Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Căn phòng tối tăm.
Hơn nửa cơ thể chàng trai chìm trong chiếc chăn lông ngỗng mềm mại, lồng ngực cơ rắn chắc của hắn phập phồng trong bóng tối, mái tóc bồng bềnh rối bời xõa tung trên gối, che đi đường nét khuôn mặt gọn gàng.
Thân hình của hắn rất đẹp. Cơ bắp mỏng manh cân đối, không phải là kiểu vạm vỡ cuồn cuộn song lại ẩn chứa sức mạnh bộc phá cường đại, khi nghỉ ngơi thì lại có vẻ thả lỏng mềm mại.
Vòng eo hắn mảnh mai, đường cong mềm mại lõm sâu xuống thắt lưng thành hõm venus, tạo ra một độ cong rất thích hợp để ôm trọn.
Một mảnh gương vỡ nằm trong đống vải gối lộn xộn.
Một bóng đen mờ nhạt từ từ thoát ra khỏi bên trong, nhẹ nhàng mỏng manh như một làn khói, vô thức chậm rãi chảy về phía con người nằm trên giường, quấn lấy cánh tay mảnh khảnh trắng nõn của đối phương, uốn lượn theo từng đường nét cơ bắp gồ ghề, vòng quanh rồi thắt chặt.
Giống như cái siết thật chặt của một rắn, giống như đi săn, lại cũng giống như mơn trớn.
*
Ôn Giản Ngôn xoa mái tóc rối bù, bò dậy khỏi giường.
Hắn ngồi uể oải ngồi bên mép giường, mở điện thoại di động nhìn thời gian.
Kể từ sau khi trở về hắn đã ngủ đủ mười hai tiếng đồng hồ, thế nhưng vẫn cảm thấy rất mệt mỏi, cơ bắp đau nhức mỏi nhừ, quả thực cứ như đánh vật trong lúc ngủ.
Chất lượng của giấc ngủ thực sự quá kém.
Lần này Vu Chúc cũng không xuất hiện trong giấc ngủ của hắn để quấy rối, song Ôn Giản Ngôn lại gặp ác mộng bị bóng đè không thể nhúc nhích.
Hắn ném điện thoại di động xuống rồi vùi mặt vào lòng bàn tay mình, sau đó thở dài.
… Quả nhiên là do bóng ma tâm lý tên kia để lại quá sâu sao?
Ôn Giản Ngôn buông lòng bàn tay xuống, quay đầu nhìn mảnh gương nằm bên gối.
Nó lặng lẽ nằm tại chỗ, bề mặt nhẵn bóng phản chiếu ánh sáng lung linh.
“…”
Ôn Giản Ngôn thử vươn tay cầm lấy.
Các cạnh không đồng đều của mảnh gương cứng rắn lạnh lẽo, lòng bàn tay truyền đến cảm giác đau nhức nhè nhẹ, dưới ánh sáng mờ, hắn chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu mơ hồ của chính mình.
Hắn thử mở ứng dụng Ác Mộng thêm vài lần, song vẫn không thể cất nó vào ba lô.
Đúng là khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu.
Ôn Giản Ngôn ném mảnh gương về chỗ cũ, mở diễn đàn nội bộ của streamer Ác Mộng. Vừa vào trang chủ diễn đàn đã thấy một loạt bài đăng bàn tán sôi nổi.
[Là tôi nhìn nhầm hay sao? Phó bản Công viên Mộng Ảo đạt được thành tích bạch kim? Phòng livestream [Thành Tín tối thượng] này nhảy từ đâu ra vậy?]
Trong phòng livestream Ác Mộng, trừ bỏ thành tích bạch kim và phó bản bị đóng cửa vĩnh viễn thì streamer không thể tiết lộ và trao đổi thông tin nội dung phó bản, cũng như không thể đăng các bài viết có liên quan lên diễn đàn.
Tuy nhiên sau khi phó bản đóng cửa vĩnh viễn, lệnh cấm sẽ được dỡ bỏ, cho phép thảo luận mở ra ở các khu vực công cộng lớn.
“? Tôi không hiểu lắm. Phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo này rất nổi tiếng sao?”
“Tôi cũng chưa từng nghe qua bao giờ…”
“Hôm nay mở diễn đàn ra thấy mấy bài viết liên quan đến phó bản này, có chuyện gì vậy?”
