Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại
  3. Chương 316
Trước /374 Sau

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại

Chương 316

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chu thị không ngờ Tạ Sênh lại nói như vậy, con gái còn nhỏ tuổi mà đã nhìn ra rõ ràng hơn cả mình, nàng ấy cảm thấy chua xót trong lòng, hồi lâu không biết nói gì.

Những ngày qua Tạ Sênh ở chung hòa thuận với Chu thị, sau khi sự xa lạ giữa mẹ con tan biến, tình thân thiết tự nhiên liền quay trở lại.

Nó nắm lại tay Chu thị: "Mẹ, mẹ cũng vậy. Mẹ là nhị phu nhân Tạ gia, là con gái chính thống Chu gia, vì sao bao nhiêu năm nay luôn gò bó bản thân?"

Tạ Sênh không hiểu tình yêu, không hiểu tâm tư Chu thị sẵn lòng vì Tạ Lang mà kìm nén bản tính của mình, chỉ là không hiểu vì sao mẫu thân nhiều năm so đo với các thiếp thất trong hậu viện, càng ngày càng ủ rũ gò bó, nhân cơ hội này, liền hỏi thẳng nỗi nghi hoặc chất chứa đã lâu của mình.

Chu thị không ngờ có ngày mình lại bàn luận chuyện này với đứa con gái bảy tuổi, nàng ấy cười khổ nói: "Bởi vì ta tưởng làm vậy sẽ khiến cha con quay đầu, cũng tưởng làm vậy sẽ khiến con sống tốt hơn một chút."

Chu thị nhắc đến những điều này, Tạ Sênh lại không hiểu lắm.

Nó nghiêng đầu suy nghĩ, Chu thị đưa tay xoa đầu nó nói: "Đừng nghĩ nữa, đều là những cách làm hoang đường, đến giờ ta mới hiểu ra chẳng đáng chút nào."

Hina

Tạ Sênh gật đầu, không nói gì nữa.

Hai người chìm vào im lặng, Chu thị bèn đổi chủ đề, gọi người dọn dẹp bát đũa, chuẩn bị về tam phòng nghĩ về đồ ăn. Vừa đứng dậy, bỗng bị Tạ Sênh gọi lại.

"Mẹ."

Chu thị quay đầu lại, thấy trên mặt Tạ Sênh hiếm khi lộ vẻ ngượng ngùng, chớp đôi mắt to hỏi: "Con... con có thể xem mẹ múa kiếm một lần không?"

Chu thị hoàn toàn sửng sốt.

Tạ Sênh thấy vậy, vội vàng cúi đầu xin lỗi: "Là con đòi hỏi quá đáng rồi, xin mẹ đừng để tâm."

Chu thị trước tiên là sửng sốt, sau đó liền bật cười: "Con biết ta biết võ nghệ từ đâu vậy, là cha con sao?"

Tạ Sênh không chút do dự liền bán đứng Tạ Lang: "Vâng."

Tiếng cười của Chu thị hơi ngưng trệ, cuối cùng thu lại nụ cười, tùy ý bẻ một cành nhỏ trong sân, nói: "Ta đã nhiều năm không múa kiếm rồi."

323

Lời vừa dứt, cổ tay vừa xoay, cành nhỏ mềm oặt trong tay nàng ấy bỗng cứng cáp lên, cả đầu nhọn của những chiếc lá vụn cũng ngưng tụ khí kiếm.

Tạ Sênh nhìn đến ngây người, vội vàng đứng dậy, sợ bỏ lỡ một chiêu một thức.

Chu thị từ nhỏ đã luyện võ nghệ cùng các đại ca đi g.i.ế.c giặc, chiêu kiếm chẳng kém gì nam nhi, chỉ dùng một cành cây nhỏ mà đã có thể cuốn lên một trận gió từ mặt đất, nàng ấy vừa múa vài chiêu, cành cây trong tay bỗng tuột tay, bay thẳng về phía cổng sân.

Nàng ấy coi cành cây trong tay như thanh kiếm Hàn Sương đã dùng nhiều năm, nhưng cành cây chỉ là cành cây, sau khi vẽ nên đường cong sắc bén trên không trung, liền rơi xuống đất giữa chừng.

Tạ Lang đứng ở cổng sân, vẻ mặt phức tạp nhìn nàng ấy.

Chu thị liếc nhìn y, thu lại khí thế ném kiếm, không muốn nhìn y thêm.

Từ lần trước gặp Chu thị ở tiệm ăn sáng, Tạ Lang đã ủ rũ nhiều ngày, không dám cũng không mặt mũi nào gặp nàng ấy.

Hôm nay gặp lại, lại là dáng vẻ múa kiếm của nàng ấy.

Thời gian quay ngược, bóng dáng nàng ấy dần dần trùng khớp với tiểu cô nương kiêu hãnh rực rỡ khi mới gặp.

Tạ Lang cảm thấy chua xót trong lòng, không thể kìm nén cảm xúc nữa, bước nhanh về phía Chu thị: "Ta có thể nói chuyện với nàng không?"

Chu thị bị y chặn đường đi, nhíu mày nói: "Ta với chàng không có gì để nói."

"Ta có." Tạ Lang nói.

Tạ Sênh đứng bên cạnh, Chu thị không muốn để nó nhìn thấy nhiều cuộc cãi vã của hai người, đành miễn cưỡng đồng ý.

Hai người đi sang bên cạnh một đoạn, tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống.

Chu thị vừa ngồi xuống đã sốt ruột nói: "Chàng muốn nói gì?"

Kết hôn bảy năm, nàng ấy có bao giờ đối xử với Tạ Lang như thế này. Tạ Lang cảm thấy chua xót trong lòng, dịu giọng nói: "Nàng ghét ta đến thế sao?"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /374 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Một Kim Thủ Chỉ Chiếu Dạng Vô Địch ( Không Có Kim Thủ Chỉ Vẫn Vô Địch

Copyright © 2022 - MTruyện.net