Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chiến Vương Ở Rể
  3. Chương 236: Thủ đoạn độc ác
Trước /1147 Sau

Chiến Vương Ở Rể

Chương 236: Thủ đoạn độc ác

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

*Chương có nội dung hình ảnh

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Từ Tân Bình ngồi vào chỗ ngồi, không nhúc nhích cũng không né tránh, ông ta giơ tay phải lên hóa thành một chưởng nghênh đón công kích mãnh liệt của Đổng Tráng.

Chưởng đối chưởng

Đồng Tráng trong lòng cười thầm, chưởng này là một trong những tuyệt chiêu của tôi. Tôi muốn giết ông, đương nhiên phải dùng tuyệt chiêu ngay từ đầu, cho dù chưởng này không thể giết được ông nhưng nhất định cũng sẽ phế đi một cánh tay của ông. Đồng Tráng vô cùng tự tin vào thực lực của bản thân, ngay cả người có cảnh giới cao hơn ông ta hai cấp cũng không dám đỡ chưởng này.

Mà Từ Tân Bình lại cứ đâm đầu đón đỡ đúng là tự tìm đường chết

Mọi người xem trận chiến cũng thấy chưởng này của Đổng Tráng rất uy mãnh và bá đạo, kinh khí vô cùng mạnh mẽ, trong khi chưởng của Từ Tân Bình là vội vàng đánh ra, uy lực chắc cũng không lớn, thậm chí còn không cảm nhận được kinh khí

Tất cả mọi người đều cho rằng Từ Tân Bình quá kiêu ngạo nên không hề ngờ rằng chưởng này của Đổng Tráng lại lợi hại như vậy, Từ Tân Bình nhất định sẽ gặp nạn nếu không thì cánh tay phải của ông ta chắc chắn cũng sẽ bị phế.

Tiêu Hào đang xem trận chiến khẽ lắc đầu: "Tay của Đồng Tráng phế rồi." Đường Minh Tam nhíu mày: "Một chiều này, rõ ràng là Đổng

Tráng chiếm thế thượng phong cơ mà."

Âm!

Chưởng của hai người đập vào nhau. Một giây sau Đổng Tráng trực tiếp bay ra ngoài. Bay xa ra ngoài đến bảy tám mét, hất những người nhìn phía sau ngã xuống đất. "Tay của tôi, tay của tôi"

Đồng Tráng từ trên mặt đất đứng dậy, từng cơn đau đớn quặn thắt khiến cho ông ta không cách nào chịu được. Tay phải của ông ta đã bị đánh gãy, máu me đầm đĩa, toàn bộ xương của bàn tay đều biến dạng và vỡ vụn, nó đã bị chân khí phá hủy

Mà Từ Tân Bình thì vẫn ngồi trên ghế như cũ, vắt hai chân lên hút thuốc.

Chỉ là tiếp một chưởng vừa rồi của Đổng Tráng đã làm cho cái ghế lùi ra sau vài xen-ti-mét.

Sắc mặt của mọi người thay đổi đáng kể.

Bọn họ đều cho rằng một chiều này của Đổng Tráng sẽ khiến cho Từ Tân Bình bị thương, nhưng họ không thể ngờ rằng Đổng Tráng lại thất bại, tay cũng bị phế Không ai ngờ rằng Từ Tân Bình lại lợi hại đến mức độ này.

Đường Minh Tam nhìn Tiêu Hào: "Bị cậu nói đúng rồi."

Tiêu Hào cười nói: "Những người ngồi bên trong, không một ai có thể là đối thủ của Từ Tân Bình. "Nhưng có lẽ Long Hoàng Hoa kia có thể sẽ tiếp được mười chiêu của Từ Tân Bình.

