Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trần Thái Nhật nghe thấy vậy liền cau mày lại.
Anh bước lên trước, tách đám người đó ra.
Khi tổ làm phim nhìn thấy Trần Thái Nhật tới, biểu cảm thả lỏng hơn nhiều.
Ông chủ thật sự tới rồi, cấp dưới như bọn họ sẽ không phải chịu đựng tính nết xấu của người phụ nữ này nữa.
“Sếp Trần, anh tới rồi”.
“Sếp Trần, chị Lý, chị ấy…”
Trần Thái Nhật xua tay.
“Được rồi, để tôi nói chuyện, chị Lý An Dung đúng không?”
Người phụ nữ xinh đẹp đang cau mày nhăn nhó nhìn thấy một người đàn ông cao to đẹp trai xuất hiện, hai mắt lập tức sáng rực lên.
Đánh giá một lúc, khóe miệng cô ta khẽ nhếch lên.
“Tôi còn nghĩ là ai, thì ra cậu là ông chủ của tập đoàn Thái Mộng à, trông cũng khá ok đấy, tuổi trẻ tài cao, nếu chị đây còn trẻ, với vẻ ngoài này của cậu, có thể lọt vào mắt xanh của tôi được đấy”.
Trần Thái Nhật sa sẩm mặt mày.
Người phụ nữ này đang nói gì vậy?
Sau gáy anh đột nhiên lạnh toát.
Phía sau có hai đôi mắt hằn học đang nhìn chằm chằm anh, khiến cho anh dựng hết cả lông gáy lên.
Lý An Dung quay đầu lại nhìn, liền phát hiện ra hai người Ninh Yên Nhiên cũng đang ở đây nhưng không hề có ý chào hỏi, khóe miệng cô ta nhếch lên một nụ cười khinh thường.
Ninh Yên Nhiên hoàn toàn không buồn để tâm.
Hàn Tâm Nhụy đứng bên cạnh cô ấy, liền dùng ánh mắt ăn miếng trả miếng liếc lại nhìn cô ta.
Sau khi đoàn làm phim thuật lại một lượt, cuối cùng Trần Thái Nhật đã hiểu toàn bộ câu chuyện.
Lý An Dung diễn vai vương phi trong bộ phim ‘Nữ thần tường’.
Cũng chính là người đối đầu với nhân vật của Ninh Yên Nhiên trong nửa đầu của bộ phim.
Mặc dù không có nhiều cảnh quay nhưng đây là một vai phụ rất quan trọng xuyên suốt toàn bộ nội dung cốt truyện.
Về phần lý lịch của cô ta, tổ đạo diễn cũng âm thầm kể lại.
Chồng của Lý An Dung là Lăng Chí, con trai của gia tộc xa của nhà họ Lăng, một trong tứ đại gia tộc ở Yến Kinh.
Mặc dù không phải gia tộc trực hệ chính thống của nhà họ Lăng, nhưng cũng được tính là một thành viên của tứ đại gia tộc.
Đây là gia tộc hoa mẫu đơn hàng đầu ở Yến Kinh, được coi là ngang hàng với nhà họ Tiêu.
Những gia tộc hoa lan hạng hai như nhà họ Ninh và nhà họ Hàn khi gặp phải gia tộc hoa mẫu đơn, dựa theo lý mà nói thì phải cảm thấy nơm nớp lo sợ.
Nhưng Ninh Yên Nhiên và Hàn Tâm Nhụy lúc này đều vô cùng bình tĩnh.
Gia cảnh của Ninh Yên Nhiên có chút đặc biệt, tuy nhà họ Ninh chỉ là tầng lớp trung lưu trong số các gia tộc ở Yến Kinh, không phải hàng đầu.
Nhưng bản thân cô ấy là một trường hợp đặc biệt.
Người đẹp bậc nhất Hoa Hạ, danh tiếng tuyệt đỉnh, người hâm mộ trải dài khắp Cửu Châu, ngay cả trong số những gia tộc hoa mẫu đơn hạng nhất cũng có người hâm mộ của cô ấy.
Vì vậy khi đối mặt với Lý An Dung, cô ấy không hề yếu thế.
Còn về Hàn Tâm Nhụy thì càng đơn giản hơn, bởi vì Trần Thái Nhật đang ở đây.
Cô ấy và Trần Thái Nhật đã yêu đương lâu như vậy, mặc dù Trần Thái Nhật chưa từng nói rõ về bối cảnh và thực lực của mình cho cô ấy.
Nhưng trong lòng Hàn Tâm Nhụy biết rất rõ, cho dù là nhà họ Phùng, cũng chỉ là mối lo ngại không đáng kể với Trần Thái Nhật mà thôi, anh không coi bọn chúng ra gì.
Kẻ mạnh nhìn từ trên xuống, những người phàm bên dưới đều chỉ là con kiến.
Lý An Dung dựa vào mối quan hệ với nhà họ Lăng, nhất quyết đòi được hưởng sự đối đãi giống như Ninh Yên Nhiên. .
