Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau
  3. Chương 97
Trước /109 Sau

Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau

Chương 97

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Anh và cô trở về phòng trọ sau một đêm đi chơi công viên về muộn. Phải nói là rất vui cứ như được về kí ức tuổi thơ vậy. Chính vì thế mà anh và cô mỗi người một nhóc con đi vào phòng ngủ. Chơi cho đến khi mệt mới thôi trẻ con mà chiều theo cũng không thể nói gì được.

- Tụi nhỏ này, anh không thể chiều hư chúng được. Chơi cho đã đời vào bây giờ thì lăn quay ra ngủ như này đây. Vài bữa nữa lại đi học cứ như thế này làm sao mà được?

- Không phải tụi nhỏ ngủ thế này là đang tạo cơ hội cho chúng ta sao?

- Cơ hội gì chứ? – Hạ Tiểu Mạt nghe không hiểu.

- Chính là cái này. – Lục Khải Huy lao vào người cô.

Và rồi lại một đêm lăn lộn nữa được tiếp tục.

Sáng hôm sau, cô dậy sớm tính là xuống dưới nhà rồi ra ngoài tìm chỗ nào đó để mua đồ ăn sáng. Nhưng kết quả là vừa mới xuống dưới thì đã gặp phải Giang Dư Chính. Cô đã định tránh đi nhưng rốt cuộc vẫn bị Giang Dư Chính nhìn thấy liền chạy đến kéo cô lại.

- Giang Dư Chính bỏ tay ra!!

- Không! Anh không buông. Tiểu Mạt mình bỏ trốn đi mặc kệ những người kia.

- Giang Dư Chính anh điên rồi, bỏ tôi ra.

Cô còn đang dùng dằng với Giang Dư Chính thì có một đôi tay kéo cô ra khỏi người Giang Dư Chính. Phải là Lục Khải Huy, là người đàn ông của cô. Sau khi cô ra khỏi cửa một lúc thì anh cũng tỉnh định là theo sau vợ nhưng kết quả thì thấy Giang Dư Chính đang làm khó cô. Bỗng nhiên trong lòng anh lại xuất hiện cơn giấm chua thế là anh mới chạy lại cứu thoát cô khỏi cái ôm của Giang Dư Chính.

- Bà xã ~ Lần sau em muốn đi đâu thì cứ gọi cho anh. Đây không phải nơi chúng ta ở quen thuộc em mà đi như này là có ngày em bị bắt cóc anh cũng không biết đi đâu mà tìm em. Còn cả các con nữa chả nhẽ em cứ bỏ mặc chúng mà đi vậy sao?

Anh cố tình làm nũng với cô. Ặc!! Thế này là quá mức cho phép, người đàn ông này có phải quên mất mình là một vị chủ tịch cao ngạo lạnh lùng nữa không vậy. Cô mà quay lại được video cảnh anh làm nũng này chắc hẳn mọi người sẽ nghĩ rằng anh là bị ma quỷ nhập vào chứ không phải là con người anh nữa.

- Khải Huy không phải đâu. Em muốn mua đồ ăn sáng cho ba cha con nhưng mà khi xuống đến đây thì thấy anh ấy.

- Anh biết rồi. Hiện tại anh sẽ cho người đi mua đồ ăn sáng. Còn em cứ lên phòng đi anh sẽ lên sau cũng đã lâu không gặp lại bạn ‘cũ’ anh cũng nên tiếp đãi hắn ta một cách chu đáo chứ. – Anh nhìn Giang Dư Chính với ánh mắt không thiện chí.

- Vậy anh đi đi em lên phòng với các con. – A! Cái chiến tranh ngầm kiểu này có ngày cô cũng sẽ phát điên mất.

- Bạn ‘cũ’ à, vợ của tôi cũng đã đi rồi chúng ta có phải nên ngồi tại quán cà phê nào đó không?

Nói rồi anh không cho Giang Dư Chính trả lời trực tiếp xoay người đi về hướng có quán cà phê gần đó. Với sự xuất hiện của hai người trong quán cà phê đã làm không khí ở đây thêm nhộn nhịp. Bọn họ không ngờ đến có hai anh chàng đẹp trai đang ngồi ở đây. Có nhiều cô gái muốn lên xin hỏi số điện thoại nhưng không dám vì ngại.

- Giang Dư Chính đừng tưởng tôi không biết cậu đến đây với mục đích gì?

- Người thông minh như cậu đúng là không cần phải để tôi mở miệng ra nhỉ? Phải là tôi muốn cướp lại Tiểu Mạt, cô ấy có con với cậu thì sao tôi vẫn có thể chăm sóc tốt cho cô ấy, cho hai đứa con của cô ấy một người ba hoàn hảo. Còn cậu thì có gò hơn tôi mà có thể chăm sóc tốt cho cô ấy chứ.

- Rất đơn giản vì cô ấy yêu tôi chứ không phải cậu.

Anh nói một câu ngắn gọn nhưng đủ để đối phương hiểu rõ ý tứ trong đó và cũng biết khó mà lui nhưng với Giang Dư Chính thì khác với bản tính hiếu thắng thì hắn lại càng muốn có cô hơn.

Anh trở về lại nhà trọ của mình thấy cô đang lo cho hai đứa anh thấy càng trân quý hạnh phúc này hơn.

- Bà xã, để anh giúp em.

Sau khi dạo chơi buổi sáng xong thì cả nhà cùng nhau lên đường về thành phố. Anh chỉ kịp đưa ba mẹ con cô về đến Hạ gia còn anh thì đến thẳng công ty vì vừa rồi trên đường về thư kí Hàn có gọi điện cho anh nói là cổ phiếu công ty đang có dấu hiệu bị bán tháo ra.

- Thư kí Hàn sao rồi?

- Dạ chủ tịch hiện vẫn đang trong tầm kiểm soát. Có vẻ như đối thủ đang muốn chúng ta phải phá sản.

- Cố gắng giữ vững phần cổ phiếu bị bán tôi sẽ tìm cách tra ra người đang cố ý mua cổ phiếu của chúng ta. – Vì đây là sản nghiệp của ông nội để lại cho anh nên anh càng phải ra sức giữ lại nó và không ngừng phát triển hơn.

Cuối cùng sau vài giờ với đội ngũ chuyên môn cao tình hình cổ phiếu của Lục thị đã được giữ vững thêm vào đó còn Hạ thị, Lăng thị và Thẩm thị bốn gia tộc cùng kết hợp tạo nên thế vững chắc cho nhau.

- Một lũ ngu xuẩn có thế mà cũng không đánh được. Giờ thì hay rồi một lũ chó chúng nó đã liên kết với nhau. – Giọng nói của một người đàn ông vang lên trong bóng tối.

Quảng cáo
Trước /109 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Anh Dám Lấy Tôi Dám Gả!

Copyright © 2022 - MTruyện.net