Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dinh thự Sư Viên, cô và Phó Thiên Hàm cùng về chỉ là không khí có chút bất thường.
Người phụ nữ thần sắc khó coi nhìn Lạc Ân.
"Con làm mẹ lo chết mất...Thiên Hàm, đừng giấu mẹ nữa con bé Thái Hiên đã kể lại cho mẹ nghe"
"Mẹ sao lại về nước nhanh vậy ?"
Lạc Ân khá bất ngờ, người phụ nữ trẻ đẹp này chính là mẹ của Phó Thiên Hàm, bà ấy vốn ẩn cư ở nước ngoài không ngờ lại nghe tin con trai mình phải vào viện vì bị trúng đạn nên bà tức tốc trở về.
Vì Hà Thái Hiên đã nói không ít lời xấu xa sau lưng của Lạc Ân nên cái nhìn của Phó phu nhân cũng có chút khắc khe nhìn cô.
....
Ba người trong đại sảnh nhìn nhau, trường hợp này có phải quá bất ngờ rồi không.
Cô gái Hà Thái Hiên đó đúng là chẳng an phận chút nào, cả gan dám sau lưng Phó Thiên Hàm mách lẻo cho mẹ hắn.
"Cô là tình nhân mới của con trai tôi sao ?"
"Cháu tên Lạc Ân..bạn gái của anh ấy ạ, rất vui được gặp bác gái"
"Gọi tôi là Phó phu nhân..." - Phó phu nhân quả thật không thích Lạc Ân, cái nhìn của bà vô cùng khó ưa đối với cô.
"Mẹ..cô ấy là bạn gái con.."
"Chẳng phải Giản Dương nói là có việc ở công ty cần con giải quyết sao...đi đi, mẹ không ăn thịt cô ta đâu"
Phó Thiên Hàm đương nhiên không có ý định bỏ đi nhưng khi quay mặt nhìn Lạc Ân thì hắn lại có chút an lòng, cô chỉ đơn giản mỉm cười nhìn hắn vì cô rất mạnh mẽ mà không phải sao.
Đây là mẹ của Phó Thiên Hàm cô đương nhiên có cách đối diện với bà ấy...
Nhìn ánh mắt lo lắng của con trai mình đối với người phụ nữ này càng khiến bà bất ngờ, họ hiểu nhau chỉ cần nhìn thôi cũng đủ sao..
"Vậy con xin phép" - Phó Thiên Hàm cùng với Giản Dương lên thư phòng bàn việc.
------------------------------------
Trong không khí căng thẳng Lạc Ân lại rất bình tĩnh cô cũng thấy tò mò với quý bà này.
Dù đã hơn sáu mươi mấy tuổi nhưng bà ấy vẫn giữ được nét xinh đẹp của thiếu nữ.
"Cô và con trai tôi quen nhau được bao lâu rồi, tôi có nghe nói qua..thằng nhóc đó vì cô mới trúng đạn ?"
"Vâng, chỉ là tai nạn thôi ạ"
"Muốn bao nhiêu ra giá đi..tránh xa con trai tôi ra nó cũng chuẩn bị kết hôn với Thái Hiên, cô nên biết bản thân vị trí thế nào chứ"
"Thưa phu nhân, cháu không tiếp cận anh ấy vì tiền chỉ đơn giản Thiên Hàm và cháu yêu nhau mà thôi"
"Cô..đừng tưởng tôi không biết cô là loại người gì"
"Cháu đúng là loại người không tốt lành gì..cháu chỉ muốn mình yêu đúng một người làm một chuyện cả đời không hối hận mà thôi"
Phó phu nhân tức đến nỗi đập mạnh ly trà xuống bàn, Lạc Ân vẫn không hề đổi sắc.
Trong ánh mắt của nữ nhân này chứa đựng sự hận thù tham vọng không hề nhỏ.
Nhìn cô bà ấy lại đột nhiên ngưng lại quay mặt đi...
"Để coi..con trai tôi sẽ sớm chán ngán và đá cô đi mà thôi"
"Cháu xin phép.." - Lạc Ân chỉ đơn giản cuối đầu rồi quay về, quản gia nhìn thấy Lạc Ân từ phòng đi ra mà gương mặt bình tĩnh như vậy đúng là nể phục.
--------------------------
Sau một hồi, Phó Thiên Hàm quay lại thì chỉ thấy bà ấy đang bình thản đọc sách uống trà.
"Mẹ nói gì với cô ấy vậy"
"Con bé đó đúng là láo xược..mau chấm dứt đi"
Hắn bất lực ngồi xuống, Phó phu nhân tức giận nhìn con trai mà bỏ quyển sách xuống nhìn hắn.
"Đừng nói là con nhỏ đó bỏ bùa mê nên con mới thế đấy nhé...Thái Hiên là hôn thê của con đấy"
"Con chưa từng quan tâm đến sự hiện diện của cô ta và cũng chẳng có ai ngoài Lạc Ân có thể làm vợ con đâu thưa mẹ..." - Phó Thiên Hàm hoàn toàn kiềm lại sự tức giận bất mãn của mình, hắn nói xong thì liền quay lưng định rời đi.
"Con đi đâu ?"
"Mẹ quản cả việc công của con sao" - Phó Thiên Hàm không nói nữa mà lập tức rời đi.
------------------------------------------
Phó Thiên Hàm lái xe vừa định đến nhà của cô thì di động đã reo lên.
"Em đang ở nhà sao ?"
"Phải, em nghĩ nên làm gì đó để mẹ anh công nhận em có thể là vợ anh" - Không hiểu sao, hắn lại rung động tim đập loạn cả lên sau câu nói của Lạc Ân.
"Em..em đồng ý làm vợ anh sao"
"Anh đấy đừng có gây sự cãi lại mẹ anh...em biết ấn tượng của em trong mắt bác ấy, anh cứ yên tâm đi"
"Cảm ơn em..Ân Nhi" - Phó Thiên Hàm hạnh phúc mỉm cười lái xe đến công ty.
...
Giản Dương đã thông báo sơ bộ về việc điều tra bốn tên còn lại.
Bọn họ thường xuất hiện ở các sòng bạc và thiếu nợ không ít người, trong số đó có người tên là Đoàn Cấm, một nhân viên cũ của công ty chúng ta nhưng chỉ là bảo vệ nên không được chú ý.
"Bắt bọn chúng về chờ tôi đến...khoan hãy cho cô ấy biết, tôi lo cô ấy lại kích động".