Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chỗ Nào Không Đúng
  3. Chương 236: Nhất báo hoàn nhất báo
Trước /240 Sau

Chỗ Nào Không Đúng

Chương 236: Nhất báo hoàn nhất báo

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

" Đường Minh Hòa năm đó để lại chín phong ấn, bên trong có năm cáilà giả.""Mà ta nơi này chính là giả.".................................................................Nói thật, những lời này của nam tử vừa nói xong, giữa sân tức khắc yêntĩnh không tiếng động.Không chỉ Chung Lam dại ra, ngay cả Giản Thành cùng Phiếm VânKiếm Tôn đều nhịn không được sinh ra lòng thương hại với Chung Lam.Đứa trẻ đáng thương, hình như lại bị Đường Minh Hòa chơi.Nam tử mặt mày ôn hòa, khí chất nhu nhã, dù cho hắn chỉ là một hìnhbóng, cũng có thể làm người cảm nhận được ôn nhu như nước.Hắn hơi hơi khom người hành lễ, ngữ khí bình thản, thanh âm uyểnchuyển non mềm: "Ta tên Lý Bạch Hồng, như các ngươi chứng kiến, talà cá chép thành tinh, chư vị có thể xưng hô ta là Lý đạo hữu."Cá chép thành tinh?Lão ô quy ở bên vạt áo của Giản Thành lẩm bẩm: "Hắn chính là một concá chép lớn màu đỏ trắng." (Các Koi á?)Lý Bạch Hồng? Hồng Bạch lý ngư?Biểu tình Giản Thành tức khắc vi diệu.Vị cá chép tinh tự xưng là Lý Bạch Hồng này tính tình cực tốt, hắn nhìnvề phía Giản Thành: "Vị tiểu hữu này, chẳng biết có thể cởi bỏ trận pháphay không?"Tiểu quái thú Chung Lam đột nhiên nâng móng vuốt lên.Nháy mắt khi móng vuốt của gã sắp rơi xuống, Lý đạo hữu từ từ nói:"Chung tiểu hữu, ngươi muốn biết Đường Minh Hòa rốt cuộc để lại cáigì không?"Móng vuốt thật lớn ngừng lại ở trên đầu Lý Hồng Bạch.Nam từ tóc màu đỏ trắng giao nhau nhẹ nhàng cười, giữa hoảng hốt mọtcon cá chép linh động mà nhảy ra mặt nuowsc."Ngươi không hỏi, ta cũng sẽ nói cho ngươi, ta vì a Hòa thủ nhiều nămnhư vật, là thời điểm nói tạm biệt."Nếu Lý Hồng Bạch tỏ vẻ ta sẽ đem hết toán bộ nói cho các nươi, ChungLam tức khắc lâm vào giữa lựa chọn gian nan.Là tiếp tục k.o Thành Hạo cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn? Hay là nghe tinnóng từ Lý Bạch Hồng?Cuối cùng Chung Lam lựa chọn vế sau.Rốt cuộc muốn xử lý Thành Hạo cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn, về sau còncó cơ hội, mà tin nóng từ Lý Bạch Hồng lại chỉ có cơ hội lúc này a!Chung Lam một lần nữa hóa thành hình người, Giản Thành thu hồigiang sơn mỹ nhân đồ.Khí linh giang sơn mỹ nhân đồ tiêu tán, Giản Thành có chút đau thịt,nhưng trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.Khi linh giang sơn mỹ nhân đồ chính là gia hỏa đi theo Đường MinhHòa mà hỗn thành tinh, tuy rằng chưa bao giờ gây phiền toái cho GiảnThành, nhưng mỗi lần thời điểm nói cho Giản Thành một ít việc, thái độcao cao tại thượng kia đều là làm Giản Thành phiền lòng, đây cũng lànguyên nhân hắn không đưa mỹ nhân đồ cho Trần Húc Chi.Hắn không muốn giống như Ngô Thanh Nhi, đưa cho Trần Húc Chi mộtcái bom hẹn giờ, đến lúc đó hắn muốn khóc cũng