Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mà bây giờ nghe Lâm Hàn nói, sắc mặt gia chủ ba quý tộc lại càng không tốt, đùa gì vậy, để bọn họ kiểm tra thêm lượt nữa ư? Kiểm tra thêm nữa thì bao nhiêu cao thủ của Vùng Xám Thiên Kinh cũng tổn thất gần hết, đến lúc ấy dù Lâm Hàn muốn làm gì họ cũng không ngăn cản được, ngoài việc phối hợp thì không làm được gì nữa, dù sao khoảng cách với thực lực tuyệt đối rõ rành rành ra đó.
Mà những lời này của Lâm Hàn, kết hợp với những quyết định ngu ngốc mà họ đã đưa ra lúc trước, bây giờ không nghi ngờ gì nữa là anh đang giễu cợt họ, mang họ ra làm trò cười.
Nhưng lúc này gia chủ của ba quý tộc lại càng không dám khiến mối quan hệ với Lâm Hàn trở nên quá gượng gạo.
Lúc trước không biết thực lực thật sự của Lâm Hàn, bọn họ đã kiêng dè anh vì lo lắng anh sẽ nhắm vào một trong số họ.
Còn bây giờ, gần năm trăm cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, đừng nói đối phó một quý tộc, cho dù đối phó ba quý tộc thì với họ mà nói cũng rất dễ dàng, có thể trực tiếp tiêu diệt bọn họ mà họ không phản kháng nổi.
Cho nên lúc này cho dù trong lòng bọn họ hận Lâm Hàn thì ngoài mặt vẫn không dám đắc tội dù chỉ một chút.
“Không cần, không cần, chúng tôi kiểm tra xong rồi, toàn bộ đều là cao thủ, đều phù hợp với quy định. Cậu Lâm hoàn toàn có tư cách tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này”, ông Khương vội vàng nói.
“Đúng đó, đúng đó, cậu Lâm hoàn toàn có đủ tư cách để tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này. Trước đây chúng tôi không tin cậu cũng chỉ vì phải làm theo quy tắc thôi chứ không phải vì cố ý nhắm vào cậu đâu, mong cậu đừng để bụng”, gia chủ nhà họ Khổng cũng nhanh miệng nói tiếp.
Gia chủ nhà họ Chu thấy hai gia chủ còn lại đều đã tỏ thái độ thì nào dám chậm chạp, ông ta cũng vội vã cười xoà nói: “Cậu Lâm à, sau này mọi người đều là thế lực thuộc Vùng Xám Thiên Kinh, mong được cậu giúp đỡ trong nhiều mặt”.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã thấy dáng vẻ nhún nhường của gia chủ ba quý tộc, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.
Đó là gia chủ của quý tộc – thế lực hàng đầu Hoa Hạ đó! Bình thường là nhân vật lớn thực thụ, cao ngạo không ai bằng, nhưng bây giờ lại kính trọng Lâm Hàn như thế.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã tuy cười thầm nhưng lại không vui.
Dù sao tình hình hiện tại, Lâm Hàn và Tiêu Nhã đã dự đoán dựa theo các tình huống khác nhau, sau đó chuẩn bị kế hoạch ứng phó khác nhau theo từng tình huống.
Bây giờ ba gia chủ của quý tộc lại khách sáo với Lâm Hàn như thế, hiển nhiên là đã phát hiện ra kế hoạch của anh nên mới vậy.
Còn về việc tiếp tục tiến hành kiếm tra đương nhiên là không thể nữa.
Nhưng điều này cũng nằm trong dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, những quyết định lúc trước của ba gia chủ kia nhìn có vẻ rất ngu ngốc, chủ yếu là vì ít thông tin, lựa chọn mà bọn họ cho rằng cực kỳ đúng đắn, trong mắt Lâm Hàn và Tiêu Nhã lại cực kỳ ngu ngốc.
Tuy ba gia chủ dần dần không theo kịp thời đại, nhưng năng lực vẫn có, trong thời gian ngắn cũng đã đoán ra được đại khái kế hoạch của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, vậy nên mới sợ hãi hai người đến thế.
Nhưng nếu đã che giấu, Lâm Hàn và Tiêu Nhã tiếp tục làm theo kế hoạch là được.
“Vậy được rồi, cảm ơn các vị, nhưng giờ cũng đã muộn, xem ra hội nghị quý tộc chỉ có thể để mai tiếp tục thôi”, Lâm Hàn khẽ gật đầu.
“Đúng thế”, ông Khương