Đường Minh Tam kinh ngạc hỏi: "Cậu hai, thế còn cậu thì sao?" “Tôi?” Tiêu Hào đặt tay lên vai Đường Minh Tam nói: "Chẳng phải lúc trước tôi đã nói rồi sao, tôi đủ để giết chết Từ Tân Bình." Đường Minh Tam cũng không hỏi lại, anh ta hoàn toàn tin tưởng vào Tiêu Hào. "Sư phụ! "Sư phụ" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Các đệ tử của võ quán xông tới trước mặt Đổng Tráng, chứng kiến cảnh cánh tay sư phụ bị phế thê thảm như vậy, ai nấy đều nổi cơn thịnh nộ muốn liều mạng đi tìm Từ Tân Bình. “Trở về, các con không phải đối thủ của Từ Tân Bình! Đến ngay cả Đổng Tráng còn đánh không lại, đám đệ tử của ông ta đi cũng chỉ có đường chết.

Từ Tân Bình lại thản nhiên nói: "Đổng Tráng đúng không?

Bây giờ ông lăn qua, quỳ xuống trước mặt tôi, chui qua háng của tôi thì may ra tôi có thể tha cho ông khỏi con đường chết." Câu này cũng chính là lời Từ Tân Bình đã nói với sư huynh của Đổng Tráng vào ba năm về trước

Cùng một tình cảnh, cùng một chuyện

Sắc mặt Đồng Trắng trở nên thay đổi rõ rệt, nếu Từ Tân Bình đã xúc phạm ông ta như vậy, ông ta thà chết còn hơn nhưng ông ta lại rất sợ cái chết.

Sư huynh của ông ta năm đó không làm theo lời Từ Tân Bình nói, sau khi Từ Tân Bình đánh gãy hết tay chân, cuối cùng cũng chính là đón nhận cái chết từ Từ Tân Bình!

Thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.

Những người khác cũng cảm thấy rất buồn cho ông ta, đúng là một con ngựa đau cả tàu bỏ CÓ.

Chu môn chủ bước tới hét lớn: "Từ Tân Bình, ông đừng có quá đáng! Ông thắng rồi sao lại còn muốn làm nhục người khác." Từ Tân Bình liếc nhìn Chu môn chủ: "Chu môn chủ, ông lo lắng làm gì?" "Lần trước ông cho tôi mấy trăm triệu nên tôi mới tha cho ông không chết" "Nhưng lần này ông vẫn cứ chấp mê bất ngộ, tôi nhất định sẽ giết ông." "Ông đừng vội, sau khi tôi “chăm sóc" cho Đổng Tráng xong cũng sẽ đến lượt của ông thôi!"

Chu môn chủ không chịu được nổi, cầm dao găm xông tới.

Từng luồng kinh khí tập trung trên con dao găm, kình khí cường đại đã thực chất hóa, ông ta lao tới đâm vào Từ Tân Bình. "Đến đúng lúc lắm"

Từ Tân Bình đứng dậy, trong tay xuất hiện kinh khí đánh về phía Chu môn chủ.

Đoàng đoàng.

Kinh khí của hai người gặp nhau làm cho không khí nổ mạnh, bàn, ghế, ẩm trà ở xung quanh đều bị bổ đôi ra.

Khán giả vội vã lùi về phía sau hai người một khoảng thật xa, sợ rằng hai người sẽ gây thương tích cho mình.

Tốc độ của hai người bọn họ vô cùng nhanh, Chu môn chủ cầm một thanh kiếm cứ vậy đánh vào vị trí chí mạng, còn Từ Tân Bình nhẹ nhàng như gió thổi máy bay, chiêu nào đến thì giải chiều đấy.

Mọi người nhìn thấy các đường kiếm của Chu môn chủ có chứa kình khí rất mạnh, thân thể linh hoạt, ép Từ Tân Bình lùi dần về phía sau.

Thậm chí, Từ Tân Bình bị Chu môn chủ áp đảo đến mức chẳng đánh trả được chiêu nào. "Chu môn chủ, cố lên. Giết chết Từ Tân Bình. Chu môn chủ that loi hai."

