Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 662
“Trợ lý Lưu, đây là mấy người bạn của tôi!” Cầm Thú chỉ vào mấy người phía Trương Tư Tổ, giới thiệu họ với trợ lý Lưu.
Lưu Tiểu Cáp gật đầu, ánh mắt lướt qua nhóm Trình Kiêu.
“Không tệ, mọi người cố lên.” Lưu Tiểu Cáp cười khích lệ.
“Cảm ơn trợ lý Lưu, không ngờ cô lại gần gũi dễ gần thế này!” Trương Tư Tổ nịnh nọt.
“Trợ lý Lưu, đây là chút thành ý của các sinh viên, cô nhất định phải nhận lấy.” Trương Tư Tổ đưa quà bằng cả hai tay tới trước mặt Lưu Tiểu Cáp, nịnh nọt nói.
Vốn tưởng Lưu Tiểu Cáp sẽ từ từ chối, chậm trễ một chút thời gian, nhưng không ngờ cô ta lại tươi cười nhận lấy.
Dương Thiên Hữu, Lôi Công và Tảng Đá cũng nhân cơ hội này tặng quà luôn, chỉ có Trình Kiêu và Y Linh là không có động tĩnh gì.
Cầm Thú không ngừng nháy mắt với Trình Kiêu, Trình Kiêu lại như không nhìn thấy, nheo mắt không để ý tới trợ lý Lưu.
Lưu Tiểu Cáp cười nhẹ, không nhìn ra vui mừng hay tức giận.
Cầm Thú vội nói: “Trợ lý Lưu đừng giận, đầu óc bạn tôi hơi có vấn đề. Nếu cô có kịch bản của kẻ ngốc thì cứ giao cho cậu ấy, đảm bảo phù hợp!”
“Không sao, người trẻ tuổi hơi ngông cuồng, tôi hiểu.” Lưu Tiểu Cáp tỏ ra rất rộng lượng, dường như không để bụng thái độ không coi ai ra gì của Trình Kiêu.
“Được rồi, mấy người các cậu cố lên, tôi ra ngoài đi dạo đây.” Lưu Tiểu Cáp nói xong thì bước sang khu vực khác.
Trước khi đi, Cố Tu Nhiễm cười khẩy nhìn Trình Kiêu và Y Linh, trong nụ cười có vẻ mỉa mai.
“Trình Kiêu, cậu sao thế?” Cầm Thú khó hiểu hỏi.
Trình Kiêu hờ hững đáp: “Không có gì, chỉ là không ưa vẻ mặt giả tạo của cô ta thôi.”
“Ầy, tính này của cậu sau này sẽ phải chịu thiệt lắm đấy. Ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu mà.” Trương Tư Tổ khuyên.
“Y Linh, sao cô cũng không tặng?” Cầm Thú cau mày hỏi.
Y Linh cười bảo: “Tôi cảm thấy vai diễn dựa vào tặng quà để có được thì thôi không cần.”
“Cô… Bảo sao hai người lại thành một đôi, cuối cùng hôm nay tôi cũng biết được lý do.” Cầm Thú cạn lời.
“Yên tâm đi, chẳng phải trợ lý Lưu cũng không trách tôi và Trình Kiêu không tặng quà đấy sao? Tôi tin vào sự công bằng của buổi tuyển chọn lần này.” Y Linh vẫn hồn nhiên và dễ thương như vậy.
Lưu Tiểu Cáp đi vòng quanh rồi quay trở lại sân khấu.
Sau đó, hai nhân viên đột nhiên đến chỗ nhóm Trình Kiêu.
“Xin lỗi mọi người, hình tượng của mọi người không phù hợp với vai diễn lần này của chúng tôi, xin mọi người hãy về cho.”
Nhóm Trương Tư Tổ choáng váng.
“Này, tại sao lại thế? Chúng tôi có chỗ nào không hợp?”
“Đúng thế, quà các anh cũng đã nhận rồi, bây giờ lại bảo chúng tôi đi về là thế nào?”