Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Người cầm đầu là một nữ chiến sĩ, khí thế rất đáng sợ. Chín chiến sĩ trẻ tuổi theo sau cũng vô cùng kinh người, những nơi bọn họ đi qua đều ngập trong nghiêm nghị!
Người đi đầu chính là Băng Sương!
Liễu Kiến Phong và Tân Khung vội vàng đi tới rồi cúi chào một cách cung kính, đảm người Băng Sương còn chẳng thèm trá lë!
Băng Sương liếc Liễu Kiến Phong một cái rồi nói: "Ba thành hợp một, mọi chuyện đều do bộ quân sự Bắc Cảnh xử lý! "Nghe nói ở đây có người đang mạo danh chiến sĩ Bắc Cảnh, làm xăng làm bậy ở đây!" Liễu Kiến Phong vội vàng đi lên phía trước mà nói: "Chào
Đại Vệ, tôi là Thiếu Vệ Liễu Kiến Phong, đây là Trung Vệ Tần
Khung!" "Chúng tôi là người của binh đoàn thứ tám, đang ở đây để xử lý chút việc nhỏ." "Đúng là ở đây có người đang giả mạo chiến sĩ Bắc Cảnh. Nhưng đã bị tôi khống chế rồi, người đó chính là Tiêu Hào!" Tiệc mừng thọ lần trước Tiêu Hào từng nói anh là chiến sĩ của Bắc Cảnh nhưng không một ai tin.
Liễu Kiến Phong không biết rõ tình hình, hoặc là nói anh ta không tin rằng những Đại Vệ này đều vì Tiêu Hào mà tới Mười mấy người nhìn chăm chăm vào Liễu Kiến Phong.
Sát ý mạnh mẽ khiến cho anh ta không kìm chế được mà lùi về phía sau ba bước.
Tiêu Hào cười cười rồi nói: "Liễu Kiến Phong, thật không biết sao anh lại có thể làm được Thiếu Vệ với trí thông minh như thế. Đây đều là do tôi gọi tới" "Không phải anh thích dùng Bắc Cảnh để ép tôi à?" "Đừng tưởng rang chỉ có anh mới quen với người của Bắc
Cảnh "
Tiêu Hào vừa nói xong thì sắc mặt của Liễu Kiến Phong và Tân Khung đều thay đổi.
Tất cả mọi người đều không dám tin.
Tiêu Hào có cái gì mà có thể mời được nhiều Đại Vệ tới như thế chứ?
Hơn nữa những người này cũng không phản bác những gì Tiêu Hào nói, đây là một loại thừa nhận!
Bầu không khí càng ngày càng áp lực, thần kinh của mỗi người đều căng cứng cả lên. không khí khắp nơi cô đọng lại!
Trương Hồng Vĩ thầm kêu không ổn. Kế hoạch hôm nay đều rất thuận lợi, vì đối phó với một Tiêu Hào nho nhỏ mà sắp xếp nhiều như thế, vì sao cuối cùng lại trở nên như thế này chứ? Băng Sương nói một cách lạnh lùng: "Liễu Kiến Phong, ba thành sát nhập cũng không phải là do người của binh đoàn thứ tám các người tiếp quản, mà là binh đoàn thứ nhất." "Các người giả mạo nhân viên chấp pháp của khu mới, cổ tình vi phạm!" "Người đầu, bắt bọn họ lại!" "Hiểu lầm, chắc chắn là hiểu lầm!" Liễu Kiến Phong đổ mồ hội lạnh khắp người, anh ta vội vàng giải thích: "Các Đại Úy, chúng tôi tới đây cũng không phải để chấp pháp mà chỉ là giải quyết một số chuyện mà thôi." "Chuyện nơi đây đều là chuyện riêng" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Băng Sương giảng cho Liễu Kiến Phong một bạt tai. Trên mặt anh ta xuất hiện dấu năm ngón tay đỏ bừng. "Các người xem tôi là kẻ ngu à?" "Xử lý việc riêng còn mặc đồ lính để xử lý ur?" "Còn mang theo vũ khí để xử lý 2 "Các người còn đứng đây sỉ nhục Đại đô đốc Cao!" "Mang đi Xử lý theo luật"
Bằng Sương không hề cho Liễu Kiến Phong mặt mũi, tát anh ta một cái trước mặt mọi người. Liễu Kiến Phong nhìn về phía Tân Khung với vẻ xin giúp đỡ.
Tân Khung đã ngậm miệng lại từ lâu rồi, không dám nói dù chỉ một câu. Giờ phút này ông ta đang hối hận phát điện. Bây giờ im lặng không nói là lựa chọn tốt nhất, sau khi tới Bắc Cảnh thì lại nhờ quan hệ mà giải quyết chuyện này!
