Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");
Bạch Tiểu Đường nhanh chóng đi ra khỏi phòng bếp lấy thêm một cốc nước ra, sau đó mang thêm hai miếng dưa hấu cho Nguyên Lân.
Giọng nói của Nguyên Lân đột nhiên vang lên từ phía sau, Bạch Tiểu Đường lúc này mới phát hiện anh không biết đã theo cô vào phòng lúc nào, còn chưa kịp quay đầu hỏi, cảm giác đỉnh đầu tối sầm lại.
Bạch Tiểu Đường lẩm bẩm trong lòng, nhưng ngoài miệng lại không dám nói cái gì, chỉ đành ngoan ngoãn bắt đầu làm bài tập.
Bây giờ là đầu mùa hè, dưa hấu khá đắt, bà cụ tiếc không muốn mua nguyên cả quả, nhưng biết Bạch Tiểu Đường thích ăn, cho nên thường xuyên mua một phần tư trái mang trở về, cắt thành từng cái từng miếng một để cô ăn cho đỡ thèm.
Thành tích của cô bình thường, không tốt cũng không tệ, cô thuộc loại trung bình mà giáo viên không thể để ý nhất, nhưng ngay cả trình độ trung bình như vậy, Bạch Tiểu Đường phải cố gắng hết sức mới duy trì được.
“Ở nhà có dưa hấu, cái điều khiển từ xa để chuyển kênh TV ở kia, đôi khi không quá linh hoạt, cậu phải bấm thêm vài lần nó mới hoạt động” Cô giống như một giáo viên kiên nhẫn chỉ dạy từng bước: “Cậu ngồi đây xem TV nghỉ ngơi một lát đi, tớ đi làm bài tập về nhà” ”Nguyên Lân từ chối cho ý kiến, Bạch Tiểu Đường đi vào phòng, ngồi ở trước bàn học, sau đó lấy sách vở và sách bài tập bày trên bàn.
Cửa sổ hướng về phía mặt trời, mặc dù bị rèm che chắn nhưng ánh nắng chói chang vẫn xuyên vào căn phòng cũ kỹ, làm cho trên mặt thiếu nữ nổi lên một tầng lông tơ mềm mại đều trở nên rõ ràng có thể thấy được.
Nguyên Lân từ chối cho ý kiến, Bạch Tiểu Đường đi vào phòng, ngồi ở trước bàn học, sau đó lấy sách vở và sách bài tập bày trên bàn.
Chữ của cô nhỏ như con kiến, đôi khi viết nhanh sẽ dinh thành một khối, giống như một quả bóng vừng đen nhỏ.
“Đây là chữ gì vậy?”“Cậu viết đi.
” Anh nhàn nhã nhấc chân lên, “Tôi ngồi đây nghỉ ngơi.
”
Giọng nói của Nguyên Lân đột nhiên vang lên từ phía sau, Bạch Tiểu Đường lúc này mới phát hiện anh không biết đã theo cô vào phòng lúc nào, còn chưa kịp quay đầu hỏi, cảm giác đỉnh đầu tối sầm lại.
Editor: Tlinh + Beta: Linh, Amouriel
Chỉ thấy một tay chàng trai chống lên mặt bàn, tay kia vòng qua cơ thể cô, vòng quanh cô trong lãnh địa của mình, sau đó cằm đặt ở đỉnh đầu cô: “Sao chữ của cậu viết nhỏ vậy, như con kiến ấy’’Chỉ thấy một tay chàng trai chống lên mặt bàn, tay kia vòng qua cơ thể cô, vòng quanh cô trong lãnh địa của mình, sau đó cằm đặt ở đỉnh đầu cô: “Sao chữ của cậu viết nhỏ vậy, như con kiến ấy’’
Bạch Tiểu Đường rụt cổ định trốn, nhưng Nguyên Lân lại hạ xuống như đang ở trong thang máy, đến khi ép Bạch Tiểu Đường thành một con rùa nhỏ cuộn tròn trên ghế anh mới cảm thấy hài lòng đứng dậy kéo một cái ghế đến bên cạnh cô ngồi xuống.
Cô biết mình không đủ thông minh để có thể so sánh với các bạn trong lớp nên chỉ có thể chăm chỉ hơn, cũng may khả năng tập trung của cô cũng không tệ lắm, một khi chìm vào trong học tập sẽ hoàn toàn không chú ý tới mọi người xung quanh
“Cậu viết đi.
” Anh nhàn nhã nhấc chân lên, “Tôi ngồi đây nghỉ ngơi.
”Bạch Tiểu Đường ngồi gập người trên bàn làm học, hai cặp vú sữa tròn trịa trên ngực mềm nhũn đặt ở mép bàn, một chỗ lõm bị góc phải của bàn ép ra mà biến đổi hình dạng.