không kịp.Còn về tin tức khí linh giang sơn mỹ nhân đồ nắm giữ?A, Giản Thành hiện tại ai cũng không tin, hắn thậm chí đến mình cũngkhông tin!!Ngẫm lại cái công lược rác rươi kia hố hắn bao nhiêu lần? Quỷ biết cáicông lược trong tay khí linh mỹ nhân đồ này đồ thật hay giả?Có lẽ Đường Minh Hòa cố ý đưa mỹ nhân đồ, để khí linh này chỉ sauđường cho mình, lại thông qua mình chỉ sai đường cho Chung Lam đâu?Khí linh không còn, Giản Thành trừ bỏ lúc đầu buồn bực một chút, thựcnhanh liền điều chỉnh tốt tâm thái.Hắn thu hồi mỹ nhân đồ, toàn bộ mọi người về tới nửa vị diện ban đầu.Cá chép tinh đỏ trắng thực tự nhiên mà ngồi ở trên đệm hương bồ trêntảng đá, vài người liếc nhau, Giản Thành cùng Phiếm Vân Kiếm Tônngồi ở đối diện hồ nước, mà Chung Lam ngồi ở ngay phía trước hồnước, ba ngươi ngồi vây quanh thành hình tam giác.Phiếm Vân Kiếm Tôn cùng Giản Thành đều thừa dịp lúc này cắn thuốcchữa thương, cũng tùy thời đánh lén Chung Lam. (ôi t thề là trongnguyên tác ghi là cắn thuốc ấy)Chung Lam bình tĩnh không sợ, khóe môi gã cong lên châm biếm, mộtbộ biểu tình các ngươi đều là cặn bã.Đối với đối lập hai bên, Lý Bạch Hồng chỉ làm như không phát hiện.Sau khi hắn ngồi xuống, giơ tay một chút, hồ nước trước mặt tức khắcbiến thành mặt kính.Gợn sóng hơi hơi nổ trên mặt nước, xuất hiện một con cá chép nhỏ màutrắng đỏ."Năm đó hạ giới hỗn loạn, ta bất quá là một con tiểu lý ngư ngẫu nhiênhút được linh vật mà mở ra linh trí, trời xui đất khiến bước trên conđường tu hành."Vượt ra ngoài dự đoán của mọi người, Lý Bạch Hồng cư nhiên bắt đầunói chuyện xưa từ lúc chính mình mới bắt đầu tu luyện."Khi đó thế đạo phi thường loạn, ta một con tiểu yêu tinh, tùy thời đềucó khả năng bị người hạ nồi, mà một ngày kia, cũng đích xác bị một congà bắt được."Nghe được cái hình dung gà mái này, ba người cùng một con rùa đenbiểu tình đều bắt đầu vi diệu.Chung Lam ha hả: "Là con gà nam giả nữ kia?"Lý Bạch Hồng cười gật đầu: "Nguyên lai ngươi đã gặp qua hắn a, khôngsai, Cửu Phượng khi đó chỉ là một con gà, hắn vừa mói bắt đầu tu luyện,thực lực không cao, đương nhiên ta cũng vậy, ngày nọ ta ở trong nướcsuối du lịch, đã bị Cửu Phượng một cánh đánh từ trong nước ra, thiếuchút nữa trở thành bữa trưa của hắn."Nói tới đây, Lý Bạch Hồng thở dài ra một hơi, trên mặt hiện ra một tiatịch liêu cùng thẫn thờ."Là Đường Minh Hòa ngăn trở Cửu Phượng, để lại một mạng cho ta."Hắn đột nhiên nhìn về phía lão ô quy."Năm đó Đường Minh Hòa đột nhiên phản bội phong ấn rất nhiều đạiyêu, ta là kẻ đầu tiên bị phong ấn, nói vậy cũng là kẻ duy nhất cảm thấycảm kích."Lão ô quy oán hận nói: "Đoán được, đồng bọn cùng nhau chiến đấu mộtđám đều biến mất, mấy lão gia hỏa chúng ta bị phong ấn sau này lúc ấycòn mở họp, phỏng đoán nửa ngày, phát hiện đại yêu biến mất đầu tiênchính là ngươi."Lý Bạch Hồng cười cười, hắn giơ tay, vòng tay kim sắc trên cổ tay trượttới khuỷu tay, va chạm cùng khóa vàng trên khuỷu tay, phát ra tiếng