Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thời gian quay số đầu tiên đã được quyết định, vì lịch trình của Cao Tường rất bận rộn, chỉ có thể quay trong một ngày nên dựa vào đó mọi người thống nhất sẽ quay số đầu tiên vào ngày mùng 8 tháng 6.
Bác sĩ Lý nói rất đúng, từ trước tới nay cô luôn giam mình vào một góc nhỏ, mọi việc đối với cô đều là gánh nặng, không phải cô muốn sống mà là cưỡng ép bản thân phải tồn tại, ngoại trừ Trác Lương thì chưa từng có gì cô thật sự muốn đạt được.
Sau lần đổ bệnh kia, Nhuế Ngạn chưa ghi hình mấy số chương trình rồi, lúc này cô mới kinh ngạc phát hiện ra rằng không phải việc gì cũng là gánh nặng, cô cũng có công việc mình yêu thích, khi làm chuyện này, trong lòng cô sẽ có cảm giác thỏa mãn, thành công, cái cảm giác này không hề giống với sự vui sướng khi cô nhìn thấy chú Tiểu Trác.
Chương trình đầu tiên tự tay làm được phát sóng trên TV, tất nhiên Nhuế Ngạn rất trân trọng.
Mấy ngày nay Nhuế Ngạn bận rộn đến mức không có thời gian ngủ, chỉ hận không thể ngủ ở đài truyền hình chứ đừng nói đến có thời gian ăn sáng.
Mấy ngày qua Trác Lương cũng không lộ diện, nhưng hàng ngày vẫn sẽ cho người mang hoa và thức ăn tới.
Hoa hồng vàng biến thành hoa hồng đỏ, bách hợp, tường vi……
Hàng ngày dù bận đến đâu Mễ Nhân vẫn giành ra chút thời gian đi tra ý nghĩa của các loài hoa, tranh thủ lúc rảnh rỗi lại nói với Nhuế Ngạn: “Trò tặng hoa này lỗi thời rồi nhưng lại là thứ không thể thiếu khi đang theo đuổi một ai đó, từ chọn hoa đến đóng gói cũng không hề rẻ chút nào!”
Nhuế Ngạn không quá hứng thú với hoa, song lại cẩn thận cất giữ những tấm thiệp hình chú bộ đội trong từng bó hoa.
Ngày quay số đầu tiên của chương trình nhanh chóng đến gần.
Trong phòng trang điểm, Cao Tường và Nhuế Ngạn vừa trang điểm vừa thảo luận về trình tự phỏng vấn, trước đó Cao Tường đã xem qua mấy vấn đề này, không có gì dị nghị, huống chi anh ta cũng đã cùng đoàn phim với Nhuế Ngạn một thời gian, cũng từng tham gia chương trình phỏng vấn của cô, biết Nhuế Ngạn hỏi có mức độ nên rất yên tâm.
Trong trường quay, còn nửa giờ nữa mới bắt đầu ghi hình nhưng khán giả đã đến ngồi kín khán phòng, trong tay người xem cầm rất nhiều loại đèn, banner khác nhau, mọi người đều hưng phấn chuyện trò rôm rả.
“Ồ, có cả fan CP kìa, không sợ bị fan hai nhà ăn thịt sao.” Lưu Tô nhìn xung quanh, có rất nhiều người giơ banner “Thuốc lá là thật”, không khỏi tặc lưỡi hai tiếng.
Từ trước đến nay fan CP luôn lén lút hoạt động giữa fan hai nhà, theo như cậu biết, fans Cao Tường với fans Nhuế Ngạn cũng không quá hòa thuận, nhà anh ta mắng cô muốn la liếm kiếm fame, nhà cô lại mắng anh ta muốn dính líu tạo scandal…
Trác Lương và Lưu Tô ngồi trong một góc, anh vốn định nhờ người lấy vé nhưng Lưu Tô lại thức cả đêm để giành giật vé với người khác, mặc dù vị trí không đẹp song vẫn rất hào hứng, Trác Lương không muốn đả kích cậu, đành cùng cậu ngồi trong góc này.
“Fan CP là gì?” Trác Lương linh cảm thấy từ này không có ý nghĩa gì tốt đẹp, còn cả những tấm banner, đèn huỳnh quang kia nữa, anh nhìn mà không hiểu “Thuốc lá” là gì? Không phải là thuốc lá mà mọi người vẫn hút đấy chứ?