Nhóm đệ tử của Chu môn chủ và những người xung quanh cũng hộ to cổ vũ cho Chu môn chủ Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Vợ của Trương Cửu đứng bên cạnh có vẻ mặt cực bình tĩnh, cực kỳ cẩn thận theo dõi trận đấu, ngay cả mắt cũng không nhảy, giống như không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, một lúc sau, bồng bà ta than nhẹ một tiếng

Long Hoàng Hoa đứng bên cạnh đang uống rượu, khẽ lắc đâu.

Đường Minh Tam hỏi Tiêu Hào: "Tiêu Hào, lần này anh thấy thế nào?" "Chu môn chủ thể như hổ đánh, làm cho Từ Tân Bình không có đường lui, anh nhìn xem Từ Tân Bình, bị kình khí áp chế đến mức chỉ có thể dùng một bàn tay để đánh trả, không thể dùng toàn lực của mình được."

Tiêu Hào cười nói: "Từ Tân Bình cố ý trêu đùa Chu môn chủ, che dấu thực lực thực sự." "Nhìn từ bên ngoài, Chu môn chủ đang nằm cửa trên, hoàn toàn có thể giết chết Từ Tân Bình, nhưng đánh lâu như vậy, ông ta vẫn không thể giết được Từ Tân Bình." "Thậm chí anh nhìn xem, ngay cả góc áo của Từ Tân Bính ông ta cũng không đụng đến được. Chờ Từ Tân Bình chơi xong rồi, sẽ giết chết Chu môn chủ."

Đường Minh Tam căng thẳng, anh ta nhìn thấy mọi người trong quán vẫn còn rất vui vẻ, cho rằng Chu môn chủ sẽ thắng. Nhưng cẩn thận quan sát sẽ thấy Từ Tân Bình giống như thực lực kém hơn nhiều, Chu môn chủ vẫn không thể bắt được

Từ Tân Bình.

Chu môn chủ thấy mình không làm gì được Từ Tân Bình, thở mạnh hơn: "Từ Tân Bình, ba năm nay tôi vẫn luôn khổ luyện, sức mạnh của tôi mạnh gấp đôi trước đây rồi. "Hôm nay, tôi phải giết ông" "Vậy sao?" Từ Tần Bình lùi một bước, cẩn thận ngăn lại kinh khí của Chu môn chủ: "Chẳng lẽ ông không phát hiện ra, tôi chỉ dùng một bàn tay để đánh lại ông sao? Còn ông dùng đến cả hai chân rồi, mới so được với một cánh tay của tôi." "Ông nói xem, nếu tôi dùng cả tay còn lại, Ông có thể chống đỡ nổi không?"

Quả thật Từ Tân Bình chỉ dùng mỗi tay trái để đỡ lại Chu môn chủ.

Chu môn chủ còn nghĩ rằng ông ta hoàn toàn áp chế được Từ Tân Bình, khiến cho Từ Tân Bình phải dùng toàn lực để phòng thủ, không kịp xuất chiêu.

Bây giờ ông ta chỉ biết thầm nghĩ không ổn rồi.

Bàn tay phải của Từ Tân Bình phóng một lực về phía trước, nhằm vào thanh kiếm đang đâm tới của Chu môn chủ.

Kinh khí của Từ Tân Bình hóa giải công kích của Chu môn chủ, hai ngón tay thoải mái kẹp lấy thanh kiếm của Chu môn chú.

Tây không đỡ kiểm.

Rac.

Hai ngón tay uốn một cái, thanh kiếm bị gãy thành hai. Phần kiểm bị Từ Tân Bình làm gãy bị ông ta cầm trong tay, đâm về phía Chu môn chủ.

Mọi việc chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Chu môn chủ cuống cuồng lùi về phía sau, nhưng mà ông ta cảm thấy một luồng lực nào đó đang giữ ông ta lại, nguồn lực này đánh tan kinh khí của ông ta, thậm chí còn khống chế hành

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net uploads

Quảng cáo
Trước /1147 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sói Xám Và Đóa Hồng Hoa

Copyright © 2022 - MTruyện.net