Đam Mỹ Hay
Nhưng khách sạn này chỉ có duy nhất một phòng tổng thống cao cấp.
Điều này gây khó khăn cho các nhân viên của tập đoàn Thái Mộng.
Trần Thái Nhật đã hiểu toàn bộ câu chuyện.
“Chị Lý, trong hợp đồng đã ký có ghi rõ tiêu chuẩn chỗ ở là khách sạn bốn sao hoàn toàn có thể chấp nhận được, chúng tôi đã sắp xếp những phòng đơn sang trọng tốt nhất trong phạm vi vai phụ, và không hề có chuyện vi phạm hợp đồng”.
Lý An Dung lập tức tỏ ra khinh thường, hất tay làm động tác phủi bụi.
“Căn phòng sang trọng đó quá bẩn, cái ấm điện dùng để đun nước thật ra là món đồ rẻ bèo giá chín trăm tệ, đến nước còn không uống được thế này thì bảo tôi ở kiểu gì?”
Trần Thái Nhật ngẩn người ra, sau đó chớp chớp mắt.
“Còn điều gì khiến chị không hài lòng không?”
Lý An Dung thấy Trần Thái Nhật không lập tức phản bác liền nghĩ rằng ông chủ của tập đoàn Thái Mộng khá biết điều, cô ta liền thao thao bất tuyệt chê bai khách sạn không ngừng.
“Đương nhiên là có rồi, khăn trải giường trong khách sạn là bông tinh khiết chứ không phải nhung, da tôi bị dị dứng với những chất liệu kém chất lượng!”
“Điều khó chịu hơn nữa là, cậu có biết tủ rượu của căn phòng sang trọng đó có cái quái gì không? Có một chai rượu vang đỏ mấy trăm đô, đúng là thứ đồ uống rẻ tiền!”
Nói đến đây, Lý An Dung nhảy dựng lên để bày tỏ sự tức giận của mình.
“Đến cả XO của nhưng năm 90 tôi cũng không tìm thấy! Thế mà gọi là phòng sang trọng cái nỗi gì, chuyện này đối với tôi là một sự sỉ nhục, lại còn phần ăn buffet của khách sạn này nữa, đến cả thịt bò Kobe cũng không có…”
Trần Thái Nhật lập tức xua tay, cắt ngang sự phẫn nộ mạnh mẽ của Lý An Dung.
Đây là cái cái gì thế.
Khách sạn bốn sao sẽ có XO, có thịt bò Kobe sao?
Lại còn dị ứng với ga trải giường bằng cotton, sao không nói mình dị ứng với quần áo luôn đi?
“Chị Lý này, yêu cầu của chị, quả thực là đội hậu cần của tập đoàn tôi và khách sạn này không thể đáp ứng cho chị được, tuy nhiên, đây đã là khách sạn tốt nhất trong khu vực này rồi, chúng tôi cũng lực bất tòng tâm”.
Giọng điệu của Trần Thái Nhật lạnh lùng.
Lý An Dung trợn mắt, trên mặt lộ ra nụ cười khinh thường.
“Thật ra ấy mà, anh chàng đẹp trai này, chị đây không phải người quá đòi hỏi như vậy, thi thoảng chịu khổ cực một chút cũng được, hay là như vậy đi…”
Cô ta giơ tay chỉ vào người Ninh Yên Nhiên.
“Thời gian tôi vào nghề đã rất lâu rồi, luôn luôn tâm niệm phải hết lòng kính trọng tiền bối, chỉ cần bảo con ả đó đưa phòng tổng thống cho tôi, tôi sẽ quay tiếp, nếu không tôi sẽ không quay tiếp đâu, chuyện này không làm khó cậu chứ!”
Đây là màn lật đổ nữ chính trước toàn thể công chúng.
Ai mà không biết Ninh Yên Nhiên là trụ cột của tập đoàn Thái Mộng, việc này rõ ràng là giáng một cái tát vào mặt của tập đoàn bọn họ.
Nhân vật nữ chính được công ty điện ảnh và truyền hình lăng xê, thế mà một nữ phụ lại có thể dễ dàng cướp phòng, chuyện này đúng là không thể ngờ được.
Đùa thôi, đương nhiên phải dành điều kiện tốt nhất cho đồ đệ của mình, ai bảo hai thầy trò thân thiết như vậy chứ, bảo vệ cô ấy là điều đương nhiên.
Khó xử lý.
Trong mắt người ngoài, chuyện này rất khó để xử lý.
Nhưng Trần Thái Nhật đứng trước mặt mọi người lại vô cùng bình tĩnh, trên khuôn mặt anh thoáng nở một nụ cười.
“Chị Lý, tôi cho chị một lời đề nghị chân thành. Trên đời này, có một số người vận may không tốt, đạo đức lại chẳng ra đâu, người như vậy không ở được trong phòng tổng thống đâu”.
- -------------------