Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Hàn Diệc chạy trốn đến cuối cùng vẫn bị Trần Minh tìm thấy vào buổi đêm, hay nói chính xác là cậu bị nhốt lại trong phòng tắm.
"Tôi, tôi muốn đi ra ngoài..."
Bọc trong chiếc áo choàng tắm mềm mại, Hàn Diệc ngập ngừng nhìn Trần Minh.
Trần Minh nở nụ cười, lắc lắc sợi dây xích khiêu dâm kỳ lạ trong tay.
"Không được đâu, em thích tắm mà, tắm tiếp đi."
Hàn Diệc vừa nhìn thấy đồ vật trong tay Trần Minh lập tức rụt cổ trốn đi.
"Không, tôi không tắm nữa, tôi đi ra ngoài..."
Đôi mắt cậu hoảng sợ giống như thỏ gặp sói.
Trần Minh khóa cửa phòng tắm và tiến lại gần con thỏ với một nụ cười xấu xa.
Hàn Diệc vừa mới tắm xong tỏa ra hương thơm thoang thoảng, hai má hồng hào như quả đào chín mọng, thậm chí khóe mắt còn phủ một màu đỏ hồng rưng rưng muốn khóc. Trần Minh vừa nhìn một cái đã làm dương v*t cương lên ngay lập tức.
Trong hơi nước bốc lên mùi sữa nhàn nhạt, Trần Minh ngửi một cái rồi ánh mắt tối sầm, thanh âm cũng trở nên khàn khàn: "Sao vậy? Em dùng sữa tắm của em bé luôn à?"
Hàn Diệc lặng lẽ đỏ mặt, tự mình giơ cánh tay lên ngửi.
Hai anh em toàn dùng hàng ngoại nhập cao cấp, chưa kể nhãn mác toàn tiếng nước ngoài và không có hướng dẫn sử dụng. Hàn Diệc không hiểu đành phải dùng sản phẩm dành cho trẻ sơ sinh, nhưng không ngờ tắm xong lại làm toàn thân thơm mùi sữa.
Bây giờ bị Trần Minh vạch trần, nên cậu không khỏi xấu hổ cúi đầu xuống.
Trần Minh híp mắt, yết hầu chuyển động rồi vừa cười tủm tỉm vừa chậm rãi tới gần cậu.
"Bạn học nhỏ, chúng ta làm giao dịch đi?"
Hàn Diệc cảnh giác trốn ở bồn tắm, Trần Minh nhướng mày nuốt những lời chửi thề trong miệng xuống và mỉm cười dịu dàng hơn.
"Em thấy đấy, không phải em muốn xây công viên giải trí sao? Tôi có xem qua kế hoạch do công ty con đệ trình, có rất nhiều phương án giúp thôn làng ngoại trừ hạng mục học tập..."
Ngay khi thôn làng được nhắc đến, Hàn Diệc cũng lập tức ngừng trốn tránh và bỏ đi sự cảnh giác. Đôi mắt cậu ngày càng sáng hơn khi nghe Trần Minh nói chuyện một cách rõ ràng và logic.
"Thay vì đưa sẵn cá cho họ thì dạy bọn họ bắt cá sẽ tốt hơn. Thay vì chi tiền để cải tạo vật chất, thì chi bằng dạy bọn họ sản xuất để tự kiếm ra tiền. Em thấy có đúng không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Diệc đỏ bừng, muốn nắm chặt hai tay, "Đúng, là như vậy, vậy thì..."
Cậu nhìn lên, nhưng đột nhiên khựng lại.
Không biết từ lúc nào người đàn ông đã đi tới trước mặt cậu, hắn mỉm cười tà ác làm cậu muốn lui về phía sau nhưng lại phát hiện đã không có đường lui.
Trong phòng tắm có một cửa sổ kính trong suốt sát đất, được thiết kế đặc biệt để tận hưởng khung cảnh bên ngoài cửa sổ trong khi tắm. Nhưng bây giờ cậu bị người đàn ông đẩy đến bên cửa sổ, bị hơi thở nóng rực của hắn xâm chiếm không có lối thoát.
Nhịp tim đột nhiên tăng nhanh, Hàn Diệc không dám nhìn hắn nữa mà đẩy ngực hắn ra, nhẹ nhàng nói: "Muộn lắm rồi... Tôi phải đi ngủ."