Sao người này càng ngày càng kỳ lạ thế nhỉ ?Chữ của cô nhỏ như con kiến, đôi khi viết nhanh sẽ dinh thành một khối, giống như một quả bóng vừng đen nhỏ.
Bạch Tiểu Đường lẩm bẩm trong lòng, nhưng ngoài miệng lại không dám nói cái gì, chỉ đành ngoan ngoãn bắt đầu làm bài tập.
Thành tích của cô bình thường, không tốt cũng không tệ, cô thuộc loại trung bình mà giáo viên không thể để ý nhất, nhưng ngay cả trình độ trung bình như vậy, Bạch Tiểu Đường phải cố gắng hết sức mới duy trì được.
Nguyên Lân cầm điện thoại di động chơi một hồi, Bạch Tiểu Đường đã quên bên cạnh có một người như vậy, cúi đầu tập trung giải bài toán môn mà cô kém nhất, thỉnh thoảng hai hàng lông mày nhỏ nhíu lại cùng một chỗ, sắp dính chặt vào cả nhau.
Cô biết mình không đủ thông minh để có thể so sánh với các bạn trong lớp nên chỉ có thể chăm chỉ hơn, cũng may khả năng tập trung của cô cũng không tệ lắm, một khi chìm vào trong học tập sẽ hoàn toàn không chú ý tới mọi người xung quanhSao người này càng ngày càng kỳ lạ thế nhỉ ?Thỉnh thoảng cô nhẹ nhàng đọc câu hỏi, sau đó khi suy nghĩ phương pháp giải đề sẽ phát ra âm thanh chần chờ ngay cả chính mình cũng không nhận ra được.
“Đây là chữ gì vậy?”
Nguyên Lân cầm điện thoại di động chơi một hồi, Bạch Tiểu Đường đã quên bên cạnh có một người như vậy, cúi đầu tập trung giải bài toán môn mà cô kém nhất, thỉnh thoảng hai hàng lông mày nhỏ nhíu lại cùng một chỗ, sắp dính chặt vào cả nhau.
Cửa sổ hướng về phía mặt trời, mặc dù bị rèm che chắn nhưng ánh nắng chói chang vẫn xuyên vào căn phòng cũ kỹ, làm cho trên mặt thiếu nữ nổi lên một tầng lông tơ mềm mại đều trở nên rõ ràng có thể thấy được.
Thỉnh thoảng cô nhẹ nhàng đọc câu hỏi, sau đó khi suy nghĩ phương pháp giải đề sẽ phát ra âm thanh chần chờ ngay cả chính mình cũng không nhận ra được.
“Ở nhà có dưa hấu, cái điều khiển từ xa để chuyển kênh TV ở kia, đôi khi không quá linh hoạt, cậu phải bấm thêm vài lần nó mới hoạt động” Cô giống như một giáo viên kiên nhẫn chỉ dạy từng bước: “Cậu ngồi đây xem TV nghỉ ngơi một lát đi, tớ đi làm bài tập về nhà” ”
Khối rubik nhỏ trong tay Nguyên Lân nhất thời trở nên có chút vô vị, anh dựa lưng vào tường nhìn Bạch Tiểu Đường làm bài trắc nghiệm, nhìn cô loay hoay trong biển câu hỏi, cảm thấy rất thú vịBây giờ là đầu mùa hè, dưa hấu khá đắt, bà cụ tiếc không muốn mua nguyên cả quả, nhưng biết Bạch Tiểu Đường thích ăn, cho nên thường xuyên mua một phần tư trái mang trở về, cắt thành từng cái từng miếng một để cô ăn cho đỡ thèm.
Ánh mắt anh liếc qua Bạch Tiểu Đường, nhìn chằm chằm mấy tàn nhang nhỏ trên mặt cô một lát, rồi ánh mắt nhảy xuống cổ áo cô dừng một chút, sau đó đi xuống là bộ ngực tròn trịa đầy đặn của thiếu nữ.
Bạch Tiểu Đường ngồi gập người trên bàn làm học, hai cặp vú sữa tròn trịa trên ngực mềm nhũn đặt ở mép bàn, một chỗ lõm bị góc phải của bàn ép ra mà biến đổi hình dạng.
Mà trong lúc ép, vải cotton dán chặt vào làn da thiếu nữ thành thật hiện ra đường nét của nội y, khiến Nguyên Lân dễ dàng ở trong đầu tưởng tượng được hai miếng mút đồ lót kia làm sao chứa đầy bầu ngực đầy đặn của cô, còn vừa vặn không chừa một chút khe hở nào nữa chứ.
Nghĩ đến đó, tay anh bắt đầu ngứa
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");