lengkeng thanh thúy.Hắn xoa xoa sợi tóc, rũ mi rũ mắt, ngữ khí bình thản: "Ta vốn là thiếuhắn một cái mệnh, bị hắn phong ấn cũng không sao.""Bất quá có chuyện, ta nghĩ dù là A Hòa cũng không biết." Thanh âm LýBạch Hồng đột nhiên run lên, tràn ngập sung sướng cùng vui mừng: "Talà kẻ có thực lực kém cỏi nhất trong toàn bộ đại yêu, cũng có chút bảnlĩnh chạy trốn, cho nên..........."Trong lòng lão ô quy vừa động, theo bản năng mà y một tiếng."Không sai, chính là như ngươi nghĩ, lúc ấy A Hòa phong ấn bản thể củata, nhưng hóa thân của ta còn lưu lại bên ngoài."Tươi cười trên khuôn mặt Lý Bạch Hồng vẫn ôn nhu như vậy, chính là ởtrong mắt lão ô quy lại đột nhiên trở nên đáng ghét.A a a a bọn họ xui xẻo đản thời điểm bị phong ấn trong phòng tối, hỗnđản Lý Bạch Hồng này cư nhiên dùng hóa thân ở bên ngoài chơi!?Thật quá đáng!!Lý Bạch Hồng phảng phất như không rõ những lời này của mình đã tạpthành thương tổn lớn như thế nào cho lão ô quy, hắn tiếp tục cười nói:"Vì ta để hóa thân ở bên ngoài, hóa thân không ngừng tu luyện, thực lựcbản thể cũng sẽ tăng trưởng, cho nên ở mấy trăm năm trước, thực lựccủa ta đột phá gông cùm xiềng xích, hóa thân cùng bản thể hợp lực ởtrên trận pháp của A Hòa đánh ra một cái cửa, rời đi nơi này."Đại lý ngư hồng bạch cười tủm tỉm mà nói: "Cho nên ta mới nói, ta cũngkhông ở chỗ này."Giọng nói rơi xuống, Giản Thành, Phiếm Vân Kiếm Tôn thậm chí làChung Lam đều có chút ngốc, Lý Bạch Hồng này cư nhiên có thể ở trêntrận pháp Đường Minh Hòa bày ra tìm lỗ hổng? Lợi hại a!!Chung Lam trừng mắt với Lý Bạch Hồng: "Ngươi nói Đường Minh Hòabố trí chín phong ấn, nhưng năm cái là giả, đây là chuyện gì?"Lý Bạch Hồng thở dài: "Chung Lam, năm đó ngươi tráng được ĐườngMinh Hòa đuổi giết, toàn bộ tu sĩ chúng ta đều biết, ngươi không chết.""A Hòa tất nhiên sẽ bố trí một vài thứ để ngăn người tìm ra truyền tốngtrận."Chung Lam cười lạnh: "Nhưng các ngươi chung quy vẫn đều là ngãxuống hoặc là thực lực lùi lại, thời gian mới là lực lượng cường đạinhất."Nghe câu nói như vậy, đầu nhỏ lão ô quy hoàn toàn gục xuống.Đúng vậy, dù cho lão trước đây từng là đại yêu Hóa Thần, nhưng mànhiều năm phong ấn như vậy qua đi, thực lực của lão ngày lui ngàn dặm,có thể miễn cưỡng duy trì ở Nguyên Anh, kỳ thật đã rất không tồi.Cửu Phượng có thể vẫn duy trì thực lực Hóa Thần, chỉ sợ cũng có cônglao của giang sơn mỹ nhân đồ, nhưng dù vậy, Cửu Phượng cũng bịChung Lam tính kế, thiếu chút nữa chết vì bị hậu duệ cắn nuốt huyếtmạch."Ngươi nói không sai, thời gian có thể mạt tiêu hết thảy, hiện tại lại cóbao nhiêu người biết tên Đường Minh Hòa đâu?"