Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 552
“Tên nghèo này thật sự khiến người ta kinh ngạc! Nhưng cho dù biết đánh chút ít thì có lợi ích gì đâu? Nghèo hèn thì vẫn chỉ là nghèo hèn mà thôi!”
“Vẫn là Nghiêm Học Văn nhà mình lợi hại, ngay cả nhân vật như Trình đại sư cũng quen biết, đó mới là nhân vật lớn thật sự!”
Thật ra, khiếp sợ nhất phải kể đến huấn luyện viên.
Dù sao, thực lực càng cao thì càng có thể hiểu rõ sức mạnh vừa rồi của Trình Kiêu đáng sợ cỡ nào!
Có thể đánh một người bay xa mười mấy mét, vậy sức mạnh cần dùng phải tăng biết bao nhiêu lần. Bởi vậy, huấn luyện viên hiểu rõ cú đấm kia có sức mạnh to lớn như thế nào nhất!
“Rốt cuộc nhóc con này làm thế nào!” Huấn luyện viên tự hỏi, cho dù ông ta luyện cả đời cũng không làm được.
Ánh mắt Trình Kiêu từ từ dời đến trên người huấn luyện viên, anh không quên lúc trước huấn luyện viên thiên vị Liễu Tinh như thế nào.
“Đến lượt ông.” Trình Kiêu mặt không cảm xúc, thản nhiên nói ra ba chữ, thái độ này giống như hoàn toàn không coi huấn luyện viên ra gì.
Toàn bộ bạn học bỗng nhiên sững sờ, vừa rồi huấn luyện viên nói nếu Cố Tu Nhiễm thua thì ông ta sẽ đích thân ra tay dạy bảo Trình Kiêu.
Bây giờ, Trình Kiêu chủ động khiêu chiến huấn luyện viên rồi.
Các bạn học lại sôi trào.
“Cậu ta thật sự muốn đánh với huấn luyện viên à! Nhóc con này điên rồi sao?”
“Ngang ngược, quá ngang ngược, cho rằng đánh bại Cố Tu Nhiễm và Liễu Tinh là có thể không coi huấn luyện viên ra gì.”
“Trình Kiêu thật sự quá ngông cuồng!”
Trương Tư Tổ còn chưa kịp đi đến chúc mừng Trình Kiêu thì vui mừng đã biến thành hoảng sợ.
“Thần Côn, tôi không nghe nhầm đấy chứ! Trình Kiêu muốn khiêu chiến huấn luyện viên?”
“Không nghe nhầm, mẹ nó tôi cũng nghe thấy rồi.” Dương Thiên Hữu cũng choáng váng.
“Huấn luyện viên, đây chính là huấn luyện viên đó! Liễu Tinh rất mạnh, Cố Tu Nhiễm cũng rất lợi hại, nhưng so với huấn luyện viên, bọn họ còn chưa đủ tư cách đâu! Trình Kiêu điên rồi sao?” Trương Tư Tổ tỏ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Tảng Đá không nghĩ nhiều như vậy, cảm kích nhìn Trình Kiêu, anh ta biết chắc chắn là Trình Kiêu không vừa mắt chuyện vừa rồi huấn luyện viên thiên vị Liễu Tinh, cho nên muốn đòi lại công bằng giúp anh ta.
“Trình Kiêu, cảm ơn cậu!” Tảng Đá thầm nhủ trong lòng, lời nói tình cảm như vậy, Thạch Đầu ngượng ngùng không dám nói ra khỏi miệng.
Sắc mặt Điền Thúy Thúy vốn đang khó coi, thấy vậy chợt lộ vẻ mừng như điên: “Ha ha, đúng là tốt quá rồi! Vậy mà cậu ta lại khiêu chiến huấn luyện viên! Đúng là không ngừng tự tìm đường chết!”
Vương Vũ Hàm cũng lộ vẻ vui mừng, nhìn Cố Tu Nhiễm nói: “Cậu Cố, cậu đừng nóng giận, đồ bỏ đi Trình Kiêu kia cực kỳ ngông cuồng, vậy mà lại muốn khiêu chiến huấn luyện viên! Chắc chắn huấn luyện viên sẽ ra tay dạy dỗ cậu ta, chúng ta cứ chờ xem kịch vui thôi!”
Cố Tu Nhiễm hơi nheo mắt lại, cú đấm vừa rồi của Trình Kiêu khủng bố cỡ nào, anh ta là người rõ ràng nhất.
Huấn luyện viên thật sự có thể đánh thắng Trình Kiêu sao?