“Lầu trên không biết cũng là điều bình thường thôi, rốt cuộc chẳng có mấy streamer còn ấn tượng về phó bản này sống sót. Dù sao Công viên giải trí Mộng Ảo đã lâu rồi không mở cửa, nhưng khoảng thời gian trước đây khi nó mở cửa, gần như có thể coi là máy gặt streamer tiềm năng.”
“Đúng đúng, có một khoảng thời gian tân binh cấp B cấp C trong công hội đều bị phó bản này mang đi, chỉ cần mở ra thì bảng xếp hạng sẽ thành màu xám.”
“Tôi nhớ lúc đó có mấy tân binh được công hội tập trung bồi dưỡng đều bị phó bản này mang đi sạch, thảm vãi.”
Streamer đã chết trong phó bản sẽ không biến mất ngay lập tức khỏi bảng xếp hạng, tuy nhiên phòng livestream của bọn họ sẽ biến thành màu xám, phía sau tên sẽ hiển thị phó bản hiện tại tiến vào, sau hai mươi bốn giờ mới biến mất.
Cho nên, mặc dù lệnh cấm [Không spoil] khiến streamer không thể trao đổi nội dung phó bản, thế nhưng những streamer khác luôn chú ý đến bảng xếp hạng, cũng có thể dựa tần suất màu xám xuất hiện trong buổi livestream để chú ý tới một vài phó bản có tỷ lệ tử vong cao.
“Cho nên người giải quyết được phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo lần này là đại thần nào vậy? Hình như tôi chưa từng nghe tên phòng livestream kia lần nào?”
“Chắc chắn không phải mấy người cấp S trở lên, tôi vừa kiểm tra, tên trong phòng livestream của họ vẫn không thay đổi.”
“Chẳng lẽ là nick clone?”
Cả diễn đàn thảo luận sôi nổi, suy đoán rất nhiều về streamer thần bí giành được thành tựu bạch kim.
Đúng lúc này, Ôn Giản Ngôn đang ở trung tâm vòng xoáy dư luận nhìn thấy gợi ý hiện trên màn hình của mình.
[Xin chào streamer Ôn Giản Ngôn yêu quý đã ký hợp đồng với Ác Mộng! Chúc mừng cấp bậc streamer của bạn đã được thăng lên cấp B, trở thành một streamer trung cấp kỳ cựu của nền tảng!
Quyền lợi cơ bản của tài khoản bạn đã được nâng cấp. Hệ thống công hội online, hệ thống phần thưởng, hệ thống thành tích và các danh sách xếp hạng đã được mở ra cho bạn. Xin vui lòng cập nhật thông tin cá nhân để đảm bảo phòng livestream của bạn hiển thị bình thường trong danh sách!]
Ôn Giản Ngôn nhấp vào theo lời nhắc.
Một loạt thông báo về thành tích xuất hiện khi hắn vừa tiến vào hậu trường livestream của mình. Ôn Giản Ngôn vội vàng nhìn lướt qua, nhận ra đây đều là thành tựu hắn giành được trước đó. Có thành tựu bạch kim đóng cửa phó bản, có một vài thành tựu mang tên quái lạ, đủ loại cúp vàng bạc đồng lấp lánh trên màn hình, hẳn là được phân loại theo độ khó.
Streamer cũng có thể chọn những thành tích khác nhau để hiển thị công khai, có thể hiển thị trực tiếp trên bảng xếp hạng.
Bởi vì bây giờ hắn vẫn chưa gia nhập công hội nào, cho nên hệ thống công hội online vẫn trống rỗng.
Hệ thống treo thưởng chỉ mở một phần, phần lớn phía trên đều là đạo cụ treo thưởng, hoặc là một vài lời mời tổ đội do streamer tự do phát đi.
Ôn Giản Ngôn mở hệ thống xếp hạng.
Bởi vì đã hoàn thành bốn phó bản nên phòng livestream của hắn đã bị xoá khỏi danh sách người mới, tiến vào hàng ngũ toàn server.
Suy cho cùng thì, số lượng phó bản trải qua vẫn còn quá ít, vậy nên mặc dù thứ hạng phòng livestream của hắn tăng nhanh nhưng thứ hạng trong bảng xếp hạng nhân khí toàn server vẫn rất thấp.
