Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: thuyvu115257
Chuyện Thiển Nguyệt gây nên không ít sóng gió nho nhỏ, chẳng qua nhìn bề ngoài giống như Hạ Hầu Vân thua, nhưng thực ra bà ta mới chính là người thắng. Tiêu Khuynh Thành vẫn không có phản ứng gì lớn, cứ yên lặng trải qua cuộc sống của mình. Giống như cho dù có phát sinh chuyện kinh thiện động địa gì thì cũng không nửa phần lay động được đến nàng.
Thiển Nguyệt lựa chọn ở lại, mỗi ngày chăm chỉ quản lý Lâm Thủy uyển, có thể nhận thấy nàng thay đổi không ít so với ngày xưa. Một lần đi tới Quỷ Môn quan, ai cũng sẽ thấy rõ không ít sự việc nha.
Tiêu Khuynh Thành đoạt lại ám khí từ trong tay Đức Lâm, nhíu mày nghiêm túc nói: "Được rồi, Hoàng Thượng đã truyền xuống khẩu dụ cuối cùng, ngươi nhất định phải hồi cung. Nếu ngươi cứ lăn qua lăn lại như vậy nữa, đúng là sẽ sinh ra chuyện lớn đấy."
Đức Lâm tủi thân nhìn Tiêu Khuynh Thành, "Ngươi hung dữ như vậy làm gì? Toàn bộ phủ Công chúa chỉ có ngươi là không để Bổn Công chúa vào mắt, mặc dù ngươi là Quận chúa, nhưng mà thế nào cũng thấp hơn một bậc so với ta! Tiêu Khuynh Thành, ta cho ngươi biết, ta sẽ không đi, ngươi có thể làm được gì ta?"
"Ai... Muội muội tốt của ta, bây giờ ngươi đang uy hiếp Khuynh Thành sao?" Tên Hạ Hầu Lưu này rốt cục cũng chịu xuất hiện, đúng là khoảng vài ngày trước hắn có đau lòng. Bởi vì Tiêu Khuynh Thành là quận chúa, như vậy chính là muội muội của hắn, thu hẹp cơ hội hắn cưới nàng! Nhưng không phải không thể, suy cho cùng vẫn chỉ là Quận chúa, mà không phải là Công chúa.
Đức Lâm nghe thấy giọng nói Hạ Hầu Lưu, bỗng dưng đứng dậy nhào vào trong ngực của hắn, nhỏ giọng trách móc, "Lưu ca ca, rõ ràng Khuynh Thành khi dễ muội trước! Nên muội mới làm như vậy, sao huynh lại không đứng về phía muội?"
Tiêu Khuynh Thành không đếm xỉa tới pha trà trước mặt hắn, "Uống trà. Ngày hôm nay tại đây trà của ta ngược lại có thể dâng lên người có địa vị cao quý rồi, nếu ngươi đã đến đây, thì hãy mang theo muội muội tốt của ngươi đi luôn thôi!"
"Này! Tiêu Khuynh Thành, ngươi không khỏi quá kiêu ngạo rồi. Bổn công chúa... Bổn công chúa tốt xấu..." Được rồi, có người vì hơi thở bị đè nén mà nói không ra lời, Hạ Hầu Lưu giữ vai của nàng lại nói: "Chỗ này của Khuynh Thành rất thị phi, nàng như vậy là vì muốn tốt cho ngươi."
Đức Lâm tán thành lời nói của Hạ Hầu Lưu, cho nên mới không phản bác, quả thực! Trong mấy ngày nay, nàng đã chứng kiến không ít chuyện máu tanh. Lắc đầu thở dài, nhìn Hạ Hầu Lưu, "Lưu ca ca, huynh nói để cho Khuynh Thành tiến cung được không?"
"Không được! Ở trong cung càng thị phi hơn, nàng không thể ở đó." Nhìn qua liền biết Hạ Hầu Lưu có ý muốn bảo vệ vô cùng mãnh liệt với Tiêu Khuynh Thành, nhớ lại âm mưu trùng trùng điệp điệp trong cung, lập tức rùng mình.
Đức Lâm oán giận nói, "Sau này huynh và Khuynh Thành tỷ tỷ kết hôn rồi, không phải cũng vào cung sao, tiến sớm tiến muộn thì sao, tính chất không giống nhau à? Thật sự là một ca ca khó hiểu."
Tiêu Khuynh Thành không nói, dẫu sao thì nàng chưa hề nghĩ tới muốn gả cho Hạ Hầu Lưu, đây không phải là kết cục cuối cùng của nàng. Đã là vua thì không thể cả đời một thê, như vậy nàng sẽ lựa chọn một nam nhân mà người ấy không phải là một vị quân vương.
Ngay tại lúc ba người đang vui đùa thoải mái, thì tùy tùng bên người Tiêu Thiên Kính - Kiếm Thu đến đây, hai tay ôm quyền cung kính: "Thuộc hạ Kiếm Thu bái kiến Thái tử điện hạ, Công chúa điện hạ, Quận chúa, Tướng Quân chờ người trong thư phòng, thỉnh người đến đó."
Tiêu Khuynh Thành khẽ ừ, nàng hiểu được rốt cuộc người nam nhân này đang suy nghĩ gì. Hiện tại nàng dựa vào Thái tử, lại có thêm Hoàng thượng, trở thành quận chúa, không còn là tiểu thư vô dụng trước kia. Đương nhiên sẽ khiến cho vị này phụ thân chú ý đến...
Đức Lâm nghe xong, ầm ĩ muốn đi, Kiếm Thu lập tức lạnh nhạt nói: "Công chúa điện hạ, đây là chuyện nhà của Tướng quân, hơn nữa còn có chủ mẫu ở đó, ngài đi, sợ là bất tiện."
Hạ Hầu Lưu đồng ý gật đầu, "Nán lại chỗ này uống chút trà với hoàng huynh đi"