Tên Hán Việt: Tha hại phạ, tha trang đích (Hắn sợ hãi, hắn trang) (hắn sợ hãi, là giả vờ) Thể loại: Vườn trường, Niên thượng, Chủ thụ, Ngọt văn, Cận thủy lâu đài, 1v1, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 97 chương Nguồn: Wikidich
Văn án
Nhà Ôn Tư Nguyên vừa có một chàng trai dọn vào ở, là cậu em họ của bạn tốt hồi xưa.
Cậu nhóc này nhìn non nót, đôi mắt cong cong lúc nào cũng như đang cười, tốt tính, lễ phép, dễ ở chung, có điều là đôi khi bất cẩn, sơ ý.
Ví dụ như cậu thường xuyên tắm rửa quên mang quần áo, cho nên sau khi tắm xong luôn nhờ Ôn Tư Nguyên giúp cậu lấy.
Ví dụ như cậu thay quần áo luôn không nhớ rõ phải đóng cửa, mặc dù Ôn Tư Nguyên không ở nhà thường xuyên, nhưng cũng trong lúc vô tình bắt gặp qua vài lần.
Em họ còn có chút sơ ý, khi ra ngoài, trời mưa to lại quên đóng cửa sổ phòng, cho nên ban đêm khi trở về, chăn giường ướt hết, không có chỗ ngủ, nên đành phải ôm gối, đáng thương mà chen nửa người, đến cửa phòng ngủ Ôn Tư Nguyên, tràn ngập áy náy, cẩn thận hỏi: “Anh Nguyên, chăn giường trong phòng em bị mưa làm ướt, đêm nay có thể ở lại phòng anh được không?”
Ngoài ra, người em họ này có vẻ hơi nhát gan.
Sợ xem phim ma, sợ đêm dông bão, một số côn trùng bay trong nhà cũng sẽ sợ hãi rất lâu không dám nhúc nhích.
Vì vậy trong đêm giông bão khi đang xem phim ma lại xuất hiện côn trùng bay, thanh niên lại một lần nữa ôm gối, xuất hiện ở cửa phòng Ôn Tư Nguyên.
Thanh niên mặc chiếc áo thun ngắn tay rộng thùng thình, thật cẩn thận nằm xuống bên cạnh giường Ôn Tư Nguyên, lại ở trong đêm khuya giữa tiếng sấm nổ vang, cậu nhích từng chút một, giống như một tên trộm lẻn chui vào trong lòng Ôn Tư Nguyên.
Sau một thời gian ở chung, ấn tượng của Ôn Tư Nguyên đối với người em họ này đã không còn nhiều dừng lại ở tính cách con cừu nhỏ thiện lương nhát gan.
Cho đến một đêm giông bão nào đó, anh đi công tác về sớm một ngày, vô tình nhìn thấy từng ở đêm dông tố sợ tới mức trốn vào trong lòng anh, hơn nữa xem phim kinh dị cũng phải lấy gối che lại, đang tựa lưng vào sô pha cùng biểu cảm thích ý, bình tĩnh vô cùng ở trong bóng tối xem hình ảnh đẫm máu và khủng bố trên TV.
Đúng lúc này có người gọi điện thoại tới cho em họ, thanh niên cầm lấy điện thoại, tùy tay đặt điện thoại lên bàn, rồi bật loa ngoài.
Trong điện thoại truyền ra một giọng nam: “Anh Minh, em nghe người ta nói tuần trước ba người kia bị anh đánh vào bệnh viện, thứ hai tuần sau muốn tìm người vây đánh anh.”
Thanh niên ở trước mặt Ôn Tư Nguyên thẹn thùng cười trước nay, đang ngửa người dựa vào sô pha cười nhạt, giọng điệu mang theo Ôn Tư Nguyên chưa bao giờ nghe được, tùy ý ngông cuồng: “Vây tôi? Wifi trong bệnh viện dùng tốt quá, một tuần chắc là không đủ để bọn chúng ở?”
Ôn Tư Nguyên nghe thanh niên nói, nhớ tới một tuần trước, thanh niên bị rách khóe miệng cúi đầu ở trước mặt anh, vẻ mặt ủy khuất bị khi dễ cũng không dám nói, hốc mắt đỏ hoe giọng run rẩy hỏi anh: “Anh Nguyên, anh có thể giúp em bôi thuốc lên không? Em không dám tự bôi, em…… Sợ đau.”
♤ Giả heo ăn thịt hổ Thụ x ngây thơ chậm chạp lão nam nhân Công
Nhiều tuổi, kém bảy tuổi, đều là mối tình đầu
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ngô Lộc Minh; Ôn Tư Nguyên ┃
Một câu tóm tắt: Mưa lớn, sấm sét dữ dội, nguyên ca ơi, ta sợ
Lập ý: Sẽ luôn có nhiều điều không có trong kế hoạch một cuộc đời con người.