“Anh không biết fan CP là gì ư?” Lưu Tô kinh ngạc nhìn anh, “Chẳng phải anh rất quan tâm đến nữ thần của em sao? Ngay cả CP của cô ấy là gì mà anh cũng không biết?”
Trác Lương nhíu mày.
Lưu Tô lấy điện thoại mở Weibo ra, tìm bảng xếp hạng chủ đề CP cho Trác Lương xem, đứng vị trị đầu bảng chính là CP “Thuốc lá là thật”.
“Ở đây, “Thuốc lá” được ghép từ chữ “Tường” trong tên Cao Tường và chữ “Ngạn” trong tên Nhuế Ngạn, kể từ khi phim 《 Đàn ông thám hiểm 》phát sóng, nữ thần của em được ghép đến năm CP lận, trong đó khả năng cao nhất là Cao Tường, trong page Siêu Thoại mọi người phân tích kỹ càng tỉ mỉ lắm. ai cũng khẳng định hai người họ thật sự ở bên nhau.”
Sắc mặt Trác Lương lập tức tối sầm, đợi đến khi anh đọc xong nội dung trong Siêu Thoại, sắc mặt lại càng đen.
Siêu Thoại, tất cả đều là ảnh của Nhuế Ngạn với Cao Tường, có ảnh sân khấu, cũng có ảnh chụp bên ngoài, còn có người rảnh rỗi phân tích ánh mắt, nói rằng ánh mắt của hai người nhìn nhau vô cùng say đắm, xem là biết phim giả tình thật rồi, còn có người phân tích thời gian đăng trạng thái trên Weibo là 520, 1314, khẳng định đây không phải là trùng hợp, chắc chắn họ đang ở bên nhau.
Có người còn photoshop ảnh riêng của hai người thành ảnh chụp chung thân mật, có người mạnh dạn hơn nữa thì lấy họ làm nguyên mẫu để viết tiểu thuyết, nội dung chẳng hay tí nào nhưng dưới bình luận lại toàn lời khen ngợi.
Trác Lương vô cùng khó chịu, hơi thở trở nên dồn dập, Lưu Tô ngồi bên cạnh cảm thấy nếu trong tay mình có bật lửa, ấn một cái, chắc chắn người kia sẽ nổ tung.
Trên sân khấu đột nhiên có nhân viên công tác bê mô hình một chú bộ đội rất to lên, khán giả bên dưới kinh ngạc hô lên.
Trác Lương nhìn lên, mô hình chú bộ đội cao hơn hai mét được đặt ra phía sau ghế sô pha của người dẫn chương trình.
“Wow, hậu cung nữ thần của em đúng là nói được thì làm được…” Lưu Tô hưng phấn cảm thán.
“Cái gì?” Tâm trạng Trác Lương thoáng thả lỏng sau khi nhìn thấy mô hình chú bộ đội kia.
“Sao anh có thể là fan nữ thần của em được nhỉ?” Lưu Tô hung hăng trừng anh một cái, “Anh không biết trên xương quai xanh nữ thần xăm hình chú bộ đôi ư? Hình xăm ở xương quai xanh chắc chắn là rất thích, thế nên fan club đã chung tay làm một cái mô hình bộ đội cho nữ thần, anh thấy thế nào, ngầu đúng không, em còn góp 200 tệ đấy.”
Nhuế Ngạn làm người dẫn chương trình, khi đứng trên sân khâu cô thường xuyên phải mặc váy dài và lễ phục, lộ xương quai xanh là chuyện không thể tránh được, vả lại Nhuế Ngạn cũng chưa từng có ý định che giấu, vì thế tất cả fans đều biết việc Nhuế Ngạn xăm hình chú bộ đội lên xương quai xanh.
Việc người nổi tiếng xăm không hề hiếm thấy, nhưng xăm hình chú bộ đội lên xương quai xanh chắc chỉ có mình Nhuế Ngạn mới làm.
Nhưng hình chú bộ đội mặc quân phục màu xanh lục giơ tay chào nằm trên xương quai xanh trắng nõn gợi cảm kia lại mang đến cảm giác vô cùng khác lạ.
Hơn nữa Weibo của Nhuế Ngạn không theo dõi nhiều người, hai phần ba đều là Weibo của quân đội, mỗi khi có tin tức cảnh sát cứu người, bộ đội đi cứu tế, lính cứu hỏa giải cứu mèo, Nhuế Ngạn nhất định sẽ chia sẻ, ảnh đại diện của cô cũng là hình một chú bộ đội.
