Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi trở lại Tiêu gia, không đợi người khác nói, Tiêu Yên quen thuộc đi vào Phật đường.
Từ đằng sau tượng phật lấy cái thảm da chồn quấn quanh người, nằm dưới hương án lấy khăn trải bàn che khuất, gối đầu lên bồ đoàn mơ màng ngủ thiếp đi.
Tiêu Yên xuyên qua vào một ngày rất bình thường, tối hôm đó trong nhà đột nhiên mất điện, nàng nhàm chán lấy điện thoại ra đọc sách, sau khi mở ra mới phát hiện sách điện tử của nàng bị xóa chỉ còn lại một quyển.
Tiêu Yên nhìn qua đoạn mở đầu, có vẻ chưa từng đọc, vì vậy liền nằm xuống xem.
Đó là một quyển không ghi tác giả, không có tên, tình tiết nát bét máu chó, tam sinh quan, một nữ N nam, không dành cho thiếu nhi, nhân vật chính thiếu não như đóa sen trắng, các nam chủ đều là cực phẩm.
Tóm lại chỉ có ngươi không thể tưởng tượng ra tà ác, không có tác giả không thể viết được biến thái.
Dù xem rất nhàm chán, nhưng Tiêu Yên vẫn kiên trì đọc hết.
Đến khi còn khoảng hai mươi chương Tiêu Yên liền chảy nước miếng ngủ thiếp đi.
Tỉnh dậy, nàng trở thành Tiêu gia đại tiểu thư không được sủng ái, bị phụ thân coi thường, bị di nương tính kế, bị đám muội muội khi dễ, hơn nữa còn bị ca ca cùng cha khác mẹ cưỡng hiếp.
Trong nguyên tác, Tiêu gia đại tiểu thư là một người qua đường giáp, nghề nghiệp ‘ kẻ chạy cờ’. ( quân cờ trong tay người khác, tùy ý sắp đặt.)
Tên cũng giống tên của nàng – Tiêu Yên ‘ khói thuốc súng’.
Trên chiến trường không phải thống soái song phương, cũng không phải quân tốt để chém giết, thậm chí không phải là binh khí, chỉ là khói bụi nạo nên, gió thổi qua sẽ biến mất.
Tiêu Yên muốn hướng tác giả máu chó dựng lên ngón giữa, con mẹ ngươi, quả thực rất là thiếu não.
Sau khi Tiêu Yên xuyên không được ba ngày liền biết tình cảnh của mình khổ ải nhường nào.
Nàng đếm ngón tay tính, nếu nàng nhớ không lầm thì đại tiểu thư ra sân tổng cộng không đến mười lần.
Mỗi lần đều là quân cờ của nữ phụ ác độc, hoặc là nữ chủ thánh mẫu phụ gia, bị mấy nhân vật chính không ngừng oanh tạc, không ngừng chà đạp.
Cuối cùng lại càng thảm, bị ca ca ruột cưỡng hiếp, lại bị phụ thân đánh gần chết, cuối cùng gả cho một lão nhân hơn bảy mươi tái giá xung hỉ, sau đó không còn tin tức.
Bây giờ còn chưa chính thức bước vào tình tiết tác giả đưa ra, Tiêu Yên nhịn không được châm chọc, cho dù làm cho nàng trở thành nữ phụ ác độc cũng được, tại sao lại có thể biến nàng thành người qua đường Giáp.
Dựa vào cái gì mà nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ chủ thánh mẫu bị một đám nam nhân cực phẩm yêu sống yêu chết….