Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 561
Đáng hận nhất là Trương Manh và Y Linh đều là hoa khôi của trường, nhưng bây giờ Trương Manh lại bị ép cho không bằng Y Linh.
“Hừ, có gì đặc biệt hơn người đâu? Nếu bà đây học nhảy, tuyệt đối sẽ nhảy đẹp hơn cô!” Trương Manh nhìn Y Linh trên sân khấu, trong lòng oán thầm.
Trên sân khấu, Y Linh đang muốn đi xuống, Vương Vũ Hàm đột nhiên vừa cười vừa nói: “Chờ đã, chờ đã, Y Linh em chưa thể đi được!”
“Cậu Cố cũng phải ở lại. Sau đây, chúng ta còn có một hoạt động nhỏ.”
Nghe nói còn có hoạt động, Cố Tu Nhiễm liếc nhìn Y Linh bên cạnh. Ánh mắt cậu Cố lập tức chìm sâu vào đó, hình như không có cách nào dời đi được.
Dưới sân khấu, một đám bạn học nghe còn có hoạt động, cảm xúc mọi người đều lập tức tăng vọt, lớn tiếng hô lên.
“Hoạt động gì?”
“Đúng vậy, hoạt động gì thế? Cô đừng úp úp mở mở nữa!” Rất nhiều học sinh lại hô lên.
Vương Vũ Hàm nhìn thấy ánh mắt Cố Tu Nhiễm nhìn về phía Y Linh, trong lòng lập tức dâng lên một cơn ghen mãnh liệt.
Chẳng qua, cô ta biết bây giờ không phải là lúc ghen tuông.
Vương Vũ Hàm nhìn đám khán giả đang sục sôi phía dưới, mỉm cười nói với giọng điệu ngọt ngào: “Sự kết hợp của cậu Cố và Y Linh vừa rồi quả thật quá tuyệt vời. Tôi xem cũng thấy không đủ, không biết mọi người có thấy đủ không?”
“Chuyện đó còn phải hỏi sao? Điệu nhảy đẹp như vậy, tôi xem cả đời vẫn không đủ!”
“Nếu có thể xem Y Linh nhảy múa mỗi ngày, cho dù có bảo tôi không ăn cơm tôi cũng chịu.”
Căn bản không cần dạy, các học sinh phía dưới đều đồng loạt trả lời chỉnh tề.
Y Linh hơi ngượng, trên mặt xinh đẹp thoáng ửng hồng, khẽ cúi đầu.
Cố Tu Nhiễm từ phía sau chầm chậm đi lên, đứng sát bên cạnh Y Linh. Nhưng ánh mắt anh ta vẫn luôn nhìn Y Linh, dường như mọi người xung quanh đều không tồn tại vậy. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nữ sinh khuynh thành tuyệt thế, nam sinh cao lớn đẹp trai giống như kim đồng ngọc nữ.
Tâm trạng Vương Vũ Hàm càng tệ hơn, nhưng trên mặt vẫn tươi cười cởi mở: “Nếu mọi người thích sự kết hợp giữa cậu Cố và Y Linh như vậy, có muốn bọn họ lại múa một bài không?”
Y Linh nghe vậy thì vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Vương Vũ Hàm, hơi hoang mang.
Mỗi điệu múa đều cần phải tập luyện rất lâu. Cô chỉ biết múa có mỗi bài biểu diễn này, bây giờ Vương Vũ Hàm đột nhiên muốn thêm một điệu múa, Y Linh không chuẩn bị, lo lắng sẽ xảy ra vấn đề
Các học sinh phía dưới còn đang hồi tưởng lại kỹ thuật múa uyển chuyển của Y Linh, còn có tiếng nhạc đệm tuyệt vời bằng dương cầm của Cố Tu Nhiễm. Nếu có thể để hai người cùng múa một bản, các học sinh chắc chắn sẽ giơ hai tay đồng ý.
“Được, được, lại thêm một bản, thêm một bản nữa đi!”
“Tốt quá, vừa rồi tôi bị vẻ xinh đẹp của nữ thần làm cho ngây người, căn bản quên mất xem nữ thần nhảy. Lần này tôi nhất định phải mở to mắt, nhìn thật kỹ.”