Vì thế Nhuế Ngạn được fans gọi là người nổi tiếng yêu nước, ngay cả hình bộ đội còn xăm trên người, ai dám bảo là cô không yêu nước cơ chứ.
Trác Lương rũ mắt, trong mắt là tình cảm dịu dàng khó thể che giấu.
Chương trình bắt đầu ghi hình, Nhuế Ngạn và Cao Tường vừa xuất hiện trên sân khấu, cả khán phòng tràn ngập tiếng hò reo.
Hai tay đặt trên đầu gối của Trác Lương siết chặt, lạnh nhạt nhìn hai người đang trò chuyện vui vẻ trên sâu khấu.
Mấy năm qua, mỗi một tiết mục của Nhuế Ngạn anh đều xem đi xem lại rất nhiều lần, mỗi lần xem lại nhận ra những điều khác biệt, trong ấn tượng, mỗi khi cô gái nhỏ của anh cười mí mắt sẽ cong cong, đứng trước mặt anh luôn ngoan ngoãn gọi anh là “Chú Tiểu Trác”.
Nhưng vẻ ngoan ngoãn đó chỉ là mặt ngoài, thật ra cô rất tinh nghịch, không để ý sẽ bị cô nói đến cạn lời luôn.
Cho dù cô thông minh như thế nào, nghịch ngợm như thế nào thì ở trước mặt anh cô vẫn chỉ là một đứa trẻ, song nhìn cô trò chuyện với người khác trên màn ảnh, anh mới kinh ngạc phát hiện ra rằng cô là MC, một MC biết ăn nói, nói năng khéo léo, không vấp lấy một lần.
Hôm nay cô mặc một bộ áo liền quần trễ vai màu đen, hai chân bắt chéo ngồi trên sô pha, mặt nở nụ cười dịu dàng khiến người khác thả lỏng, tóc xõa ngang vai được làm xoăn nhẹ, trông vừa tri thức lại thoải mái.
Mặc dù chỉ có một người dẫn chương trình và một vị khách mời nhưng bầu không khí trong trường quay lại rất hòa hợp, hơn nữa Cao Tường và Nhuế Ngạn quen biết nhau từ trước, thỉnh thoảng nói những câu buồn cười làm khán giả bên dưới cười vang.
Trên sân khấu, Nhuế Ngạn cười hỏi Cao Tường: “Mọi người đều biết lúc quay bộ phim 《 Đàn ông thám hiểm 》, chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi mà anh đã tăng đến năm cân, các fans tò mò muốn rõ anh tăng cân kiểu gì thế? Ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn sao?”
Dưới sân khấu đều nở nụ cười, Cao Tường cũng cười, còn chưa trả lời bỗng “Ấy” một tiếng, đứng lên cúi người chạm nhẹ vào tai Nhuế Ngạn rồi nói: “Cô đừng cử động, có ít vụn phấn này.”
Bỗng nhiên lại gần, cả hai đều có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Nhuế Ngạn không quen tiếp xúc gần với người khác, cũng không quen để người khác động chạm vào mình, nhưng trong giới giải trí, khi đóng phim thân thể tiếp xúc là chuyện bình thường, thỉnh thoảng trêu chọc đùa giỡn nhau trong mắt fans là có quan hệ tốt đẹp, huống chi đây lại đang ở trên sân khấu, bên dưới có rất nhiều khán giả, đặc biệt là fan CP, vừa nhìn thấy hành động trên liền ồ vang cả khán phòng.
Nhuế Ngạn tất nhiên không thể trốn, cũng không thể có bất cứ thái độ không vui nào, mỉm cười vén tóc: “Vậy à? Cảm ơn anh nhé.” Cô khẽ liếc nhìn chú bộ đội đang đứng chào phía sau sô pha, không rõ vì sao trong lòng Nhuế Ngạn lại cảm thấy chột dạ.
Cao Tường ngồi trở lại, cuộc phỏng vấn được tiếp tục, hai người chuyện trò vui vẻ, hiệu quả ghi hình rất tốt.
Trong một góc nhỏ, Trác Lương đen mặt, sắc mặt lạnh tanh giống như có ai đang nợ tiền anh vậy.
Lưu Tô bỗng lắc lư vui vẻ ca hát: “Yoyoyoyo, check it out, ai đó ăn chua ngon lành thật, một vại giấm chua Sơn Tây…”
Hết chương 32