Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 48: Án tử gửi đến
1 tháng sau, Lục Tư Phàm càng ngày càng cảm thấy cơ thể mệt mỏi, trong lúc anh đang làm việc thì đầu anh lại xoay vòng
mọi thứ xung quanh trở nên mờ hồ, anh không trụ vững được đôi chân nên đã ngã xuống sàn trong phòng làm việc
Thế Anh đem hồ sơ vào cho anh, lúc đầu anh không thấy Lục Tư Phàm đâu, Thế Anh đi vào trong rồi đặt tài liệu lên bàn quay đầu đi
anh ra đến cửa thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại trên bàn làm việc nên quay đầu lại
" điện thoại của cậu ta.... có khi nào là Bảo Vy gọi không ta..." Thế Anh đắn đo 1 lúc rồi cùng quyết định đi lại bàn làm việc cầm lấy điện thoại
đang tìm điện thoại thì nhìn thấy Lục Tư Phàm đang nằm dưới đất, Thế Anh hoảng hốt vội lây Lục Tư Phàm dậy
" Lục Tư Phàm, Lục Tư Phàm.... "
Thế Anh không suy nghĩ nhiều đỡ lấy Lục Tư Phàm, đỡ lấy anh ta trên vai vội chạy ra ngoài
vừa mở cửa ra thì gặp Âu Thần
" chuyện gì vậy?" Âu Thần hốt hoảng hỏi
" phụ tôi đưa cậu ta đến bệnh viện '' Thế Anh nói
sau đó cả 2 đưa Lục Tư Phàm lên xe qua đường bí mật, Thế Anh láy xe như bay trên đường, phóng thẳng đến bệnh viện
1 lúc sau khi vào trong phòng cấp cứu, Âu Thần và Thế Anh ở bên ngoài vô cùng lo lắng
| trong khoảng thời gian Âu Thần tiếp cận lại với Bình Bình, ngày nào cả 2 cũng nhắn tin nhau, hỏi thăm nhau, tuy không phải lúc nào anh cũng đến quán cô uống cafe nhưng tình cảm của cả 2 dường như đã có tiến triển tốt hơn|
Lưu Bình Bình đi làm về, vừa tắm xong thì cầm điện thoại lên, nguyên 1 ngày hôm nay Âu Thần đã không nhắn tin cho cô 1 tin nào, lòng cô có chút buồn như đang trong chờ tin nhắn của anh vậy
Lục Tư Phàm tỉnh lại thấy mình đang nằm trong bệnh viện, nhìn qua nhìn lại thì thấy Thế Anh và Âu Thần đang đứng bên cạnh giường của mình vẻ mặt 2 người có vẻ rất trầm ngâm
" ủa sao tôi lại ở đây hả?" Lục Tư Phàm nói
" Lục Tư Phàm cậu có xem 2 chúng tôi là bạn thân của cậu không hả?" Âu Thần tức giận nói
" nè bình tĩnh " Thế Anh lôi Âu Thần lại
" chuyện gì?" Lục Tư Phàm cố sức ngồi dậy
Âu Thần không chịu đựng được nữa, anh ấy quăng 1 sấp giấy trước mặt Lục Tư Phàm
" cậu xem đi, cái này là gì hả?" Âu Thần nói
Lục Tư Phàm cầm lên xem, đây là giấy xét nghiệm của anh mà, nhưng.... ung thư thận thời kì cuối...
Lục Tư Phàm bàng hoàng nhìn những dòng chữ này tay rung rung
" sao vậy hả? sao lại không cho chúng tôi biết?" Âu Thần nói
Lục Tư Phàm sững sốt không nói nên lời, anh cất giấy xét nghiệm đi
" nè cậu đừng nói cậu mới hay tin đấy nha" Âu Thần hỏi
" về thôi, nếu thấy tôi về trễ thì cô ấy sẽ lo đấy" Lục Tư Phàm nói
" cậu không muốn nói cho cô ấy biết à?" Thế Anh hỏi
" chuyện nhỏ mà" Lục Tư Phàm nói
" chuyện nhỏ, chuyện nhỏ là sao hả? cậu đừng quên cậu thuộc nhóm máu gấu trúc đấy, đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng của cậu đấy, lỡ như có chuyện gì ai sẽ chăm sóc cho Bảo Vy hả?" Âu Thần nói
Lục Tư Phàm dường như hiểu ra vấn đề, anh vội vàng đi về nhà
về đến nhà anh nhìn thấy Bảo Vy đang ngồi cạnh cửa sổ rồi ngủ thiếp đi
nhìn thấy cô chờ đợi mình về như vậy anh lại nhớ lại cảm giác những ngày đầu cô chờ anh về
anh đi lại phía cô, ngồi xuống gần cô, đưa tay lên má cô, anh thật sự không muốn rời xa cô, anh muốn được ở cạnh cô lâu hơn nữa
Lục Tư Phàm đứng dậy rồi rời đi, anh đi xuống nhà nhìn thấy tiểu Châu đang rọi đèn tìm kiếm gì đấy
" nè" Lục Tư Phàm nói
Tiểu Châu giật mình lùi lại phía sau
" nếu như phu nhân có hỏi thì nói tôi chưa về nha" Lục Tư Phàm nói
" dạ?" Tiểu Châu không hiểu lắm
" cô cứ xem như là tôi chưa về nhà đi" Lục Tư Phàm nói
" nhưng mà...." tiểu Châu vẫn chưa hiểu
" đã bảo là khi cô ấy hỏi thì cứ nói tôi chưa verg nha hiểu không hả?" Lục Tư Phàm nói
" à dạ" Tiểu Châu gật đầu cho qua
Lục Tư Phàm rời khỏi cánh cổng biệt thự, anh quay lưng lại nhìn về phía căn phòng của mình, lòng có chút tiếc nuối nhưng vẫn nắm chặt tay rời đi