Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tôi bước vào phòng dành cho ban giám khảo thì cũng chỉ còn khoảng năm phút nữa là đến giờ công bố kết quả cho vòng bán kết.
Người họa sĩ tên Lâm cũng vừa mới bước vào phòng, trên tay ông cầm một phong thư của ban tổ chức, ông nói: “Có một thí sinh từ bỏ mà không nói nguyên nhân, cho nên kết quả phải bàn bạc lại.”Lúc đó tôi cũng lơ đễnh lắng nghe, chỉ một mực nhớ đến cô gái ngọt ngào mà chỉ mới gặp lần đầu tiên đã khiến tim tôi rung động mãnh liệt.
Nhưng đột nhiên nghe tiếp những lời của họa sĩ Lâm thì mới kéo tôi về thực tại.
“Cô bé Dạ Ái này khờ khạo quá, là một cô gái mà có tài năng vẽ tranh lại chọn chủ đề tự do khó khăn như vậy để vẽ, trong tất cả các bài thi thì bài thi của cô bé đó là không cần tranh cãi nhiều lời vẫn được công nhận là tốt nhất.
Vậy mà lại bỏ cuộc giữa chừng! Không biết có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này nữa.
Thật là quá đáng tiếc…” Họa sĩ Lâm vừa nói vừa lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối.
Còn tôi thì á khẩu, không thể tin được là nàng lại bỏ dở giữa chừng như vậy.
Nhà nàng có việc gì sao? Những mới mấy phút trước tôi gặp nàng, nàng vẫn bình tĩnh cười đùa với cô bạn mà.
Chuyện bỏ thi là sau khi gặp tôi… Lúc này tôi mới nhớ tới những gì cậu bạn thân tôi tổng kết về nàng.
“Một cô nàng xinh đẹp, cá tính, tốt bụng nhưng hoàn toàn bài xích tiếp xúc với bất cứ người bạn khác giới nào.” Đó là nguyên văn mà Duy Nam nói với tôi.
Lại nhớ đến câu chuyện thằng bạn kể lúc sáng.
Vì không để người khác phái có cơ hội tỏ tình hay tơ tưởng mà nàng đã tự mình làm xấu bản thân.
Lần đó là năm đầu tiên ở trường đại học, có một cô bạn thân của nàng thông báo cho nàng biết anh chàng thủ khoa khóa trước muốn tỏ tình với nàng.
Sau khi nghe xong chuyện, ngày ngày cứ như vô tình nàng cố ý kéo cô bạn thân đi qua những nơi mà anh chàng hay xuất hiện nhất, về làm sao nàng biết những chỗ cậu ta hay xuất hiện thì chỉ có nàng biết, mỗi lần thấy cậu ta là y như rằng nàng lại cao giọng lãi nhãi với cô bạn về một anh chàng nào đó vừa bị nàng đá, rồi còn nói rằng chơi chán rồi bỏ là chuyện thường ngày của nàng...!Mỗi lần là một câu chuyện khác nhau về những anh chàng khác nhau, nói nhiều đến nỗi cậu sinh viên thủ khoa kia ghét nàng đến mức chỉ muốn tránh nàng càng xa càng tốt.
Khi nàng đạt được ý nguyện thì cũng trở về là một cô hoa khôi ngoan ngoãn, thông minh, tránh các bạn nam như tránh tà.
Duy Nam cũng đã nói rằng nàng rất mê vẽ, chỉ mới là sinh viên năm hai mà nàng đã có những thành tựu đáng kể, nào là nhận thiết kế bìa sách cho một vài nhà xuất bản, tham gia sáng tác một vài truyện tranh cho câu lạc bộ thiếu nhi, nàng cũng là tác giả có tiếng của một số tờ báo.
Chưa bao giờ nàng từ chối đi bất cứ nơi nào mà liên quan đến hội họa.
Nàng có tinh thần cầu tiến, và đam mê hội họa như vậy tại sao nàng lại bỏ dở giữa chừng cuộc thi này?Mặc dù đây không phải là cuộc thi quy mô cả nước, không thể tính là cuộc thi lớn, nhưng giải thưởng năm nay rất hấp dẫn.
Bởi vì năm nay xuất hiện một nhà đầu tư giàu có tài trợ, nghe đâu ông ta cũng là người mê hội họa, lại là sinh viên cũ của trường đại học mỹ thuật của trường đã ra nước ngoài nhiều năm, nay mới về nước cho nên mong muốn góp chút công sức cho trường cũ ủng hộ niềm đam mê vẽ tranh cho các bạn sinh viên trẻ.
Vì vậy người thắng giải nhất năm nay sẽ được ban tổ chức cử đi thi toàn quốc, ngoài ra còn có suất đi châu Âu hai tuần để khám phá các kiến trúc cổ xưa.
Nàng đành lòng bỏ qua một cơ hội như vậy sao? Không lẽ bởi vì lời nói của tôi nàng mới bỏ thi?Nếu đúng là vậy thì về sau tôi phải thận trọng hơn mới được.
Muốn có được nàng thì trước tiên phải từng bước để nàng tin tưởng tôi mà chấp nhận tôi làm bạn của nàng.
Thật là không dễ dàng mà… Với một thằng con trai hai mươi bảy năm chưa có mối tình vắt vai, lại gặp một ca khó nhằn như vậy thì… Nhưng ai biểu nàng là người con gái duy nhất làm tim tôi xao động chứ! Tôi đã phải dùng gần như hết chất xám trong não của mình để theo đuổi được nàng.
Nhưng như vậy dường như vẫn còn chưa đủ, tôi lại mượn luôn, nói đúng hơn là chiếm giữ luôn chất xám trong não, cùng với kinh nghiệm tình trường của thằng bạn thân chí cốt.
Mặc dù nhiều lần cậu ta đã khuyên tôi từ bỏ đi, vì theo cậu ta nàng là tảng băng không bao giờ tan, là cô gái có IQ cao nhưng EQ thì dường như bằng không.
Nhưng lần nào cậu ta đưa ra lời khuyên đó, tôi cũng chỉ trả lời một câu: “Nếu cậu muốn thằng bạn thân của cậu kéo cậu dậy mỗi lúc ba giờ sáng cho đến hết đời thì cậu cứ tiếp tục đưa ra lời khuyên đó đi.” Và y như rằng mỗi lần nghe xong câu đó là cậu ta giơ tay đầu hàng, lại làm quân sư tư vấn cho tôi một cách không tình nguyện.
Chuyện đáng tiếc đó là cho dù cậu ta có tư vấn cỡ nào, vận dụng đủ tuyệt chiêu như thế nào thì cũng không thể lay chuyển được trái tim người con gái tôi yêu.
Mãi cho đến khi nàng chấp nhận lời tỏ tình của tôi thì cũng là hơn ba năm sau, và lúc đó tôi mới biết rằng những trò mà tôi và Duy Nam làm ra để tiếp cận nàng chỉ làm cho nàng buồn cười thôi chứ không hề có tác dụng nào khác.
Nhưng nàng vẫn chưa hề tiết lộ cho tôi vì sao lại chấp nhận tôi.
Tôi không muốn thừa nhận rằng bởi vì tôi quá cố chấp nên nàng đành ừ đại cho rồi.