Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chàng Rể Vô Song Full Dịch
  3. Chương 505
Trước /922 Sau

Chàng Rể Vô Song Full Dịch

Chương 505

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 505: Từ chối

"Vợ sắp cưới?"

Lâm Hàn bất lực, khẽ lắc đầu: "Thưa công chúa, tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa tôi rất yêu vợ tôi".

"Vậy thì sao chứ?"

Elizabeth Luna không thèm để ý chút nào, đáy mắt hiện lên tia kiêu ngạo:

"Em đã điều tra vợ của anh rồi, chỉ là một người phụ nữ bình thường. Mà em lại là công chúa hoàng gia, thông thạo 8 loại ngôn ngữ, không ai sánh bằng. Bất kể là gia thế hay học thức, xuất thân, em đều hơn cô ta gấp trăm ngàn lần. Đứng trước hai người, Lâm Hàn, em tin anh sẽ biết lựa chọn nào sáng suốt".

"Hơn nữa, người trong hoàng gia Anh và nhà họ Lâm đều đồng ý hôn nhân của chúng ta, vả lại còn cực kỳ mong đợi. Riêng em, em cũng rất hài lòng về anh. Nếu hai người chúng ta có thể thành hôn, đối với anh, em, hoàng gia và nhà họ Lâm đều rất có lợi".

"Vì thế, Lâm Hàn, anh nhanh chóng ly hôn đi, sau đó kết hôn với em".

Elizabeth Luna dường như không còn chờ được nữa.

Lâm Hàn không biết phải làm sao, anh rất rõ cuộc hôn nhân này vốn chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, vì lợi ích giữa hai gia tộc.

Mà Elizabeth Luna thật sự giống như lời cô ấy nói, rất xuất sắc dù là học thức, ngoại hình hay gia thế sau lưng.

Nếu Lâm Hàn không gặp Dương Lệ trước, có lẽ anh đã đồng ý.

Nhưng bây giờ, trong lòng Lâm Hàn chỉ có một mình Dương Lệ mà thôi.

"Xin lỗi, công chúa Elizabeth Luna".

Lâm Hàn nói thẳng: "Tôi nghĩ rằng cô có chút hiểu lầm rồi, chuyện hôn nhân giữa hai ta là do bên gia tộc của tôi tự ý quyết định, bản thân tôi cũng không đồng ý. Tôi đã có người mà mình yêu thương, tôi không thể nào ly hôn với em ấy mà kết hôn với cô được".

Elizabeth Luna ngẩn ra, bất ngờ bật dậy, không ngờ Lâm Hàn lại từ chối cô ấy một cách thẳng thừng như vậy.

Đồng thời, Elizabeth Luna cũng không thể hiểu nổi, cô ấy đã xem tư liệu về Dương Lệ kia rồi, nếu so với những người bình thường thì xem như có chút ưu tú. Nhưng để so sánh được với cô ấy thì chênh lệch quá nhiều, vốn không thể nào sánh bằng.

Cô ấy không tài nào hiểu nổi, vì sao Lâm Hàn lại từ chối cô ấy.

"Lâm Hàn, em không hiểu, người vợ Dương Lệ kia của anh có gì đáng để không muốn rời xa? Cô ta có gì hơn em chứ?"

Elizabeth Luna kinh ngạc hỏi Lâm Hàn, dù gì cô ấy cũng là công chúa, đương nhiên sẽ có sự kiêu ngạo của một công chúa, bị một người đàn ông từ chối, với cô ấy có khác gì bị sỉ nhục đâu.

Lâm Hàn cảm thấy có lỗi nhìn Elizabeth Luna, giải thích: "Xin lỗi, tôi không có ý xúc phạm cô. Nhưng với tôi mà nói, Dương Lệ là người tôi yêu nhất, nếu so sánh thì chỗ nào cô cũng kém hơn em ấy cả, chúng ta không thể nào đâu".

Elizabeth Luna ngây ngẩn cả người, con ngươi chợt mở to, tức thì cảm thấy hơi nổi giận.

Nếu không phải từ bé cô ấy đã được giáo dục trong hoàng gia, cô ấy không được phép quá thất lễ, có lẽ hiện giờ cô ấy đã nổi giận với Lâm Hàn từ lâu.

"Lâm Hàn, vậy mà anh lại từ chối tôi? Anh đi đi, ở đây không chào đón anh!"

Elizabeth Luna hít sâu một hơi, sau cùng lạnh lùng nói, nhiệt tình chào đón Lâm Hàn trước đó đã bay biến đâu mất.

