sẽ tạm làm vợ trên danh nghĩa của tôi để tạm qua mắt của người nhà tôi và làm trợ lí riêng cho tôi. Vì tôi là chủ tịch nên cũng hay tham dự sự kiện mà cần một bạn nữ đi cùng. Đương nhiên em cũng sẽ có lợi rồi chúng ta cứ đóng giả làm vợ chồng sau 2 năm thì li hôn đến lúc đó tôi cũng bồi thường cho em 20 vạn.”
Nghe đến tiền thì ai cũng thích nhưng người đó không phải là cô. Thôi vậy vì nể tình nhà anh ta đang cân một người con dâu thôi thì cô đồng kí vậy dù gì cũng phải che giấu đi thân phận của cô trước rồi sau hai năm sẽ được giải thoát. Nghĩ rồi cô cầm bút lên và kí vào tờ hợp đồng.
- “ Tiền tôi không cần nhưng vì thân phận nên tôi kí còn trợ lí thì anh yên tâm tôi sẽ chuyển lên làm với anh vào ngày mai. Anh phải nhớ rằng tuyệt đối không thể để lộ. Tôi chỉ biết rằng chúng ta kí vì lợi ích hai bên và hơn nữa tôi cũng có ba điều kiện với anh!”
- “ Em cứ nói!”
- “ Thứ nhất tôn trọng lẫn nhau không can thiệp vào chuyện của người khác, thứ hai sau khi thành vợ chồng không thể xảy ra quan hệ vì chúng ta là vợ chồng trên danh nghĩa còn điều kiện để tôi suy nghĩ sau rồi sẽ nói với anh!”
- “ Được theo ý em!”
- “ Được hợp tác vui vẻ!” Nói rồi anh và cô cùng bắt tay nhau thể hiện sự thiện chí cho lần hợp tác này. Thỏ con cứ chờ đấy tôi sẽ khiến cho em phải công nhận tôi là ông xã danh chính ngôn thuận của em.
- “ Chiều nay đợi tôi ở dưới sảnh tôi đưa em về nhà tiện thể chào hỏi ba mẹ ‘vợ’ tương lai luôn!”
Cô trong lòng đang rất tức giận anh ta vậy mà dám nhấn mạnh từ vợ kia những bẫn phải buông một câu:
- “ Được!”
…
Trở về văn phòng Hạ Tiểu Mạt cứ suy nghĩ không biết phải nói với Cố Tĩnh Hy như thế nào về việc này đây. Thôi thì gặp rồi nói.
- “ Tiểu Mạt sao cậu đi lâu vậy?” Cố Tĩnh Hy lo lắng hỏi.
- “ Mình có chút chuyện nói với anh ta thôi. Chỉ là ngày mai mình phải chuyển lên làm việc ở đó!”
- “ Sao lại vậy chứ?”
- “ Uhm…mình….mình!!” Hạ Tiểu Mạt bối rối không biết giải thích thế nào.
- “ Cô ấy là vị hôn thê của tôi nên tôi muốn cô ấy chuyển lên đó!” Lục Khải Huy lên tiếng
- “ Ồ hóa ra là vợ chồng sắp cưới!” Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.
- “ Đến giờ rồi em nên đi cùng tôi! ‘Vợ’ tương lai à!” Lục Khải Huy không biết xấu hổ nói
- “ Chuyện này là sao?” Cố Tĩnh Hy không hiểu hỏi.
- “ Tiểu Hy mình sẽ giải thích với cậu bây giờ mình phải đi gấp!”
Nói rồi cô để mặc anh đưa cô đi mà không hề biết có người đang rất căm ghét cô. *Hạ Tiểu Mạt đầu tiên là mày xỉ nhục tao còn giờ là vị hôn thê của Huy mày là cái thứ không biết liêm sỉ cứ chờ đó tôi nhất định sẽ lột bộ mặt tiện nhân của mày*Lãnh Dao Dao vừa ấm ức vừa tức giận.
…
- “ Sao anh có thể nói với mọi người tôi là vị hôn thê của anh chứ?” Hạ Tiểu Mạt tức giận nói.
- “ Đó là điều hiển nhiên mà chúng ta đã kí kết hợp đồng e đương nhiên là vị hôn thê của tôi rồi!”
- “ Anh… Aiz thôi bỏ đi trước tiên là phải về đã!”