Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Điều khiến Lê Gia hoàn toàn không nghĩ tới, sau khi tan làm, nàng nhìn thấy Cố Thanh Bình đứng cạnh xe chờ nàng bên lề đường cái cạnh công ty. Nàng vốn tưởng rằng, tính tình Cố Thanh Bình này cao ngạo, sau khi trải qua đêm đó, thế nào cũng sẽ không lại tiếp tục mối quan hệ với nàng. Nhưng hiện tại nhìn thấy hắn, nói thật, Lê Gia cảm thấy kinh ngạc.
Lê Gia sống vẫn luôn tùy tính lại tự mình. Độc thân nhiều năm như vậy, cũng không phải bởi vì Lê Gia kháng cự việc yêu đương, chỉ là cảm thấy cứ như vậy cũng rất tốt, không cần thêm một người can dự vào sinh hoạt của mình. Mà hiện tại, cũng không biết vì gì, Lê Gia đột nhiên có suy nghĩ yêu đương chơi chơi, hơn nữa còn muốn lập một gia đình, có đứa nhỏ của chính mình. Có thể là nghĩ muốn thay đổi đổi trạng thái sinh hoạt thử xem sao. Cho nên nàng mới có thể tiếp xúc với Cố Thanh Bình. Hơn nữa hết thảy đều do nàng có ấn tượng tốt với Cố Thanh Bình, đến nỗi càng lâu, vẫn giống như vậy.
Nhưng nói lời thật lòng, nếu hiện tại kết hôn cùng Cố Thanh Bình, Lê Gia hẳn cũng nguyện ý. Lê Gia từ nhỏ đã được nuôi lớn trong sự nuông chiều, trên cơ bản nghĩ muốn cái gì đều sẽ có, muốn làm cái gì cũng đều có thể rất mau thực hiện được.
Cho nên, khi nàng thành công có ý tưởng lập gia đình, nàng cũng lập tức hành động, đến nỗi nguyên nhân của ý tưởng này, Lê Gia cũng không muốn đi sâu tìm tòi nghiên cứu, chỉ biết hiện tại muốn tìm ai đó thử xem. Không thể tránh khỏi, nghĩ đến vấn đề này, điều đầu tiên hiện lên trong đầu Lê Gia chính là bộ dáng Viêm Cam Đường cười thực ngọt. Nhưng Lê Gia vẫn luôn tự mình sống nhiều năm như vậy, nàng nghĩ, nàng không có khả năng lại tiếp tục chậm rãi chờ đến lúc Viêm Cam Đường lớn lên, hết thảy ổn định lại tiếp tục nói việc này.
Có thể cho đến lúc này, nàng có lẽ cũng không nghĩ kết hôn, chỉ nghĩ có khi một mình nàng ở vậy cả đời cũng chưa biết được.
Cho nên, Lê Gia lựa chọn Cố Thanh Bình.
Biểu hiện hiện tại của Cố Thanh Bình, rõ ràng là tới nói chuyện, mà Lê Gia cũng hoàn toàn không bài xích hắn, cho nên nàng mang theo tươi cười, chậm rãi đi về phía Cố Thanh Bình. Hai người ăn ý khôgn nhắc lại chuyện cũ, giống như lần không thoải mái đó chưa từng xuất hiện, vui vẻ chào hỏi, sau đó Cố Thanh Bình dò hỏi địa chỉ nhà hàng Lê Gia thích ăn, đánh xe chở Lê Gia rời đi.
Chờ khi Lê Gia và Cố Thanh Bình ăn xong cơm chiều về đến nhà.Cửa
còn chưa mở ra, khả năng đối diện nghe được động tĩnh, cửa lập tức mở. Viêm Cam Đường đứng ở cửa, mặt mày mang ý cười, gọi nàng:
“Chị Gia Gia.”
Lê Gia cười hỏi “Đã ăn cơm chiều chưa?”
Viêm Cam Đường còn chưa trả lời, từ bên trong một người, đi ra người nọ cười đi qua Viêm Cam Đường ra cửa, giữ chặt Lê Gia mới vừa mở cửa.
Nụ cười Lê Gia lập tức lớn hơn nữa, gọi bà “Mẹ nuôi.” Hỏi: “Sao mẹ về không báo trước cho con một tiếng.”
Mẹ Viêm cười đáp: “Mẹ cũng vừa về, chuẩn bị thu dọn xong rồi mới tìm con, không nghĩ tới con đã trở lại”
Lê Gia “Còn chưa ăn nữa ạ? Đã trễ thế này.”
Mẹ Viêm nói: “Tiểu Đường vừa mới làm vài món ăn, đang chuẩn bị gọi điện thoại hỏi khi nào con trở về cùng nhau ăn.”
Lê Gia đóng cửa lại, kéo mẹ Viêm trở lại nhà họ Viêm: “Con mới vừa ăn rồi, chỉ ăn thêm một ít với hai người”
Nói, dùng ánh mắt khích lệ nhìn về phía Viêm Cam Đường.
“Tiểu Đường hiện tại thật hiểu chuyện, còn biết nấu cơm cho mẹ nuôi ăn.”
“Cũng không phải, đây chính là lần đầu tiên đó.” Mẹ Viêm lôi kéo Lê Gia ngồi xuống “Mau nếm thử tay nghề con trai mẹ thế nào”
Ba người ngồi xuống bàn ăn. Mẹ Viêm nếm tôm và xương sườn, trong giọng nói đều là vui sướng, bà khen Viêm Cam Đường “Tuyệt lắm, con trai, nấu ăn ngon như vậy”
Nói, gắp xương sườn đặt vào trong chén Lê Gia.
“Mau ăn, đúng thật là khéo tay, thằng nhóc này lần đầu tiên làm được này vài món ăn toàn là món con thích ăn”
Lê Gia cũng ăn một lát, giọng điệu kinh ngạc “Quả thật không tồi” Viêm Cam Đường mím miệng cười.
Ăn được một nửa, Lê Gia thật sự không ăn nổi nữa, nàng buông đũa nói chuyện phiếm với mẹ Viêm.
Mẹ Viêm hỏi nàng “Buổi tối đi ăn cơm cùng ai? Có phải bạn trai không? Mẹ nghe mẹ con nói, con đã chọn được đối tượng thích hợp phải không?”
Lê Gia không giấu diếm đáp “Người đó á, hiện tại đang tiếp xúc, chờ xác định xong sẽ đưa về cho mẹ nuôi nhìn.”
Tiếng mẹ Viêm nhuốm đầy sự vui mừng “Con á, đứa nhỏ này rốt cuộc cũng thông suốt, bằng không mẹ và mẹ con nhọc lòng con đến chết” Lê Gia cười dỗ bà “Cái này hai mẹ yên tâm đi”
“Mẹ, chị Gia Gia, em về phòng làm bài tập trước”, Viêm Cam Đường
đột nhiên đứng dậy nói
Tiếng mẹ Viêm mang theo ý cười:“Hôm nay vất vả rồi con trai “ Lê Gia “Đừng ngủ quá muộn đó!”
Hai người ăn ý mười phần dặn dò Viêm Cam Đường, giống như rất nhiều cái nháy mắt trước giờ, như cũ coi hắn như đứa trẻ. Vào phòng mình, gương mặt mang ý cười của Viêm Cam Đường rốt cuộc không duy trì không nổi nữa. Ở độ tuổi hiện tại của hắn, hắn phát hiện có những chuyện khiến hắn bất lực quá nhiều.
Trái tim không thể ức chế tất cả đều là khủng hoảng
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");