Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ mTruyen.net trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên mTruyen.net . Xin cảm ơn!
**********
Trong đại sảnh trang viên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hầu hết những người phụ trách thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều đã đến.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, mặc dù họ nghi ngờ, không hiểu mục đích của Lâm Hàn là gì, nhưng thấy anh không làm gì những thế lực kia thì cũng yên tâm. Ít nhất có thể thấy mục đích làm lớn chuyện của Lâm Hàn lần này không phải để đối phó họ, mà là có chuyện khác.
Anh nợ em một câu yêu thương!
“Không hiểu cậu Lâm muốn làm gì đây?”
“Vừa rồi thật sự đã doạ tôi chết khiếp, tôi còn tưởng chúng ta đều sẽ bị diệt sạch”.
Anh nợ em một câu yêu thương!
“Bây giờ xem ra chắc chắn cậu Lâm sẽ không làm gì chúng ta, còn chuyện khác thì không biết”.
Khi những người phụ trách còn đang thảo luận thì La Văn đã vào đến đại sảnh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhìn thấy La Văn, những người phụ trách các thế lực khác lần lượt im lặng.
Trước đây La Văn là cánh tay đắc lực của Trương Thiên Sơn, rất nhiều chuyện đều do La Văn quản lý, những thế lực này đều khá tôn trọng anh ta.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Mà bây giờ cũng thế, La Văn là cánh tay phải của Lâm Hàn, hơn nữa bản thân anh ta còn là người Bắc Đông, những thế lực này cũng trông cậy vào La Văn giúp đỡ mình bên phía Lâm Hàn.
“Anh La, lần này cậu Lâm định làm gì vậy?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đúng thế, vừa nãy làm lớn như thế, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
Mấy người phụ trách nhao nhao hỏi La Văn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đương nhiên vừa nãy La Văn cũng nghe thấy những người này nói chuyện, nhưng anh ta chỉ cười bảo: “Tôi cũng không biết cụ thể thế nào, chuyện này anh Lâm không trao đổi với tôi. Những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng có một điều tôi dám khẳng định, những người lựa chọn tin tưởng anh Lâm, đi vào trang viên này sẽ thu được rất nhiều lợi ích, những thế lực còn lại ở ngoài đều sẽ hâm mộ mọi người!”
Nghe La Văn nói vậy, những người phụ trách đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vốn đã tin La Văn, hơn nữa họ cũng cảm thấy như vậy.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu Lâm Hàn gióng trống khua chiêng không phải để làm gì họ, vậy chắc hẳn không phải chuyện xấu, thậm chí có thể là chuyện rất tốt.
Mà nếu là chuyện tốt, chắc chắn không liên quan đến những thế lực bên ngoài kia. Vừa nãy Lâm Hàn cũng đã nói rất rõ ràng rằng bọn họ không còn có tư cách tham gia vào chuyện này nữa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Suy nghĩ thấu đáo điểm này, những người phụ trách càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, chắc chắn là có chuyện tốt.
Đột nhiên bọn họ đều cảm thấy may mắn, cũng may vừa nãy mình đã chọn đi vào, nếu không những chuyện sau này sẽ không liên quan đến mình.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Họ đã được thấy thực lực của Lâm Hàn, có thể một lần dẫn theo bao nhiêu cao thủ được huấn luyện bài bản, thế lực phía sau chắc chắn rất hùng mạnh, thậm chí là thế lực lớn vượt xa tầm hiểu biết của họ.
Dù sao bình thường thì quý tộc đã là mấy thế lực mạnh nhất Hoa Hạ, họ không biết thế lực phía sau Lâm Hàn mạnh thế nào, nhưng chỉ nhìn từ số lượng cao thủ mà anh dẫn tới lần này thôi đã thấy được thực lực của anh hơn hẳn quý tộc, là thế lực lớn tiềm ẩn thực sự.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau khi La Văn ổn định cảm xúc của những người phụ trách này, anh ta cũng nói tiếp: “Anh Lâm sẽ tới nhanh thôi, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, đừng làm ồn quá, lợi ích sau này sẽ không thiếu phần của mọi người đâu”.
“Vâng, vâng, vâng!”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đột nhiên đại sảnh trở nên yên tĩnh, những người phụ trách kiên nhẫn chờ đợi trong đại sảnh cùng La Văn.
Không lâu sau Lâm Hàn dẫn Ngô Xuyên và Lâm Phong cùng đến đại sảnh, trong tay cầm một tập tài liệu.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Thấy Lâm Hàn đến, những người phụ trách này lần lượt đứng dậy.
“Cậu Lâm”.
Anh nợ em một câu yêu thương!
“Chào cậu Lâm”.
Thậm chí đoán chừng hiện tại đã có người của La Quốc biết chuyện này, chỉ là nhà họ Lâm di chuyển nhanh, đã về tới nội địa Hoa Hạ nên những người La Quốc kia không làm được gì.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Mà bởi vì là nhà họ Lâm nên rất nhiều thế lực sau khi biết chuyện này đều không dám hành động hấp tấp, dù sao họ cũng không chống lại được nhà họ Lâm.
Mà nếu không giấu được thì thôi không cần giấu, trên thực tế họ cũng chẳng cần giấu, vậy nên bây giờ Lâm Hàn cũng nói luôn, không sợ bị truyền ra ngoài. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлА*РР.cом
Anh nợ em một câu yêu thương!
Những người phụ trách thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đang có mặt nghe Lâm Hàn nói thế thì đều hơi ngạc nhiên.
Những nhà xưởng này đều vừa được chuyển về ngày hôm qua, trước đó cũng không có tin gì nên họ hoàn toàn không biết.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bọn họ cũng không hiểu về những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, bây giờ nghe Lâm Hàn nói thế cũng khá bình tĩnh, hiển nhiên không hiểu ý nghĩa của việc này.
Nhưng An Thành Chí thì ngược lại, cậu ta vốn không phải người của thế lực Vùng Xám Bắc Đông, học vấn cũng cao nên cũng có hiểu biết về phương diện này, biết rõ ý nghĩa những nhà xưởng này của La Quốc. Bây giờ nghe Lâm Hàn nói muốn cho họ tham gia cùng và thu được lợi ích, An Thành Chí vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý cho họ tham gia cùng, chỉ cần nhận được một phần nhỏ lợi ích từ những nhà xưởng này thôi, với họ mà nói cũng là rất lớn rồi, sẽ đem lại cho thế lực của họ sự phát triển về chất. “Anh Lâm, anh thật sự đồng ý cho chúng tôi tham gia vào sản xuất và vận hành những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này sao?”, An Thành Chỉ kích động, không nhịn được hỏi.
Anh nợ em một câu yêu thương!