Mà Liễu Kiến Phong thấy kế hoạch sắp bị hủy hoại thì vừa hối hận vừa điềc không sợ súng: "Đại Vệ, chúng ta đều là chiến sĩ Bắc Cảnh, nhưng không cùng một binh đoàn. Các người không có quyền bắt tôi. Trừ khi có lệnh bắt!"
Băng Sương lại giảng cho anh ta một cái tát, Liễu Kiến Phong suýt chút nữa là nằm rạp xuống đất. "Bắt một Thiếu Vệ nho nhỏ như anh mà còn cần lệnh bắt à?" "Anh sỉ nhục Đại đô đốc, người bảo vệ quốc gia, chúng tôi có thể xử lý anh ngay tại chỗ!"
Bây giờ Liễu Kiến Phong chỉ muốn bảo vệ bản thân, anh ta còn chưa hết hi vọng: "Đại Vệ, thấy tôi là người của khu thứ chín, cho tôi chút mặt mũi!" "Thân phận của thầy tôi chắc chắn sẽ cao hơn các người!" Băng Sương đạp tới, cơ thể của Liễu Kiến Phong như diều đứt dây, bay vọt ra ngoài cả mười mấy mét. Cuối cùng hộc máu mới thôi! "Cho dù thấy anh là khu trưởng của khu thứ chín Bắc Cảnh tôi cũng sẽ không nể mặt" "Nói thêm câu nữa tôi sẽ giết anh!" Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.net
Thân phận thật sự của Băng Sương là dưới một người trên vạn người, chuyện lần này không quá nghiêm trọng nên chỉ làm đại thân phận Đại Vệ.
Lần này Liễu Kiến Phong đã cảm nhận được sát ý trên người Băng Sương nên không dám nói thêm dù chỉ một câu! Liễu Kiến Phong quay đầu rồi nhìn về phía Tiêu Hào với ảnh mặt độc ác.
Một chiến sĩ xuất ngũ nho nhỏ sao lại quen biết với những người như Đại Vệ chứ?
Vì sao lại như thế?
Liễu Kiến Phong không cam tâm!
Bố con Trương Hồng Vĩ cũng đang thậm chảy mồ hôi lạnh.
Rõ ràng sắp thăng rồi nhưng bây giờ lại bị đảo ngược, khiến cho người ta trở tay không kịp. Tất cả kế hoạch đều đã vỡ nát. "Người tới, áp giải toàn bộ những người có liên quan đi!"
Các chiến sĩ ra tay, tóm lấy Liễu Kiến Phong, bố con Trương Hồng Vĩ và tất cả người phạm tội lên máy bay.
Đối mặt với họng súng đen ngòm thì chẳng có ai dám nói thêm một câu.
Lúc này, Băng Sương đi tới trước mặt Cao Thành Long, ông ta vội vàng đi lên đón. "Đô vệ Cao, sức khỏe Đại đô đốc vẫn ổn chứ?" Băng Sương hỏi.
Cao Thành Long không hề biết những người này nhưng vẫn vội vàng trả lời: "Bố tôi rất khỏe, những năm này luôn hoài niệm các đồng chí trong quân
Băng Sương cười cười rồi nói: "Gửi lời hỏi thăm của tôi tới Đại đô đốc, lần này có việc gấp nên thôi, lần sau tôi chắc chắn sẽ tới nhà chào hỏi "
Cao Thành Long cảm ơn liên tục: "Thật sự cảm ơn các người, tôi sẽ thay có truyền lời lại cho bố tôi!"
Bây giờ tất cả mọi người đều hiểu rằng những người này đều là do Đại đô đốc, bố của Cao Thành Long gọi tới, cũng không phải là do Tiêu Hào gọi tới!
Trên máy bay, Liễu Kiến Phong xoa vết máu ở khóe miệng rồi nói với giọng căm thù: "Tiêu Hào, hóa ra mày chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi!" "Mày chờ đó cho tạo, tạo chắc chắn sẽ trở về"
Trương Hồng Vĩ cũng cần răng nghiến lợi. "Tiêu Hào, mày quá xem thường nhà họ Trương rồi, lựa giận của nhà họ Trương sẽ đốt cháy mày!" "Con trai yên tâm, nhà họ Trương sẽ cứu chúng ta ra. Trương Hồng Dương nghe vậy thì gật đầu Tiêu Hào nghe Trương Hồng Vĩ thế thì cười một tiếng rồi nghĩ, người mà vua cảnh Bắc muốn giết thì còn có thể còn sống đi ra được à?
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net