Lâm Hàn thấy vậy, cũng không biết nên nói gì nữa, chỉ có thể áy náy nhìn Elizabeth Luna, ngay sau đó đứng dậy rời khỏi phòng.

Nhìn bóng lưng Lâm Hàn đóng cửa rời đi, nắm tay Elizabeth Luna siết chặt, trong lòng cực kỳ nóng giận.

"Công chúa, sao cậu Lâm đi rồi?"

Một người vệ sĩ đẩy nhẹ cửa ra hỏi.

Elizabeth Luna lạnh lùng nhìn anh ta:

"Có phải tài liệu điều tra của mấy người chưa đủ hay không? Nhanh chóng đi điều tra tiếp cho tôi, nhất là những chuyện liên quan đến Dương Lệ, người vợ hiện tại của Lâm Hàn!"

"Dạ vâng, thưa công chúa!"

Vệ sĩ đổ mồ hôi lạnh, vội dè dặt đóng cửa lại, anh ta nhớ lại hậu quả lần tức giận trước của công chúa đáng sợ đến mức nào...

Sau khi Lâm Hàn rời khỏi trụ sở tiếp khách Đông Hải, anh lái xe thẳng về nhà.

Về chuyện của Elizabeth Luna, tạm thời Lâm Hàn cũng không có cách gì để giải quyết. Bắt anh phải ly hôn với Dương Lệ, Lâm Hàn tuyệt đối sẽ không làm!

Sau lần từ chối Elizabeth Luna này, khi bên phía gia tộc nhận được tin, chắc chắn sẽ gây khó dễ cho Lâm Hàn.

Đồng thời, chuyện này ắt hẳn cũng sẽ truyền đến tai hoàng gia Anh, đến lúc đó áp lực lại tăng gấp bội!

"Thôi không nghĩ nữa, nếu hoàn thành tốt chuyện Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương, phía gia tộc cũng không chèn ép mình được", Lâm Hàn thầm nghĩ.

Rất nhanh, Lâm Hàn đã về tới biệt thự núi Vân Mộng.

Vừa đỗ xe xong, Lâm Hàn liền thấy Dương Lệ ra đón.

"Ông xã, anh nhanh vào đây!", Dương Lệ kích động nói.

Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, dường như đã nghĩ ra được gì, thản nhiên hỏi:

"Sao thế bà xã?"

Dương Lệ nắm tay Lâm Hàn, hưng phấn mừng rỡ nói:

"Ông xã, anh biết không? Em vừa nhận được thông báo của tổng giám đốc Tôn - quỹ đầu tư Nhân Phàm, ông ta bảo muốn em đại diện toàn bộ quỹ đầu tư Nhân Phàm tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương lần này, hơn nữa còn ngồi ghế đại biểu chính thức!"

"Đó không phải là chuyện tốt sao? Tuyệt quá, sau khi tham dự hội nghị xong, địa vị của em trong ở công ty nhất định tăng lên đáng kể, có thể còn được thăng chức tăng lương nữa, chuyện này quả thật rất đáng để chúc mừng đó!", Lâm Hàn cũng vô cùng vui vẻ.

"Vâng, vâng!"

Dương Lệ gật đầu, cũng có hơi nghi hoặc:

"Cơ mà em có chút khó hiểu, năng lực và kinh nghiệm của em hoàn toàn không đủ, tại sao tổng giám đốc Tôn lại để em đại diện toàn bộ quỹ đầu tư Nhân Phàm tham dự hội nghị nhỉ?"

"Chuyện này..."

Lâm Hàn sờ cằm, khẽ mỉm cười: "Chắc bên quỹ đầu tư Nhân Phàm thiếu người, dù năng lực và kinh nghiệm còn non kém thì cũng có thể rèn luyện mà? Dù thế nào đi nữa, tổng giám đốc bọn em đã để em đi rồi, vậy em cứ nắm chắc cơ hội này đi, đừng nghĩ nhiều làm gì".

Dương Lệ nghe vậy thì gật đầu, nghiêm mặt nói:

"Ông xã, anh nói rất có lý, quỹ đầu tư Nhân Phàm đã quyết định thế thì chắc đang muốn rèn luyện cho em, nhất định em sẽ nắm bắt thật tốt cơ hội lần này".

"À đúng rồi ông xã, anh nói xem, em có nên thông báo chuyện này với bố và chị em không?", Dương Lệ lại hỏi.

"Đương nhiên phải báo chứ".

Trong mắt Lâm Hàn hiện lên suy tư: "Đây là chuyện tốt mà, phải báo để người một nhà cùng nhau chúc mừng chứ, tối hôm qua không phải Triệu Tứ Hải cũng tới nhà chúng ta ăn cơm sao?"