Đại lý ngư buồn bã nói: "Chung Lam, vậy ngươi chính la fkhoong nhớrõ, uy danh năm đó của ta rồi??"Lời vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt, giây tiếp theo tất cả bọn họ đềutheo bản năng mà bay lên, vừa động mới giật mình, đột nhiên phát hiệnchính mình hình như bị hút trên mặt đất?!Dưới tình huống tất cả mọi người không chú ý, nước trong hồ vô thanhvô tức mà thấm vào tầng bùn đất ở mặt ngoài, lấy đại lý ngư làm trungtâm hình thành một cái trận pháp quỷ dị."Chung Lam, lúc trước khi ngươi giết Vân Mặc, có phải thực sảng haykhông?"Tươi cười trên mặt cá chép lớn vẫn ôn nhu như vậy, nói cười yến yến,đôi mắt kim sức thậm chí còn cong thành trăng non."Ngươi ——"Bên ngoài thân thể Chung Lam bộc phát ra các loại huyễn quang, có linhquang giải trận, có cương khí phòng thân, còn có dược hương đan dượcchợt lóe mà qua.Nhưng mà toàn bộ nỗ lực đó đều công cốc.Có vết xe đổ của Cửu Phượng, Chung Lam nói: "Vân Mặc tiên tử kia làhóa thân của ngươi?"Đám yêu tinh này đều làm cái quỷ gì? Một đám đều là đại lão giả nữ?!"Ngươi suy nghĩ nhiều, nàng không phải ta." Lý Bạch Hồng cười tủmtỉm mà nói: "Vân Mặc a, nàng là nữ tử ta gặp được khi du lịch bênngoài, chúng ta kết làm đạo lữ." (Vâng một quả plot twist, còn tưởng lànhân tình của Đường Minh Hòa cơ đấy)Chung Lam: "......................"Đại lý ngư cười ôn nhu cực kỳ: "Có thể cùng vị trích tiên tử nổi tiếngkhắp Tử Lưu Giới này kết làm phu thê, ta thực cao hứng đâu."Nam tử đầu bạc lời nói ôn nhu lưu luyến, ánh mắt hơi lóe, tràn đầy tìnhý: "A Mặc sau khi biết tình huống của ta, liền tới nơi này bồi ta, kếtquả..........."Kết quả Chung Lam đi theo tới đây, một đao xử lý Vân Mặc tiên tử."Chung Lam, ta biết ngươi nhất định sẽ đến." Ánh sáng trên mặt đấtcàng ngày càng sáng, Lý Bạch Hồng thản nhiên nói: "Nhất báo hoànnhất báo (tựa như nợ máu trả bằng máu ấy), ngươi không phải người, tacũng không phải người, chúng ta đều sống lâu, liền xem ai càng tốthơn.""Ngươi muốn làm gì?!"Chung Lam đột nhiên phát hiện linh lực phát ra trong trận pháp khôngđúng, tựa hồ là.........""Đường Minh Hòa vì mê hoặc ngươi, lưu lại năm cái mắt trận giả."Đại lý ngư lặp lại những lời này, vẻ mặt hắn thành khẩn: "Cái gọi là diễntrò thì phải làm nguyên bộ, chỗ này của ta tuy rằng là mắt trận giả,nhưng cũng có cái truyền tống trận."Hắn hảo tâm mà bổ sung: "Đương nhiên, địa điểm truyền tống trận thìkhông biết, thông đạo truyền tống trận không an toàn, linh lực truyềntống trận hao phí cũng không rõ ràng lắm."Chung Lam: "................""Ta cũng không biết một đầu khác của truyền tống trận là cái gì."Đại lý ngư vui sướng mà phất tay với Chung Lam: "Chung tiểu hữu,thuận buồm xuôi gió, không bao giờ gặp lại nga ~"Quang mang kim sắc chợt sáng lên, giây tiếp theo, cùng với tiếng gầmgừ của Chung Lam, cơ hồ vị truyền tống trận vứt đi đột nhiên bắt đầuvận chuyển, trong chớp mắt lại tiêu tán.Thân ảnh Chung Lam cũng đồng bộ biến mất.Giản Thành & Phiếm Vân Kiếm Tôn: ".................."Hai đại lão Hóa Thần tân thời nhịn không được ôm nhau run bần bật.Tu sĩ Hóa Thần trước kia đều mẹ nó chơi bẩn vậy sao?=====================Tác giả có lời muốn nói:Các đại lão những năm đó.

Quảng cáo
Trước /240 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Truy Tình Nhẫn Vị

Copyright © 2022 - MTruyện.net