"Đừng vội, chuyện này còn chưa kết thúc đâu..."
Trần Minh ôm lấy eo Hàn Diệc bằng cánh tay không bị thương của mình, đồng thời cọ xát dương v*t cương cứng vào người cậu.
"Em nói đi.... Tôi giúp em vất vả như vậy, em không định báo đáp sao?"
Hàn Diệc đỏ mặt, trong lúc giằng co áo choàng tắm của cậu đã bị tụt xuống nên chỉ có thể đặt tay lên ngực người đàn ông rồi luống cuống kéo cổ áo lên.
"Thế này... Không được."
Cậu không muốn đánh đổi cơ thể của mình để lấy phúc lợi, nhưng lần nào Trần Minh cũng lấy cái cớ này ra để kiềm kẹp, bắt nạt cậu đã đời mới chịu buông tha.
"Làm sao vậy?" Bàn tay của Trần Minh xoa nắn bờ mông tròn trịa của cậu qua lớp áo choàng, vén áo choàng tắm lên vuốt ve đường cong của bờ mông.
"Em làm việc gì cũng phải công bằng. Nếu tôi đã làm việc cho em, em cũng phải báo đáp tôi chứ."
Hàn Diệc bị động chạm đến thở hổn hển, vừa mới tắm rửa xong còn chưa kịp mặc quần lót đã bị dương v*t của hắn chen xâm vào giữa hai chân, cậu run rẩy kẹp chặt hai chân lại.
"Đừng…"
Trần Minh không biết xấu hổ mà cười toe toét: "Tại sao lại không muốn? Quần lót cũng không mặc, không phải đang chờ bị tôi làm thịt sao?"
Hàn Diệc tức giận đẩy hắn ra: "Không có!"
Những ngón tay hơi thô ráp mơn trớn hoa huy*t ẩm ướt, chẳng mấy chốc mà nơi đó trở nên nhớp nháp, hai chân của Hàn Diệc cũng bắt đầu mềm nhũn ra.
Rõ ràng là dương v*t của hắn đã cương đến sắp nổ tung, nhưng vào lúc này Trần Minh lại chịu khó kiên nhẫn nói chuyện với Hàn Diệc.
"Em có muốn làm giao dịch không?"
"Giao dịch gì?"
Trần Minh cười khàn, ngón tay trong lúc lơ đãng đã đút vào trong hoa huy*t khiến thiếu niên nhỏ nhắn kinh ngạc mở to mồm và eo lập tức nhũn ra, ngay cả hai chân cũng bắt đầu run rẩy.
"Tối nay đổi một tư thế để lấy một bản thiết kế, được không?"
"Hả?" Hàn Diệc mím môi cố gắng để tỉnh táo lại, "Ý của anh là?"
Cậu vừa dứt lời thì đột nhiên bị người đàn ông lật úp lại, trực tiếp kề sát vào cửa sổ sát đất.
Ngoài cửa sổ là màn đêm sâu thẳm có trăng sáng sao thưa, thậm chí có thể nhìn rõ cả đường biển cách đó không xa.
Hàn Diệc kêu lên rồi định chạy trốn, nhưng bị người đàn ông kiên quyết đè lên cửa sổ.
Hắn thở hổn hển nói nhỏ vào tai cậu: "Tôi muốn chịch em bên cửa sổ, tôi muốn chịch em trước gương, và tôi muốn chịch em trong bồn tắm..."
Hàn Diệc bỗng nhiên bật khóc khi nghe những lời yêu thương nóng bỏng của hắn.
"Em ngoan ngoãn thỏa mãn tôi, tôi sẽ vì em mà ra sức làm việc, được không?"
Lời thì hỏi nhưng việc hắn làm lại không cho phép cậu từ chối.
Phần dưới của chiếc áo choàng tắm đã bị người đàn ông vén hoàn toàn để lộ bờ mông căng tròn, vòng eo của cậu hơi trũng xuống tôn lên một đường cong tuyệt đẹp. Trần Minh liếm môi và từ từ xoa xoa lòng bàn tay.
"Cục cưng, em đã sẵn sàng chưa?"
Hàn Diệc nằm trước cửa sổ, toàn thân run rẩy. Trước mắt là cảnh đêm dài vô tận, mà cậu lại đang bị áp sát trước khung cửa sổ trong suốt, chỉ cần có người ngẩng đầu lên mới là nhìn thấy cảnh cậu bị chịch.