"Thôi không nghĩ nữa, nếu hoàn thành tốt chuyện Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương, phía gia tộc cũng không chèn ép mình được", Lâm Hàn thầm nghĩ.

Rất nhanh, Lâm Hàn đã về tới biệt thự núi Vân Mộng.

Vừa đỗ xe xong, Lâm Hàn liền thấy Dương Lệ ra đón.

"Ông xã, anh nhanh vào đây!", Dương Lệ kích động nói.

Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, dường như đã nghĩ ra được gì, thản nhiên hỏi:

"Sao thế bà xã?"

Dương Lệ nắm tay Lâm Hàn, hưng phấn mừng rỡ nói:

"Ông xã, anh biết không? Em vừa nhận được thông báo của tổng giám đốc Tôn - quỹ đầu tư Nhân Phàm, ông ta bảo muốn em đại diện toàn bộ quỹ đầu tư Nhân Phàm tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương lần này, hơn nữa còn ngồi ghế đại biểu chính thức!"

"Đó không phải là chuyện tốt sao? Tuyệt quá, sau khi tham dự hội nghị xong, địa vị của em trong ở công ty nhất định tăng lên đáng kể, có thể còn được thăng chức tăng lương nữa, chuyện này quả thật rất đáng để chúc mừng đó!", Lâm Hàn cũng vô cùng vui vẻ.

"Vâng, vâng!"

Dương Lệ gật đầu, cũng có hơi nghi hoặc:

"Cơ mà em có chút khó hiểu, năng lực và kinh nghiệm của em hoàn toàn không đủ, tại sao tổng giám đốc Tôn lại để em đại diện toàn bộ quỹ đầu tư Nhân Phàm tham dự hội nghị nhỉ?"

"Chuyện này..."

Lâm Hàn sờ cằm, khẽ mỉm cười: "Chắc bên quỹ đầu tư Nhân Phàm thiếu người, dù năng lực và kinh nghiệm còn non kém thì cũng có thể rèn luyện mà? Dù thế nào đi nữa, tổng giám đốc bọn em đã để em đi rồi, vậy em cứ nắm chắc cơ hội này đi, đừng nghĩ nhiều làm gì".

Dương Lệ nghe vậy thì gật đầu, nghiêm mặt nói:

"Ông xã, anh nói rất có lý, quỹ đầu tư Nhân Phàm đã quyết định thế thì chắc đang muốn rèn luyện cho em, nhất định em sẽ nắm bắt thật tốt cơ hội lần này".

"À đúng rồi ông xã, anh nói xem, em có nên thông báo chuyện này với bố và chị em không?", Dương Lệ lại hỏi.

"Đương nhiên phải báo chứ".

Trong mắt Lâm Hàn hiện lên suy tư: "Đây là chuyện tốt mà, phải báo để người một nhà cùng nhau chúc mừng chứ, tối hôm qua không phải Triệu Tứ Hải cũng tới nhà chúng ta ăn cơm sao?"

Dương Lệ cười nói: "Vậy thì tốt quá, em đi điện thoại báo cho họ biết, sau đó chúng ta ăn một bữa chúc mừng. Anh rể cũng tham dự hội nghị thượng đỉnh kia, đến lúc đó có khi sẽ được gặp nhau thì sao!"

Kể từ khi biết được gia thế Lâm Hàn, Dương Lệ càng nghiêm túc làm việc hơn, bởi vì cô muốn rút ngắn khoảng cách giữa bọn họ, để người nhà Lâm Hàn chân chính coi trọng mình.

Như vậy cũng có thể giảm bớt áp lực cho Lâm Hàn, bây giờ cơ hội đang ở ngay trước mắt rồi, nói gì thì Dương Lệ cũng quyết tâm nắm thật chặt.

...

Cùng lúc đó, Dương Cảnh Đào lại vừa nhận được tin Triệu Tứ Hải bị mất đi tư cách tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương.

"Tứ Hải, không sao đâu, sau này vẫn còn cơ hội mà".

Dương Cảnh Đào ngoài miệng an ủi, nhưng trong lòng lại phiền não cúp máy.

"Haiz, cơ hội tốt như vậy sao tư dưng lại vụt mất chứ!", Dương Cảnh Đào thở hơi ra, nằm dài trên ghế sofa trong sân.

Quảng cáo
Trước /922 Sau
Theo Dõi Bình Luận
ANDERSEN CỦA TÔI

Copyright © 2022 - MTruyện.net