Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ngốc nghếch bị lừa mà không biết/cậu chủ Yến kiềm chế/Khúc dạo đầu cho việc người thành thật bị giam cầmSau khi Đổng Xán nhìn thấy Yến Liên Xuyên, trong khi đầu óc anh còn chưa kịp định hình thì thân thể đã phản ứng trước, anh gần như xoay người bỏ chạy ngay lập tức.
Nhưng hành động của Yến Liên Xuyên còn mau lẹ hơn cả anh, hắn chỉ cần sải vài bước chân là đã nắm được tay Beta mà kéo về.
Bây giờ vẫn còn là giữa hè, Đổng Xán chỉ mặc một chiếc áo ngắn tay mỏng manh, phần da thịt lộ ra bên ngoài bị một bàn tay to lớn nóng rực nắm chặt lấy.
Ngay khoảnh khắc bị chạm vào cả người Đổng Xán liền như mèo xù lông, xúc cảm trên tay khiến sau lưng anh không ngừng toát mồ hôi lạnh, biểu cảm trên gương mặt Beta có thể hình dung bằng từ khó coi, thân thể run rẩy liên tục tỏ vẻ kháng cự.
Người thành thật đáng thương hoảng loạn dùng một bên tay còn lại cố gắng kéo bàn tay to lớn trắng nõn nhưng lại cứng như kìm sắt kia ra, đồng thời đôi môi đầy đặn cũng khó khăn cất tiếng van nài: “Cầu, cầu xin anh buông tôi ra, tôi có việc phải rời đi rồi.”
Đổng Xán không biết tên tội phạm cưỡng hiếp này tìm ra mình bằng cách nào, hiện tại anh đã bị nỗi sợ hãi che trời lấp đất bao vây, đương nhiên không thể phát hiện bản thân dù có vùng vẫy ra sao cũng không thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Alpha. Rốt cuộc ngay lúc không thể chịu được nữa, anh liền hét lên: “Anh thả tôi ra, mau thả tôi ra!”
Dù cho Đổng Xán có giãy giụa mạnh mẽ tới cỡ nào thì thân mình của Yến Liên Xuyên vẫn sừng sững như núi. Cuối cùng cũng có thể gặp được người bản thân ngày đêm mơ tưởng, cặp mắt đào hoa xinh đẹp của hắn liền dính chặt vào thân thể của Beta trong nháy mắt, ánh nhìn nóng rực di chuyển từ gương mặt chính trực của người thành thật xuống đến hai bầu vú bự màu mật bị anh che khuất. Tầm mắt khủng bố như đang cưỡng dâm khiến Đổng Xán càng thêm sợ hãi lo lắng.
Hắn thậm chí còn vuốt ve phần cổ tay của anh, hành động tán tỉnh đấy khiến cơ thể người thành thật run rẩy kịch liệt giống như động vật nhỏ.
Mí mắt Đổng Xán rung động mãnh liệt, lúc nhìn vào hai con ngươi càng lúc càng trở nên tối tăm của Yến Liên Xuyên thì dự cảm xấu trong lòng anh lại càng thêm chân thật.
Quả nhiên, Alpha vẫn luôn đứng im không nhúc nhích đột nhiên mạnh mẽ kéo anh đi về phía xe của hắn.
“A, mau thả tôi ra, anh muốn làm gì?! Anh là cái đồ cầm thú!” Hành động không báo trước của Alpha khiến Đổng Xán kinh hãi, anh liều mạng muốn rút tay về, đồng thời cũng dùng bên còn lại đánh liên tục vào bàn tay đang túm chặt mình của Alpha, nhưng căn bản hành động đó chẳng có chút hiệu quả nào, cơ thể của anh vẫn bị lôi kéo về phía chiếc xe thể thao kia.
“Đồ đĩ, em muốn dụ dỗ tôi ** em ngay tại đây hả?” Alpha vốn im thin thít bỗng nhiên quay đầu lại, chất vấn với chất giọng hung tợn, ánh mắt tựa sói đói khiến Đổng Xán run sợ không thôi.
Tên này một giây trước mặt mày còn đang bình thường, mà hiện tại lại hoàn toàn biến thành một con thú dữ phát rồ sau khi tóm được con mồi.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");