Toàn thân cậu đỏ bừng vì xấu hổ, cậu bắt đầu vùng vẫy dữ dội.
"Không...không phải ở đây..."
Người đàn ông banh rộng hai chân cậu ra, dương v*t nóng hổi lập tức cọ sát vào mông cậu.
"Sao lại không, em nhô cái mông lên một chút. Đúng rồi, nhô lên đi, không ai nhìn thấy hoa huy*t của em đang ăn dương v*t của tôi đâu..."
Có tiếng òm ọp phát ra từ hoa huy*t đang bị cọ xát, áo choàng tắm trên người xộc xệch và phía dưới trần trụi mặc cho ngón tay của người đàn ông đâm vào rút ra trong hoa huy*t.
Hàn Diệc run rẩy và khẽ rên rỉ, "Không... Tôi sẽ, tôi sẽ bị nhìn thấy."
Người đàn ông rút ngón tay ướt át của mình ra rồi đút vào quy đầu to lớn, trêu chọc nói: "Vậy em phải siết chặt một chút để tôi mau bắn ra, rồi đổi chỗ..."
Lời vừa dứt bàn tay to của hắn nắm vòng eo thon, dương v*t thô to đâm thẳng đến chỗ sâu nhất.
"Ư..."
Hàn Diệc bị đẩy về phía trước, toàn thân dán chặt vào cửa sổ không còn lối thoát.
"A... nhẹ, nhẹ..."
Trần Minh thở ra một hơi thật sâu, đâm vào trong hoa huy*t khiến miệng huyệt ướt đẫm nước.
"Bạn học nhỏ, phía dưới của em ướt quá, không nhịn được..."
Tiếng va chạm của thân thể vang lên không dứt, Hàn Diệc cau mày phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, khóe mắt còn đọng lại nước mắt.
"Phạch phạch..."
"Ưm... a... ha... chậm lại, chậm lại..."
Trần Minh nện dương v*t vào thật sâu, hắn chỉ cần nắm chặt vòng eo đang run rẩy của Hàn Diệc để ngăn cậu chạy trốn là có thể thoải mái ** cái hoa huy*t non mềm đó.
Hòn bi nặng nề đập vào bờ mông trắng như tuyết, Trần Minh xoa nắn để lại dấu tay trên cơ thể của cậu.
"Mông em dâm quá, nhìn thôi đã muốn *** rồi."
Lời buộc tội vô căn cứ của hắn khiến Hàn Diệc lại vùng vẫy một cách tức giận, dương v*t của hắn suýt chút nữa đã rời khỏi hoa huy*t trơn trượt, nhưng người đàn ông nhanh chóng nhấp hông đâm thẳng dương v*t vào cổ tử cung.
"A…" Hàn Diệc đau đớn khẽ thở ra, "Sâu quá… hức… sâu quá…"
"Sâu quá sao?" Trần Minh liếm hàm răng sau, nở nụ cười nguy hiểm, "Sẽ còn sâu hơn nữa."
Vừa nói hắn vừa ấn eo cậu xuống, dương v*t đâm thẳng vào trong hoa huy*t, nghiêng một góc rồi đâm vào tử cung nhỏ.
"Ư...ra...ưm...đau quá..."
Đôi mắt của Trần Minh đã đỏ lên, thẳng lưng mà dùng sức nắc vào, trầm thấp cười nói: "hoa huy*t của em đâu có nói thế? Nhìn xem, chảy bao nhiêu nước rồi kia?"
Sau những cú thúc mãnh liệt nước dâm dính ở nơi kết hợp của hai người đã bị đánh tan thành bọt, nhiễu xuống từ gót chân cậu. Hàn Diệc vừa khóc vừa kêu, dương v*t của cậu cọ xát vào áo choàng tắm cũng bắt đầu cương lên.
"Hừm..."
Cậu cắn chặt môi dưới để chống lại làn sóng dục vọng điên cuồng, kẹp chặt hai chân nhưng lại bị người đàn ông ** càng mạnh hơn.
"Ưm...đừng...đừng..."
Người đàn ông dường như cố tình chơi xấu, vừa di chuyển trong hoa huy*t vừa đưa tay chạm vào dương v*t hồng hào của Hàn Diệc.
