Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Cái gì? Thái Hậu triệu cục cưng vào cung làm bạn?” Tát Hoàn nhìn vị thái giám thân cận của Thái Hậu từ hoàng cung đến, kinh ngạc hỏi.
Thái Hậu vì sao đột nhiên triệu cục cưng tiến cung? Thái Hậu chưa bao giờ gặp qua cục cưng a! Chiêu này của Thái Hậu rất đột nhiên, rất ngoài ý muốn, hắn nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.
“Ninh Vương gia, nô tài là phụng theo ý chỉ của Thái Hậu, thỉnh giao Tiểu Vương gia cho nô tài, nô tài mới có thể trở về báo cáo kết quả công tác.” Vương công công dùng giọng vịt kêu nói, vẻ mặt cung kính.
Tát Hoàn gắt gao cau mày, cục cưng bị rơi xuống hồ, cảm xúc vừa mới ổn định, hiện tại Thái Hậu đột nhiên triệu bé tiến cung, không biết là vì cái gì.
“Vương công công, ngươi có biết Thái Hậu vì sao muốn cục cưng tiến cung không?” Không nghĩ ra liền trực tiếp hỏi, lòng hắn tràn đầy lo lắng, hắn biết Thái Hậu vẫn không chịu tiếp nhận cục cưng, vậy mà lần này lại triệu cục cưng tiến cung.
Vương công công cười cười, trực tiếp nói cho hắn: “Là Tam Vương gia đến cầu Thái Hậu, Tam Vương gia nói cho Thái Hậu chuyện Tiểu Vương gia bị người ta đẩy xuống hồ, ngài ấy lo lắng trong Ninh Vương phủ còn có kẻ muốn gia hại Tiểu Vương gia, vì thế cầu Thái Hậu triệu Tiểu Vương gia vào cung, chính là muốn cho Thái Hậu bảo hộ Tiểu Vương gia.” Vương công công đối nội tình rất là rõ ràng, thong thả kể hết cho hắn.
“Cám ơn Vương công công, bổn vương gia đã biết.” Tát Hoàn sáng tỏ gật gật đầu, nguyên lai là chủ ý của Tát Nhãn, hắn lo lắng cục cưng ở trong vương phủ của mình, nên mới nhờ Thái Hậu hỗ trợ.
“Vậy thỉnh Tiểu Vương gia đến cùng nô tài hồi cung đi, Thái Hậu còn chờ Tiểu Vương gia và nô tài a.” Vương công công cười nói.
Tát Hoàn gật đầu đồng ý, hắn nghĩ nếu được ở cạnh mẫu hậu cũng là một chuyện tốt, cục cưng đáng yêu như vậy, nhất định sẽ khiến Thái Hậu vui, Thái Hậu nhất định sẽ thích bé, này cũng là một cơ hội.
“Người tới, gọi Tiểu Vương gia lại đây.” Hắn triệu nha hoàn đi gọi cục cưng, sau đó lại dặn dò tổng quản: “Thưởng cho công công. Thuận tiện thu thập vài món quần áo cho Tiểu Vương gia.”
Tổng quản lập tức xuất ra vài đĩnh ngân lượng đặt vào tay Vương công công. Vương công công mừng rỡ, cười đến miệng không khép được. “Vương gia yên tâm, nô tài sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Vương gia.” Lấy tiền của người, thay người tiêu tai, loại sự tình này hắn đã sớm trải qua không biết bao nhiêu lần.
Chỉ chốc lát sau, cục cưng đi tới rồi, vừa vào đại sảnh liền hấp tấp vọt vào lòng Tát Hoàn, làm nũng nói: “Phụ vương, phụ vương tìm cục cưng làm gì nha?”
“Phụ vương muốn đưa con tiến cung, chơi với hoàng thái thái, được không?” Tát Hoàn ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu nhỏ của bé, hòa ái dễ gần nói.
Hoàng thái thái? Bé đây là lần đầu nghe nói, bất quá vì sao bé phải đi? “Phụ vương, vì sao phải chơi với hoàng thái thái?” Bé tò mò hỏi.
Tát Hoàn bị hỏi nghẹn, nghĩ nghĩ, hắn mới nói: “Bởi vì hoàng thái thái không có người chăm sóc, nên hoàng thái thái không có ai để chơi, phụ vương biết cục cưng là ngoan nhất, cho nên nhờ cục cưng đến chơi với hoàng thái thái, làm cho bà vui vẻ.”
Bé vừa nghe liền hiểu, bé cảm thấy chuyện này cũng giống như những khi bé chơi với Quý mẹ, giờ chỉ khác là bé đến chơi với hoàng thái thái. Vì thế, bé thực nhu thuận gật gật đầu: “Phụ vương, cục cưng sẽ đến chơi với hoàng thái thái, sẽ không để hoàng thái thái buồn.”
“Cục cưng thực ngoan.” Tát Hoàn khích lệ, cảm thấy trong lòng khổ sở, cư nhiên để một đứa nhỏ chạy ngược chạy xuôi, trải qua đủ loại khổ.
Bé chính là cười tủm tỉm nhìn hắn, rúc vào trong lòng hắn. “Phụ vương, cục cưng sẽ nhớ phụ vương, cục cưng cũng sẽ nhớ ca ca.”
Tát Hoàn không nói gì gật gật đầu, luyến tiếc nói: “Cục cưng, phụ vương mỗi ngày đều đến thăm con được không?”
Bé nhu thuận gật đầu.
Sau đó, Vương công công dẫn bé rời đi, chậm rãi xuất phát hướng về hoàng cung.