Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 672
Cố Tu Nhiễm bị vả mặt đôm đốp, khuôn mặt vốn đẹp trai đã biến thành màu gan heo: “Dương Oánh, cho dù chúng tôi tìm quan hệ thì sao chứ? Bây giờ có ai không cần quan hệ! Cô dựa vào cái gì kéo chúng tôi vào sổ đen!”
“Còn nữa, nhà họ Cố tôi không sợ cô!” Cố Tu Nhiễm kiêu ngạo nói.
Dương Oánh nhìn Cố Tu Nhiễm, lạnh lùng nói: “Mặc dù thực lực của nhà họ Cố không tệ, nhưng nhà họ Cố còn chưa duỗi được đến ngành giải trí, càng không quản được Dương Oánh tôi.”
“Chị Phượng, đi làm đi!” Dương Oánh chẳng hề nể mặt.
“Được.” Trần Tê Phượng lập tức gọi điện thoại sắp xếp.
Điền Thúy Thúy sốt ruột, cô ta không giống Trương Manh và Vương Vũ Hàm, Vương Vũ Hàm yêu thích si mê Cố Tu Nhiễm, gia thế cũng không tệ, vứt bỏ cơ hội lần này cũng chẳng sao.
Trương Manh là một trong những hotgirl, gia thế còn tốt hơn Vương Vũ Hàm, càng không cần phải nói.
Nhưng cô ta không giống vậy, gia thế của cô ta bình thường, toàn bộ đều nhờ trù tính mới đi từng bước đến ngày hôm nay, bất kỳ cơ hội nào cô ta cũng muốn nắm bắt.
“Cô Dương, cô hiểu lầm rồi, tôi không cùng nhóm với bọn họ! Tôi là fan hâm mộ của cô, cô không thể kéo tôi vào sổ đen!” Dưới tình thế cấp bách, Điền Thúy Thúy cũng bất chấp đắc tội với Cố Tu Nhiễm.
Cố Tu Nhiễm tức giận nhìn Điền Thúy Thúy, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng khinh bỉ.
Dương Oánh liếc nhìn Điền Thúy Thúy, sau đó nhìn về phía Trình Kiêu, dường như đang trưng cầu ý kiến của Trình Kiêu.
Điền Thúy Thúy trưng ra dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu, gần như các nam sinh nhìn thấy đều sẽ sinh lòng thương tiếc với cô ta.
“Trình Kiêu, lúc trước là tôi có lỗi với cậu, nhưng tôi đã bị trừng phạt rồi, hi vọng cậu có thể tha thứ cho tôi!”
“Đối với tôi thì buổi thử vai lần này là cơ hội rất quan trọng, tôi không muốn mất đi, mong cậu giúp đỡ tôi một chút, được không?”
Trình Kiêu im lặng không nói, thậm chí chẳng thèm liếc nhìn Điền Thúy Thúy, giống như cô ta hoàn toàn không tồn tại. Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Trương Tư Tổ lộ vẻ ghét bỏ, tức giận nói: “Trình Kiêu, cậu tuyệt đối đừng bị người phụ nữ này lừa, khi cô ta cần cậu thì tỏ vẻ yếu đuối mỏng manh, mà khi không cần thì sẵn sàng giơ chân đá văng cậu. Loại phụ nữ lòng dạ rắn rết này căn bản sẽ không thật lòng với cậu.”
Mấy người Lôi Công cũng căng thẳng nhìn Trình Kiêu, sợ anh mềm lòng lại bị Điền Thúy Thúy lừa gạt.
Dù sao, Trình Kiêu đã bị lừa hai năm, quá nhiều tiền án.
Trình Kiêu nhìn về phía Dương Oánh: “Hôm nay cảm ơn cô giải vây giúp tôi, muốn tôi làm gì, cô cứ nói!”
Dương Oánh khiêm tốn nói: “Ngài Trình có ơn lớn với tôi, chút chuyện nhỏ tiện tay làm thôi, không cần nhắc đến. Sao tôi dám dùng việc này yêu cầu ngài Trình làm gì?”
“Nếu như về sau cần vai diễn gì thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi sẽ sắp xếp, đảm bảo khiến ngài Trình hài lòng!”
Trình Kiêu khẽ cười một tiếng: “Nếu như cô không có việc gì, vậy tôi phải đi rồi.”
“Ngài Trình, xin đợi đã!” Dương Oánh vội hô lên: “Tôi quả thật có chuyện cần ngài Trình giúp đỡ.”
“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, ngài Trình có thể đi một chuyến đến phòng nghỉ với tôi không?”