"Oa... đừng chạm vào nó!"
Ngay khi dương v*t bị chạm tay vào đã khiến toàn thân của Hàn Diệc run lên, hoa huy*t cũng trong nhanh chóng siết chặt lại.
"Ah... Ha...a"
Một giây sau từng luồng tinh dịch màu trắng nhạt bắn tung tóe trên tấm kính trong suốt, trông cực kỳ khiêu gợi. Mà hoa huy*t nhạy cảm cũng đã bị kích thích, siết chặt dương v*t rồi run rẩy đạt được cực khoái.
Một dòng nước ở sâu bên trong phun ra dội thẳng lên quy đầu, khiến dương v*t đã sưng to lại lớn thêm một vòng.
"Ha ha." Trần Minh bị siết chặt đến nỗi suýt chút nữa đã bắn ra, hắn mím môi rút ra sau đó mới dùng sức đâm vào, làm Hàn Diệc không thể không mềm mại cầu xin.
"Đừng! Đừng cử động... Ôi... Dừng lại..."
Trần Minh định làm chậm lại để cho cậu có cơ hội thở dốc, nhưng hoa huy*t của bạn học nhỏ ** sướng như thế thì hắn càng phải tận dụng thời cơ hưởng thụ, có ngốc mới dừng lại.
Thế là hắn nhân lúc Hàn Diệc đạt cực khoái, hai chân mềm nhũn và không còn chút sức lực phản kháng, liền đè cậu lên cửa kính, eo và bụng dồn dập nắc nhanh như được gắn động cơ.
Gần như mỗi cú thúc đều tuân theo quy luật đâm sâu rút ngắn, một va chạm đều mạnh mẽ đến mức làm Hàn Diệc bật khóc liên tục.
"Hức hức, đủ... A..."
"Gọi chồng rồi tôi sẽ bắn cho em, được chứ?"
Trần Minh đưa ra lời dụ dỗ trong khi ** hoa huy*t ướt sũng.
"Không, không muốn…"
"Sao lại không? Em không phải muốn xây công viên giải trí sao? Mục tiêu của em sắp đạt được rồi..."
Đó rõ ràng là một yêu cầu bình thường, nhưng trong miệng của Trần Minh lại biến thành một giao dịch mờ ám. Hàn Diệc cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng chỉ có thể nằm đó rên rỉ với nức nở khi bị người đàn ông **.
"Òm ọp…… Òm ọp…"
"Bạch bạch bạch…"
Tiếng nước nhớp nháp và tiếng va chạm của da thịt không ngừng vang lên trong phòng tắm rộng rãi, rất lâu không chịu ngừng lại.
Vào khoảnh khắc trên đà đạt cực khoái, Trần Minh thở hổn hển và kề sát vào đôi tai đỏ bừng của Hàn Diệc.
"Ngoan, gọi một tiếng chồng đi. "
"Nếu em gọi chồng, tôi sẽ tạm tha cho em."
Hàn Diệc xấu hổ cắn môi không chịu nhượng bộ nhưng đã bị người đàn ông cầm lấy dương v*t, hắn dùng bàn tay to bao lấy hai quả trứng rồi bắt đầu xoa nắn.
"Ưm..."
Cơ thể nhạy cảm không chịu nổi khi bị vuốt ve như thế, Hàn Diệc kẹp chân lại cố tránh nhưng lại vô tình làm dương v*t của người đàn ông đi vào sâu hơn.
"Gọi đi, gọi thì tôi thả em ra."
Không biết là mệt mỏi hay là đầu óc đã mê man, Hàn Diệc bị người đàn nắc một cái mạnh xong bỗng thấp giọng kêu lên.
"Chồng, chồng..."
Gần như ngay lập tức cậu cảm thấy một dòng nước nóng bỏng phun trào từ nơi sâu nhất trong cơ thể, khiến cổ tử cung nhạy cảm cũng run lên như đụng phải dung nham.
Cậu khóc lóc rồi mềm nhũn nhép vào trong vòng tay của người đàn ông, đôi chân run lẩy bẩy khó có thể tự đứng dậy.
Trần Minh thở hổn hển vẫn đút dương v*t trong hoa huy*t nóng ẩm, nở nụ cười khi cảm nhận được hoa huy*t mềm mại run rẩy bao bọc lấy mình.
"Cục cưng ngoan quá."
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.