Chẳng qua khiến hắn cực kỳ bất ngờ chính là, phòng livestream của mình thế mà xuất hiện trên bảng giá trị nhan sắc…
Phòng livestream với hình đại diện trống không có vẻ cực kỳ chói mắt chói mắt giữa một loạt ảnh trai xinh gái đẹp.
Ôn Giản Ngôn suy nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn không thay đổi thông tin ban đầu của mình.
Dù sao trước giờ hắn cũng chẳng mấy để ý tới thứ hạng và công hội, cũng không có ý định dựa vào cái này để thu hút sự sùng bái của mọi người. Thêm vào đó, Ôn Giản Ngôn cực kỳ hiểu rõ về khả năng gây thù chuốc oán của mình, khiêm tốn vẫn thích hợp với hắn hơn.
Sau khi tiện tay chọn ba chiếc cúp đồng ném vào trang chủ, Ôn Giản Ngôn rời khỏi hậu trường.
Lợi ích của việc trở thành streamer cấp B vẫn khá hơn nhiều, ít nhất diễn đàn đã mở cho hắn chức năng tìm kiếm sơ cấp.
Dù Ôn Giản Ngôn đã cố gắng tìm kiếm mọi thông tin nào về “đạo cụ rắn cắn đuôi” trong diễn đàn, nhưng vẫn chẳng có gì ngoại trừ một vài khái niệm lý thuyết hắn biết.
Hắn thở dài rồi mặc quần áo rời khỏi phòng.
“Cậu tỉnh rồi à?”
Nghe thấy tiếng đóng mở cửa, Quý Quan đang đứng ở cửa ngẩng đầu nhìn qua, trên mặt lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Cậu ngủ lâu thế, có mệt không?”
“Ừm…”
Ôn Giản Ngôn gãi mái tóc rối bù của mình, ậm ừ đáp: “Cũng mệt.”
Hắn nhìn quanh một vòng, khẽ nhíu mày:
“Tô Thành đâu, anh ta còn chưa về hả?”
Quý Quan lắc đầu, vẻ mặt đanh lại: “Đúng vậy.”
“Thật ra bây giờ tôi đang chuẩn bị ra ngoài tìm người.” Hắn ta giơ tay, đưa Ôn Giản Ngôn xem màn hình điện thoại của mình, lo lắng nói:
“Tôi vừa thử liên lạc với anh ta vài lần. Nhưng mà tin nhắn không trả lời, điện thoại cũng không nghe, cứ như bốc hơi ấy.”
Ôn Giản Ngôn khẽ chau mày.
Mặc dù ở trong không gian hệ thống cấm streamer đấu đá nhau, nhưng điều đó không có nghĩa nơi này tuyệt đối an toàn. Hơn nữa thiên phú của Tô Thành thực sự rất đặc thù, bởi vì thực lực mà bị mấy kẻ Thần Dụ chèo kéo tham gia công hội, thật sự rất khó để tin đến giờ Tô Thành vẫn an toàn.
“Lúc anh ta đi có nói với anh mình đi đâu không?” Ôn Giản Ngôn hỏi.
Quý Quan chớp mắt, mờ mịt lắc đầu: “Không nói…”
“Vậy anh ra ngoài tìm có ích gì? Trông cậy vào việc đi loanh quanh trên đường gặp anh ta sao?”
Lời này của Ôn Giản Ngôn thẳng thừng, song lại không sai. Không gian hệ thống thật sự quá rộng, nếu cứ vu vơ tìm người thì gần như không thể được.
Quý Quan không nói nên lời, chỉ có thể tủi thân cúi đầu.
Ôn Giản Ngôn cụp mắt trầm tư.
Mặc dù không gian hệ thống vẫn có không gian hoạt động nhất định, nhưng có quy tắc cấm đấu đá ở đây, về mặt cơ bản sẽ không trực tiếp nguy hiểm đến tính mạng.
Nếu thật sự tính giết chết một streamer, vậy thì chỉ có một cách…
Đi tới phó bản.
Dường như nghĩ tới gì đó, Ôn Giản Ngôn lấy điện thoại di động từ trong túi ra, nhanh chóng mở ứng dụng Ác Mộng.
Trên bảng xếp hạng tân binh mạnh nhất, hắn tìm thấy phòng livestream của Tô Thành ở gần nửa cuối. Phòng livestream của anh không bị chuyển sang màu xám, ít nhất chứng tỏ hiện tại sinh mệnh vẫn an toàn.
Thế nhưng ở phía dưới livestream của Tô Thành bỗng xuất hiện hàng chữ nhỏ.
[Đang ghép đôi phó bản…]
Phó bản trong phòng livestream Ác Mộng không phải thứ muốn bắt đầu là có thể bắt đầu. Nhất định phải có đủ phó bản và streamer trong quảng trường livestream mới có thể chính thức mở ra.
Muốn tiến vào phó bản thì phải đăng ký báo danh ghép đôi.
Chỉ cần đăng ký là không thể hủy, thời gian ghép đôi ngắn thì mấy chục phút, nhiều thì mười mấy giờ.
Điều này có nghĩa là… Tô Thành đã đăng ký báo danh cho buổi livestream tiếp theo khi thời gian nghỉ ngơi của anh vẫn còn mấy ngày, và cũng không thông báo cho bất kỳ người nào trong số họ.
Đây không giống việc anh ta sẽ làm.
Sắc mặt Quý Quan hơi tái: “Vậy, vậy bây giờ phải làm sao?”
Đăng ký ngay bây giờ?
Nhưng cho dù là báo danh ngay bây giờ thì dưới tình huống không có tổ đội trước, bọn họ cũng không thể cam đoan vào cùng một phó bản với đối phương.
Ôn Giản Ngôn cụp mắt trầm ngâm một hồi:
“Không cần lo lắng, tôi biết cách làm thế nào.”
Dưới tình huống không có tổ đội, Ôn Giản Ngôn thật sự không biết phương pháp chính xác để vào cùng một phó bản với một streamer cụ thể, nhưng có người khác biết là đủ rồi.
“…”
*
Tóc Vàng ngơ ngác chớp mắt, hoài nghi lặp lại: “Chờ đã? Ý cậu là sao? Cậu muốn liên lạc với tổ chức trước đây của tôi…?”
Ôn Giản Ngôn gật đầu: “Đúng vậy.”
Khuôn mặt Tóc Vàng lộ vẻ khó hiểu: “Vậy, cậu có biết bên họ vẫn chưa rút tiền thưởng lấy mạng cậu không?”
Ôn Giản Ngôn vẫn mặt không đổi sắc gật đầu: “Biết.”
Tóc Vàng: “…”
Biết cái của khỉ!
Thật ra sau khi rời khỏi Công viên giải trí Mộng Ảo, phía tổ chức đã cố gắng liên lạc nhiều lần Tóc Vàng, song đều bị gã lảng tránh từ chối… Những lời Ôn Giản Ngôn nói khi rời khỏi phó bản đã ảnh hưởng rất nhiều tới gã, hơn nữa bằng những gì nhìn thấy và nghe thấy trong Công viên giải trí Mộng Ảo, kỳ thật cán cân trong lòng Tóc Vàng đã nghiêng về phía Ôn Giản Ngôn.
Tuy nhiên gã là kẻ nhút nhát và thiếu quyết đoán, vẫn chưa có đủ can đảm thoát ly tổ chức, cho nên chỉ có thể vờ như không nhìn thấy liên lạc của cấp trên để trốn tránh.
Chẳng qua trong lòng gã cũng biết, trốn mãi như vậy không phải là cách… gã phải tìm cơ hội để chấm dứt.
“Hầy.”
Tóc Vàng thở dài, vò đầu bứt tóc, cuối cùng vẫn thỏa hiệp:
“Được rồi, tôi dẫn cậu đi, nhưng mà…”
“Nhưng?”
Ôn Giản Ngôn nghi hoặc hỏi ngược.
Tóc Vàng hít sâu một hơi, lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn hắn, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, lắp bắp nói:
“Cậu, cậu, cậu, cậu nhất định phải dùng dáng vẻ này sao?”
“Hửm?”
Thiếu nữ mặc chiếc váy dài thướt tha màu trắng chớp mắt, khẽ cất giọng lên, mang theo một chút hương vị mềm mại, không hề có tính công kích, khiến cho người ta bất giác sinh lòng xót thương trìu mến.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu nhìn trang phục trên người, không khỏi sực tỉnh:
“À, thì ra anh thích kiểu trước đó hơn? Sao không nói sớm.”
Tóc Vàng: “…”